Thỉnh Quân Nhập Hoài - Luân Hãm

Chương 20



“ Hả? ” Tiên Tửu nhận lại tờ giấy, hắn trố mắt nhìn thiếu niên, không thể tưởng tượng được mà hỏi lại “ Cậu nói gì? Học xong rồi? ”

Mạc Tầm Âm tự tin gật đầu, cực kỳ chắc chắn “ Đơn giản mà, đại ka, kiểm tra! ”

Tiên Tửu nhìn bảng cửu chương, lại nhìn Mạc Tầm Âm, thật không biết nên nói sao để tỏ bày sự bất ngờ này, vài hơi tự mình thuyết phục, Tiên Tửu cũng chấp nhận, tự mình dò lại thiếu niên đã thuộc hay chưa. Xen kẽ vào đó là những câu hỏi đáp loạn xạ, tư duy học 1 hiểu mười, Tiên Tửu hỏi đến mức chính hắn choáng váng.

Hắn cảm giác bản thân giống như bị trêu đùa, nhưng hắn lại không có bằng chứng.

Mạc Tầm Âm giỏi về tư duy, lại khiến người kinh ngạc về tốc độ ham học, trừ cái đó, thì có vẻ giao tiếp của thiếu niên khiến người khác phải mệt mỏi không lời nào miêu tả được bằng lời.

Tiên Tửu như tìm được chân trời mới, ngoại trừ học ra thì cho Mạc Tầm Âm một giấy dán cấm ngôn.

Mạc Tầm Âm cũng biết được thêm về sơ yếu lý lịch của Tiên Tửu, một giáo sư, chuyên ngành thì chưa biết, Mạc Tầm Âm đi vào thư phòng nhỏ của Tiên Tửu, lướt qua những tấm bằng khen và cúp sáng chế, số lượng nhiều, và có lẽ cũng không đơn giản chỉ có chừng này.

Những ngày qua, Tiên Tửu cùng Mạc Tầm Âm thảo luận rất nhiều thứ, không riêng gì từ tiểu học lên đến đại học, còn phải học về chữ viết, vừa học vừa thảo luận, Mạc Tầm Âm phải biểu hiện xuất sắc nhất có thể, bởi vì cậu cần thông qua Tiên Tửu giới để có được cơ hội tốt nhất.

Không quá một tháng, không ra cửa, không bước chân ra khỏi nhà, Mạc Tầm Âm suýt nữa dùng từ thân tàn ma dại để miêu tả bản thân, rốt cuộc cũng hoàn thành khóa học và thẩm tra tới từ Tiên Tửu, Mạc Tầm Âm nằm liệt trên sopha, nhấc tay nâng chân cũng lười.

“ Đi lên ” Tiên Tửu đi ngang qua sopha, hắn xoa nhẹ đầu tóc thiếu niên, ngữ điệu lạnh lùng nhưng đã giấu không được sự cưng chiều và quen thuộc.

Mạc Tầm Âm nằm dài, sống chết không chịu đứng lên, ưỡn ự vài tiếng, trộm dỏng tai nghe nghe ngóng tiếng bước chân kia, Tiên Tửu khi xoa nhẹ Mạc Tầm Âm, đã ra đến cửa để thay giày.

“ Anh ơi, đi đâu? ” Mạc Tầm Âm đành đứng lên, nhịn không được hỏi, hiếm khi có phút giây ngơi nghỉ, Mạc Tầm Âm không muốn đi chút nào.

“ Mua đồ cho cậu, còn có sách vở ” Tiên Tửu ngắn gọn trả lời cậu.



“ Sớm vậy? ” Mạc Tầm Âm nhìn lịch “ Lúc này là cuối năm, cách nhập học còn lâu lắm cơ ”

“ Cậu không đón năm mới à, đừng hỏi nhiều, đi ” Tiên Tửu khoát vai thiếu niên, kéo đối phương cùng bản thân mua sắm “ Đúng rồi, còn phải mua cho cậu một chiếc điện thoại, có gì liên lạc nữa ”

“ Bao nhiêu tiền.... nha ” Mạc Tầm Âm nhắc đến vấn đề này, Tiên Tửu liền mắt sắc lên, nhìn thiếu niên bằng ánh mắt đe dọa.

