Thiếu Niên Tuyệt Sắc

Chương 40: Phụ Thân Tiểu Hòa ( Thượng)




Hạ Kình cảm xúc phập phồng tới nửa đêm, thật vất vả mới bình tĩnh một chút, đang mông lung sắp đi vào giấc ngủ thì tiểu Hòa lăn hai vòng chui vào trong lòng hắn, chân thoải mái gác trên đùi hắn, còn cọ hai cái, tìm được vị trí thoải mái gác chân……
Cho nên, ngày hôm sau, luôn luôn tỉnh giấc sớm Hạ Kình hiếm thấy không tỉnh dậy nổi. Nếu không phải cảm thấy có đồ vật gì đó ở trên mặt hắn động tới động đi, hắn chắc còn có thể ngủ tiếp.
Chính là, mở to mắt ra liền chống lại cặp mắt to đen như mực trong veo như nước của tiểu Hòa, cho dù Hạ Kình mấy ngày nay xem quen, vẫn là không khỏi nín thở.
Tiểu Hòa đang bán nằm sấp nhìn hắn, một tay chống cằm, tay kia thì chuyên tâm sờ lông mày hắn. Nhìn thấy hắn bỗng nhiên mở to mắt, ‘tiểu tặc’ tiểu Hòa lập tức thu hồi tay, hai má lập tức trở nên phấn phấn hồng, ánh mắt chột dạ dời đi. Một hồi đại khái cảm thấy bản thân cũng không làm sai gì, chính đại quang minh quay trở về, dùng thanh âm tinh khôi chào hỏi hắn.
” Hạ đại ca, ngươi dậy rồi!”
Miệng cười sáng lạn, ánh mắt trong trẻo, một chút chột dạ bị nắm đều không có.
” Tiểu Hòa.” Giọng nói của Hạ Kình mang theo chút trầm của người vừa mới tỉnh ngủ,” Ngươi vừa rồi đang nhìn cái gì?”
” À……” Tiểu Hòa ngượng ngùng một chút, vẫn là thành thật nói:” Hạ đại ca, mặt ngươi lúc ngủ nhìn đẹp lắm.”
“……” Hạ Kình dở khóc dở cười.” Tiểu Hòa mới vừa khen nhìn đẹp lắm ?”
Tiểu Hòa gật đầu:”Đúng, ta nhìn kỹ lắm.” Nói xong chớp chớp mắt, bỗng nhiên cúi đầu ở miệng hắn hôn một cái, sau đó tay chân cùng sử dụng, đứng lên. ” Hạ đại ca, ta đi rửa mặt trước.”

May mắn Hạ Kình phản ứng không chậm, ôm đồm cái chân trần của tiểu Hòa, không cho chạy trốn.
” Hạ đại ca ngươi làm gì?” Tiểu Hòa động động chân, nghĩ muốn rút chân về, lại bị bàn tay nóng cháy của Hạ Kình trảo quá chặt chẽ.
Lời này không phải hẳn nên để hắn hỏi sao? Hạ Kình thở dài.” Tiểu Hòa, ngươi lại làm gì?”
Tiểu Hòa bị hắn nắm đau chân, hơn nữa thấy vẻ mặt Hạ Kình hình như không quá cao hứng (Bị dọa rồi ==), không khỏi có điểm ủy khuất.” Hôn chào buổi sáng a, đêm qua không phải cũng hôn sao?”
Thừa dịp Hạ Kình ngẩn ngơ nhẹ buông tay, tiểu Hòa rút chân mình về, nhảy xuống giường, chạy vào toilet.
Lúc ăn điểm tâm, Hạ Kình vẻ mặt có chút đăm chiêu, tiểu Hòa vụng trộm quan sát hắn, bị Hạ Kình quơ được.
” Không ăn được sao?”
Bữa sáng là Hạ Kình đi dưới lầu mua bánh chưng và sữa đậu nành.
” Không phải.” Tiểu Hòa lắc đầu, ngập ngập ngừng ngừng hỏi :” Hạ đại ca, ngươi đang suy nghĩ gì vậy ?” Tiểu Hòa có chút chột dạ kỳ dị khó hiểu, tổng cảm thấy Hạ đại ca hiện tại trầm mặc là có liên quan đến bản thân.
” À.” Hạ Kình bất động thần sắc nói:” đang nghĩ kế hoạch giáo dục.”
Hiển nhiên các bậc phụ lão trong nhà tiểu Hòa lúc chăm bón bé tiểu Hòa đã quên một điều rất trọng yếu, ‘phương diện nào đó’ giáo dục hoàn toàn là trống rỗng. Nhìn tiểu Hòa cái hiểu cái không gật đầu, sau đó ngoan ngoãn uống sữa đậu nành, Hạ Kình cảm thấy bản thân thật sự là trách nhiệm nặng nề.
Ừ, trước hết mỗi ngày theo hôn chào buổi sáng bắt đầu đi.
Ăn xong điểm tâm, tiểu Hòa tưởng sẽ xuất môn đi chơi với bọn Hồng Hạnh, không ngờ Hạ Kình lại mở ra hộp chuyển phát nhanh ngày hôm qua nhận được.
Tiểu Hòa ngồi xổm bên cạnh, kỳ quái hỏi:” Hạ đại ca, ngươi khi nào thì mua thùng nảy vậy ?”
” Ngày hôm qua……” Hạ Kình ngừng lại một chút,” Ngươi không phải nhớ rõ sao?”
” Không nhớ rõ.” Tiểu Hòa lắc đầu.” Ta say rượu.”

