Thiên Vu

Chương 1138: Nguy cơ (2)



Tình hình xảy ra quá nhanh, mau tới nỗi vừa bắt đầu đã kết thúc, không ai kịp phản ứng. Khi Trần Lạc xuất hiện, đoàn sáng Trung Ương hóa thành vòng xoáy đang co rụt về, lỗ hổng chỉ còn cỡ một thước dài, hiện tại muốn ngăn cản cũng không kịp nữa.

Nếu đã không thể ngăn cản thì Trần Lạc quyết định dấn thân vào trong. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Trần Lạc hóa thành luồng sáng định chui vào.

Bùm!

Chỉ còn kém một bước, Trần Lạc chợt cảm nhận lực lượng khủng bố dâng trào ập vào mặt, làm hắn khẽ rên, thụt lùi vài trăm thước mới đứng vững. Trần Lạc nhìn chằm chằm, vòng xoáy nutố người đã biến mất, chỉ còn lại một đoàn trung ương chi nguyên hoàn mỹ vô khuyết không có bất cứ lỗ hổng nào.

Trần Lạc bất chấp tất cả đốc sức thi triển hư vọng minh tưởng đại pháp thẩm thấu vào đoàn sáng Trung Ương, dù không thể hoàn toàn chui vào trong nhưng hắn tìm hiểu được đại khái. Trong đoàn sáng Trung Ương có một lực lượng cực kỳ khủng bố đang nghiền nát mọi thứ.

Trung Ương học phủ sớm có âm mưu, bày ra cạm bẫy dự định tiêu diệt hết những người tham gia cướp Nhân Thư. Điều đáng mừng là Trần Lạc cảm nhận được hơi thở của Ngạo Phong, Tần Phấn, các nữ thần, dù rất yếu. Tuy nhiên tình huống của bọn họ rất tệ, không biết bọn họ sẽ kiên trì được bao lâu trước Trung Ương học phủ dùng Nhân Thư chi linh sáng tạo căn nguyên Trung Ương thế giới.

Việc đến hiện giờ Trần Lạc đành bất lực, điều duy nhất hắn có thể làm là không tiếc trả giá phá vỡ trung ương chi nguyên. Nhưng gã Trần Lạc đã dùng hư vọng cầu chân tra xét mấy canh giờ, nếu có cách phá thì làm sao chờ tới bây giờ? Làm sao đây?

Không biết, Trần Lạc thật tình không biết.

Bên ngoài, Vân Đoan thái tử dẫn đầu hoàng tộc Vân Đoan, Vân Phi Dương dẫn đầu Trung Ương nhân kiệt, Mạc Thiên Cổ dẫn đầu mười hai người thống trị trung ương chi nguyên cực kỳ giật mình trước chuyện vừa rồi, chính bọn họ cũng không ngờ.

Trung ương chi nguyên lấp lánh ánh sáng, một bóng người ngưng tụ bước ra, đó là một lão nhân. Một lão nhân râu tóc bạc phơ tay cầm phất trần, khá là tiên phong đạo cốt. Thấy lão tổ này, đám người Mạc Thiên Cổ, Vân Phi Dương lập tức quỳ lạy.

- Bái kiến lão tổ!

Vân Đoan thái tử đứng dậy tôn kính gọi tiếng lão tổ.

Lão nhân này chính là một trong sáu người sáng lập Trung Ương học phủ, nằm trong sáu Trung Ương lão tổ.

Trung Ương lão tổ chỉ gật đầu, đôi mắt đục ngầu nhìn Trần Lạc.

Trung Ương lão tổ cười nói:

- Ngươi chính là Trần Lạc?

Trần Lạc không có tâm tình để ý Trung Ương lão tổ, nàng điên cuồng sử dụng hư vọng cầu chân tra xét trung ương chi nguyên.

- Người trẻ tuổi, ngươi có biết chúng ta luôn chờ ngươi không? Đợi mãi ngươi không xuất hiện, chúng ta bất đắc dĩ đành tạm thời bỏ qua ngươi, xóa sổ người khác.

Trung Ương lão tổ chậm rãi nói:

- Người trẻ tuổi, phải nói ngươi rất cẩn thận, cũng rất may mắn, tiếc cho những người khác.

- Thứ này vốn là căn nguyên thế giới mà tổ của ta dùng lực lượng Bàn Cổ nương nhờ Nhân Thư sáng tạo ra, đây là một thế giới có sinh mệnh. Rơi vào trong đó sẽ bị sinh mệnh tịnh hóa, dù đối phương là ai, nhận thiên mệnh, chân mệnh hay truyền thừa thần tộc cổ xưa đều không làm nên chuyện gì, chờ đợi bọn họ chỉ có một kết quả, đó là hóa thành hư ảo, từ nay biến mất hoàn toàn trong vũ trụ.

Trần Lạc không biết Trung Ương lão tổ có nói thật không, cũng không muốn suy nghĩ. Bây giờ Trần Lạc chỉ mong mỏi phá vỡ trung ương chi nguyên.

- Lạc gia!