“ Riêng việc này, lần cuối, nhắc nữa là ăn đấm ” Tiên Tửu vỗ một cái lên ót Mạc Tầm Âm.

“ Đau.... ”

“ Nhớ chưa? ”

“ Dạ rồi ” Mạc Tầm Âm bỉu môi đáp, cậu hừ lạnh ra chiều làm dỗi với Tiên Tửu, nhưng cậu cực ngoan, còn không quên nói “ Ghét anh nửa ngày, đừng hòng dỗ ”

“ Hơ hơ ” Tiên Tửu cười hai tiếng, nhướng mày nhìn giận dỗi Mạc Tầm Âm, thiếu niên cúi khẽ đầu, giống như một cây nấm nhỏ u uất nắm lấy góc áo của Tiên Tửu, có lẽ bởi biết sẽ dễ bị vấp té do không nhìn đường, vậy cho nên Mạc Tầm Âm đi rất gần với Tiên Tửu.

Hắn gõ nhẹ một đỉnh đầu thiếu niên “ Được rồi, giận dỗi gì, cũng đâu phải mắng cậu, tiền bạc với tôi chỉ là vấn đề nhỏ ”

* Tinh.

Âm thanh của thang máy vang lên, cửa vừa mới mở ra, thiếu niên quét mắt nhìn ở bên trong, chợt ngứa ngáy khó chịu. Thiên tính bị kiềm chế 1 tháng, nhìn đến có cơ hội, cân nhắc một chút tốt xấu, cậu khẽ kéo lấy góc áo Tiên Tửu.

“ Nhưng là vấn đề lớn với em, không ấy lấy thân báo đáp ha.... ” Mạc Tầm Âm chân thành ngẩng đầu nhìn Tiên Tửu.

Sắc mặt Tiên Tửu tái đi trông thấy.

Nhìn Mạc Tầm Âm, hắn lại nhìn những ánh mắt phán xét của người trong thang máy, đối với bọn họ, hiểu biết về quý vòng thượng lưu cũng không thiếu, nên làm như không nghe thấy, chỉ là đôi giây, lại xem Mạc Tầm Âm.



Xinh đẹp. Quả nhiên có tiền mua tiên mua tử cũng được.

“ ..... ” Tiên Tửu.

Hắn nơi nào chọc phải cọng cỏ này?

Mạc Tầm Âm không để Tiên Tửu khó xử, cậu hì hì cười “ Em đùa nha, không giận anh nữa, em muốn ăn kem ~ ”

“ Chậc ” Tiên Tửu lắc lắc đầu, không có khiển trách Mạc Tầm Âm, hắn xoa nhẹ đầu thiếu niên, mái tóc mềm mại sờ lên thật thích làm sao, thiếu niên 1 tháng này ở trong nhà hắn, tóc cũng đã dài đến quá gáy, cái ót bị tóc che khuất đi, bởi vì tóc đã quá dài. Mạc Tầm Âm bắt lên nửa đoạn, đem nó búi phủ sau đầu.

Nếu không phải đường nét gương mặt Mạc Tầm Âm không thể lầm lẫn được với nữ tính, thì Tiên Tửu cũng lau mắt nhìn lại vài lần.

“ Chắc là nên cắt tóc? ” Hắn hỏi.

“ Cắt ~ ” Mạc Tầm Âm gật đầu đáp.

“ Nhưng nhìn cũng đẹp ” Tiên Tửu thuận miệng nói.

Thiếu niên liền thở dài một hơi “ Sở thích của anh hảo quái, nam ra nam, nữ ra nữ, mặc dù đẹp, nhưng vướng víu lắm, em không thích ”

Tiên Tửu thấy ánh mắt đề phòng như thấy biến thái của Mạc Tầm Âm, dở khóc dở cười giải thích “ Biết rồi, tôi cũng chỉ thuận miệng khen, cũng không phải thật ăn cậu ”

“ Biết vậy là tốt ” Mạc Tầm Âm gật gù như trưởng bối, vỗ vỗ Tiên Tửu như cháu ngoan nghe lời, thiếu điều muốn nói là " Bé ngoan "

Tiên Tửu “ ..... ”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.