Thiên La

Chương 27: Đấu giá




Lưu Khôi dẫn đầu tiến vào, Ảnh Nguyệt đoàn cũng là một thế lực ở Thương Vân thành nên được Chu quản lý cấp cho một cái ngân bài đủ để lấy một phòng khách quý khi đấu giá.

Căn phòng khá rộng đủ chỗ cho mười mấy người ngồi, lần này Lưu Khôi chỉ dẫn theo 8 người nên còn thừa không ít chỗ.

Lâm Phong hôm nay đến đây trước là để xem đấu giá sừng độc giác thú sao đó là mua thi thể của phi cầm yêu thú, lúc nãy hắn đã hỏi mua không ngờ cả Vạn Bảo các chỉ có đúng hai bộ thi thể yêu cầm, đều là hoàng cấp.

Phi cầm thuộc về hàng yêu thú khó bắt nhất trong tất cả các loại yêu thú, tuy bọn chúng có sát thương yếu, máu mỏng nhưng tốc độ cực nhanh cho dù có dùng pháp chỉ cũng khó đuổi kịp nên rất ít tu sĩ đuổi bắt.

- Xem ra phải nhanh đến Thất Tinh thành.

Hai ngày trước lão đầu đã nghiên cứu thành công cách chế tạo hành không pháp chỉ, trong đó da của phi cầm yêu thú là thứ quan trọng nhất, những thứ còn lại không khó tìm.

Trước mắt hành không pháp chỉ là thứ tốt nhất để giữ mạng của hắn, chỉ cần không gặp phải linh giả tứ cấp cùng phi cầm yêu thú truy sát thì xem như an toàn.

Đang lúc Lâm Phong tập trung suy nghĩ thì có mùi hương thơm mát bay tới, theo bản năng hắn hít một hơi, vẻ mặt thõa mãn.

- Thơm thật.

Đến khi hắn tỉnh hồn thì nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện bên cạnh, nàng mặt một bộ vấy dài màu hồng ôm sát eo làm tôn lên vẻ thành thục đầy nữ tính của nàng.

Lâm Phong mở to mắt, ngây thơ nhìn nàng.

- Ấy, Liễu đạo hữu có chuyện gì muốn nói với ta sao ?

Liễu Huân Vũ thoáng đỏ mặt, da mặt người này sao lại dày như vậy.

- Ta có vài chuyện muốn hỏi đạo hữu không biết có được không ?

- Là chuyện gì ?

- Cốt thú lúc trước giúp chúng ta thoát thân toàn bộ đều là của đạo hữu sao ?

Lâm Phong gật đầu.

- Đúng vậy, ta có một bí phương gia truyền có thể tìm được cốt thú, tu vi hiện tại của ta cũng là nhờ bán số cốt thú này mà được đấy.

- Ảnh Nguyệt với đạo hữu không thân không quen, sao đạo hữu lại chịu bỏ ra một cái giá lớn để cứu bọn ta ?

Đây là điểm Liễu Huân Vũ cảm thấy khó hiểu nhất, tuy đối phương có ân với nàng nhưng để yên tâm nên hỏi rõ mọi chuyện.

- Nếu ta nói lúc đó ta bị ấm đầu đạo hữu có tin không ?

Lâm Phong thầm nói, bản thân hắn cũng không biết tại sao lại làm như vậy, cho đến giờ vẫn chưa thông suốt.

- Lúc trước Hổ ca giúp ta thoát khỏi thanh lân xà nên lần này xem như ta trả lại ân tình đó.

Lý Thành Hổ ở bên cạnh phản đối.

- Cái này không đúng, lần trước ta và huynh đệ cùng nhau xong ra, không có Lâm huynh đệ thì ta cũng khó thoát.

Lưu Khôi gật đầu.

- Chuyện này ta cũng từng nghe Thành Hổ kể qua, dù sao đi nữa thì Ảnh Nguyệt vẫn nợ Lâm huynh đệ một đại ân.

Liễu Huân Vũ mỉm cười nhìn Lâm Phong.

- Lâm đạo hữu là người trọng tình trọng nghĩa, Huân Vũ bội phục nhưng Ảnh Nguyệt đoàn có ân tất báo, tháng sao bọn ta sẽ tiến vào Quỷ Lâm để thăm dò di tích, đạo hữu có muốn đi cùng không ?

- Chuyện này…

Lâm Phong chưa kịp suy nghĩ thì bị Tần Vĩ cắt ngang.

- Không được, chẳng phải đoàn trưởng nói lần thăm dò này chỉ có người có công với Ảnh Nguyệt đoàn mới được tham gia sao ?

Lưu Khôi nhíu mày.

- Lâm huynh đệ có ân với chúng ta, chắc mọi người sẽ không phản đối.

- Đúng đó, nếu không được thì Lý Thành Hổ ta sẽ nhường lại vị trí cho Lâm huynh đệ.