Đột nhiên một người chạy ra, là nam nhân trung niên, một nam nhân râu ria xồm xoàm, đó là Lãnh Cốc. Lúc trốn trong Tiểu Tùng Lâm linh giới Lãnh Cốc luôn lo lắng an toàn của Ngạo Phong, Tần Phấn, thấy hai người bị trung ương chi nguyên nuốt thì gã hoảng loạn. Nghe Trung Ương lão tổ nói Ngạo Phong, Tần Phấn không lâu sau sẽ hóa thành hư ảo, Lãnh Cốc không giữ bình tĩnh nổi nữa, gã liều mạng lao ra.

Lãnh Cốc thẫn thờ lao đến, đôi mắt đỏ ngầu:

- Lạc gia! Ngạo Phong, Tần Phấn thật sự đã...

Trần Lạc không biết nên giải thích ra sao với Lãnh Cốc.

Bạch Kiếm vui sướng khi người gặp họa nói:

- Lãnh Cốc, chẳng lẽ vừa rồi ngươi không nghe rõ lời lão tổ nói sao? Dù là ai nếu bị Trung Ương chi nguyên của chúng ta nuốt sẽ bị tịnh hóa sinh mệnh, đây là kết cuộc dám chống đối chúng ta...!

Bạch Kiếm chưa nói hết câu Lãnh Cốc đã gầm lên:

- Bạch Kiếm, bà nội nó, lão tử có nói chuyện với ngươi sao?

Bạch Kiếm tức giận quát:

- Muốn chết!

Bạch Kiếm không thèm nhìn Lãnh Cốc đã vung nhát kiếm. Lúc trước Lãnh Cốc đánh không lại Bạch Kiếm, hiện tại gã thành tựu thân bất tử bất diệt bất hủ thì càng có lực lượng vô địch. Bạch Kiếm đâm nhát kiếm làm sao Lãnh Cốc đỡ nổi? Kiếm quang sắc bén sắp xóa sổ Lãnh Cốc.

Bùm!

Trần Lạc lắc người lao đến. Không thấy Trần Lạc có hành động gì, kiếm quang của Bạch Kiếm hóa thành tro.

Trần Lạc gầm lên:

- Lăn qua đây!

Bạch Kiếm chưa hiểu ra sao đã bị hút tới gần Trần Lạc. Trung Ương lão tổ lắc người xuất hiện, nhẹ vung phất trần chặn Bạch Kiếm lại.

- Người trẻ tuổi, hôm nay có lão phu ở đây, không cho phép ngươi càn rỡ!

Trung Ương lão tổ lại vung phất trần, ánh sáng bao la tỏa chói lòa. Không biết ánh sáng này là lực lượng gì mà siêu khủng bố, như vô cùng vô tận lại như vô biên vô hạn, càng như thiên biến vạn hóa ẩn chứa ảo diệu đếm hoài không hết. Trần Lạc đột nhiên đánh một đấm.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, tuy cú đấm của Trần Lạc đánh tan ánh sáng nhưng bản thân hắn bị chấn khẽ rên, thụt lùi mấy bước.

- Không uổng là người nghịch thiên, chỉ lực lượng thân thể đã mạnh như vậy, rất giỏi.

Trung Ương lão tổ chậm rãi nói:

- Nhưng chỉ vẻn vẹn như thế. Lão phu nhận Nhân Thư chi linh ôn dưỡng dài vạn năm, lực lượng lực lượng sớm thông thiên triệt địa, lại được tổ của ta chỉ điểm, bản thân sớm ngưng tụ lực lượng chi nguyên, ẩn chứa vô thượng ảo diệu. Cuồng đồ không biết trời cao đất rộng nhà ngươi làm sao địch lại?

Mới rồi Trần Lạc công kích mà thất bại, sắc mặt không thay đổi.

Trần Lạc nói với Lãnh Cốc:

- Lãnh Cốc, về trước đi. Tần Phấn và Ngạo Phong không chết, bọn họ cũng không thể chết.

- Nhưng...

- Không nhưng gì hết.

Trần Lạc lắc đầu, nói:

- Ta nói không thể chết tức là không chết. Miễn là Trần Lạc ta không gật đầu thì trong vũ trụ, trong thiên địa này không ai có thể giết bọn họ!

Trần Lạc không đợi nghe Lãnh Cốc trả lời, hắn cưỡng ép đưa gã về Tiểu Tùng Lâm linh giới.

- Trần Lạc, lúc trước ta nghĩ tình cũ nên khuyên ngươi từ bỏ nhưng ngươi chấp mê bất ngộ, lúc này vẫn tự phụ buông lời ngông cuồng. Hôm nay có Trung Ương lão tổ chúng ta ở đây, ta chờ xem ngươi cuồng đến lúc nào?

Bạch Kiếm không phải loại người hẹp hòi, gã là chính nhân quân tử. Nhưng lúc trong Trung Ương học phủ Bạch Kiếm bị Trần Lạc một chiêu đánh hấp hối làm gã ghi hận trong lòng. Bạch Kiếm xem sĩ diện quan trọng hơn mạng sống, gã luôn nhớ kỹ việc này. Hôm nay có mặt Trung Ương lão tổ, Bạch Kiếm quyết tâm tìm về những gì đã mất.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.