“……” Hạ Kình không nói gì, tiểu Hòa cũng thật biết chọn trọng điểm nhớ lại. Mở ra thùng, tiểu Hòa kinh hỉ kêu to:” Mũ giáp Mộng du giang hồ?”
” Ừ.” Hạ Kình mỉm cười gật đầu,” Hôm nay chúng ta không đi ra ngoài, cùng online đi.” Sờ sờ đầu hắn:” Trước đem chó con ngốc nào đó cứu ra.”
Trong trò chơi hiện là đêm tối thâm trầm.
Thân ảnh của Tiểu Bạch cẩu dần dần xuất hiện ở một góc cửa Thủy Thiên Thành, đúng là địa phương lần trước logout. Tiểu Bạch cẩu nhìn xem trái phải, dựa theo Hạ Kình phân phó, linh hoạt chạy đến một góc núp tốt.
Một lát sau, một thanh âm xa lạ cúi đầu ở phụ cận gọi:” Chó con, chó con, đi ra.”
Là Hạ đại ca an bài người sao?
Tiểu Bạch cẩu cẩn thận ló đầu chó, nhìn lén thấy một bóng người mập mạp. Người nọ ánh mắt nheo, lập tức nhìn đến tiểu Bạch cẩu ló ra, vội vàng đi tới.
” Hạ thành chủ tìm chính là ngươi đi.”
Nghe được tên Hạ Khinh Y, tiểu Bạch cẩu vội vàng gật đầu.
” Oái, cư nhiên nghe hiểu được tiếng người, trò chơi này thật là biến thái.” Người nọ bộ mặt không thấy rõ, thấp giọng nói:” Ta mang ngươi đi ra ngoài, ngươi đừng ra tiếng.”
Người nọ mặc áo choàng rộng thùng thình, tiểu Bạch cẩu tránh ở trong ống tay áo của hắn, một đường im lặng không ra tiếng, bên tai nghe người nọ thỉnh thoảng chào hỏi với người trên đường, thoạt nhìn vô cùng quen thuộc Thủy Thiên Thành.

Chẳng lẽ hắn dĩ nhiên là người chơi của Thủy Thiên Thành? Tiểu Hòa cõi lòng đầy nghi hoặc.
Ra khỏi thành , người nọ vận khởi khinh công một đường bay nhanh, tiểu Bạch cẩu gắt gao bắt lấy tay áo. Ước chừng qua mấy phút đồng hồ, người nọ ngừng lại, ha ha cười nói:” Hạ huynh, sủng vật của ngươi mang đi ra.”
” Kiếm huynh, lần này đa tạ ngươi.”
Là giọng nói của Hạ đại ca.
Tiểu Bạch cẩu vội vàng ” Oẳn oẳn” hai tiếng.
” Không có chi, không có chi.” Người nọ đem tiểu Bạch cẩu trong tay áo đi ra, ném cho Hạ Khinh Y.” Hạ huynh, đồ vật đưa xong, ta đi trước một bước, bằng không chỉ sợ chọc người hoài nghi.”
Người nọ khi nói chuyện đã muốn ở ngoài mười thước, Hạ Khinh Y gật đầu nói:” Kiếm huynh đi thong thả.”
Tiểu Bạch cẩu cũng ” Oẳn oẳn ” nói ” Cám ơn”, bất quá phỏng chừng người nọ cũng nghe không hiểu. Người nọ đi xa, bị ôm vào trong ngực, tiểu Bạch cẩu vô cùng thân thiết ngửi ngửi tay hạ Khinh Y, nâng lên bàn chân phải sờ sờ hắn. Hạ Khinh Y nhu lổ tai hắn, cười nói:” Đừng làm nũng, chúng ta trước rời đi nơi này.”


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.