Thăm dò di tích là chuyện vô cùng hung hiểm nhưng kỳ ngộ đạt được có thể làm thay đổi vận mệnh của một tu sĩ nên dù biết cửu tử nhất sinh vẫn có không ít tu sĩ chấp nhận mạo hiểm.

Nếu cách đây vài tháng Lâm Phong nhất định sẽ đi nhưng bây giờ tình thế đã khác, hắn biết bên trong Quỷ Lâm có một cái địa cấp trận pháp, không cẩn thận là treo luôn.

Đúng lúc này giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử mau đồng ý đi.

- Hay là đợi ta từ Thất Tinh thành trở về rồi mới trả lời có được không ?

- Nhìn bộ dáng chết nhát của ngươi sao có thể làm nên đại sự ?

- Cái gì chết nhát ?

Lâm Phong như mèo bị dẫm đuôi, lập tức phản đối.

- Đây gọi là cẩn thận, lão không nghe nói kẻ mạnh nhất chính là kẻ sống đến cuối cùng sao ?

- Nghe cái đầu ngươi.

Lão đầu bỏ lại một câu rồi lặng mất tâm, Lâm Phong đợi một lúc cũng không thấy lão nổi lên liền khẳng định.

- Lão không trả lời xem như là đồng ý đó nha, quyết định vậy đi.

Sao khi thống nhất ý kiến, Lâm Phong thở dài nhìn mọi người.

- Đa tạ ý tốt của các vị đạo hữu, chỉ là mấy hôm nữa tại hạ có việc quan trọng cần giải quyết nếu thuận lợi thì trong vòng nữa tháng sẽ trở về, lúc đó sẽ đến tìm mọi người.

- Vậy cũng được.

Mọi chuyện đều phải nhìn vào duyên phận, kì ngộ của mình cuối cùng cũng sẽ là của mình, nếu không phải của mình thì sẽ là của người khác.

Một lúc sao, buổi đấu giá chính thức bắt đầu, khi vật phẩm đầu tiên được đưa lên sàn đấu thì toàn trường lập tức bùng nổ.

- Vật phẩm khai màn hôm nay chính là huyền cấp trung kỳ yêu thú tam vĩ thanh ngưu, giá khởi điểm 800 hạ phẩm linh thạch.

- Ta ra 1000.

- 1200.

- 1500…

Lâm Phong với thân phận là tán tu đào cốt thú tất nhiên là không có được bao nhiêu linh thạch chỉ biết ngồi không ngắm mỹ nhân bên cạnh, khi thấy đầu tam vĩ thanh ngưu xuất hiện liền cười thầm.

- Chắc là gian kế của Chu lão đầu.

Ba ngày trước không ít tu sĩ bị tam vĩ thanh ngưu đuổi giết nếu như có một đầu thanh ngưu để xả giận cũng không tồi. Phải thừa nhận gian kế của Chu Thất thành công mỹ mãn, tam vĩ thanh ngưu được một tu sĩ dùng 3000 hạ phẩm linh thạch mua mất, giá cao hơn gấp đôi bình thường.

- Tiếp theo là một kiện huyền cấp trung phẩm binh khí, Kim nguyên đại đao giá khởi điểm 1000 linh thạch hạ phẩm.

- 2000.

- 2500 linh thạch hạ phẩm.

- 2800…

- 4500 linh thạch hạ phẩm, thành giao.

Liên tiếp là những vật phẩm được đầu giá thành công, trừ tam vĩ thanh ngưu thì vật phẩm ít nhất cũng hơn 3000 linh thạch. Lúc này một đại hán mang theo một cái sừng lớn bước lên sàn đấu.

- Sừng huyền cấp độc giác thú đỉnh phong đã thành yêu đơn, giá khởi điểm 1000 hạ phẩm linh thạch.

- 1200.

- 1500.

- 2000...

Lâm Phong nhìn số lượng linh thạch ngày càng tăng nhịn không được nở một nụ cười hưng phấn.

- Có nên ra giá không nhỉ ?

Bây giờ hắn nâng giá lên vài ngàn linh thạch không chừng giá sẽ được cao hơn nhưng lỡ không có tên nào ra giá chẳng phải hố cha sao ?

- Thiên Khí phường ra giá 4000 hạ phẩm linh thạch.

Lão đầu chủ trì đấu giá đợi một lúc không còn người kêu giá liền gõ búa.

- 4000 linh thạch hạ phẩm, thành giao.

Cuối cùng sừng độc giác thú thuộc về đệ nhất thế lực luyện khí của đại lục Thiên Khí phường. Lâm Phong tính sơ qua, sao khi trừ đi chi phí đấu giá thì hắn còn hơn 3800 hạ phẩm linh thạch.

- Âm thi phấn đúng là thứ tốt, nhặt một cái sừng còn hơn luyện dược hai tháng, sao này phải luyện chế nhiều một chút mới được.

Thuận lợi có thêm vài vạn linh thạch khiến cho tâm tình Lâm Phong vô cùng tốt, khóe miệng không giấu được nụ cười nham nhở.



Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.