Đám lục cấp tu sĩ chỉ tạm thời bị phong ấn tu vi nhưng kinh nghiệm vẫn còn đó, bọn chúng dựa vào số lượng bắt đầu bao vây Lâm Phong.
- Tiểu Phong tử cẩn thận phía sao.
- Thiên lý tùy hành.
Lâm Phong kéo theo Phi Dao xuất hiện phía sao tên đánh lén, lưu tinh đao chém xuống nhưng đối phương lại có bảo giáp phòng thân nên chỉ bị đánh bay đi.
- Tiểu Phong tử đao của đệ hình như không dùng được a, lấy của ta đi.
Lãnh Phi Dao lấy ra một thanh huyết đao đưa cho Lâm Phong, thân đao tỏa ra huyết khí vô cùng tà dị.
Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra thanh đao này là của băng nữ lấy được ở phủ thánh tử lúc trước, không hiểu sao lại rơi vào tay của Phi Dao.
- Đao tốt.
Huyết đao là địa cấp binh khí uy lực hơn xa lưu tinh đao, vừa cầm vào tay đã cảm giác được thực lực tăng lên vài phần.
Đám Ma giáo đánh với Lâm Phong một lúc thì cảm giác tu vi dần hồi phục, bọn chúng lại bắt đầu vừa đánh vừa vây muốn đợi tu vi khôi phục đến đỉnh phong sẽ tóm hai tên này.
Chỉ là đời không như mơ, Lâm Phong lấy ra thêm một cái trận bàn kích hoạt, tu sĩ trong vòng bán kính 10 dặm đều sẽ chịu ảnh hưởng của trận pháp.
- Tiểu tử này đào đâu ra nhiều linh lực vậy ?
Đánh nhau gần nữa giờ mà Lâm Phong vẫn vô cùng hổ báo, linh lực không có dấu hiệu suy giảm, hỏa quang trên người hắn càng lúc càng nồng đậm, đây là công dụng của vạn hỏa khai thiên.
- Tiểu tử phía trước có người đang giao chiến.
Lâm Phong vừa đánh vừa để ý tình hình xung quanh, cách hắn mười mấy dặm liên tục lóe lên lam quang giữa màng đêm u ám.
Lãnh Hàn Băng vừa giao chiến vừa chạy về phía thành trì hi vọng người của Vô Cực thánh cung có thể tiếp viện, đúng lúc này nàng nhìn thấy phía trước có một đám người đang giao chiến, còn có tiếng hét hưng phấn của tiểu muội.
Đám người Ma giáo cũng phát hiện ra vấn đề, bọn chúng không hiểu một đám lục cấp, ngũ cấp tu sĩ làm ăn kiểu gì mà đến giờ vẫn chưa tóm được hai tên tứ cấp.
- Tiểu Phong tử tỷ tỷ ở phía trước, mau chạy tới đó nhanh.
- Tới liền.
Lâm Phong vừa đánh vừa chạy, thiên lý tùy hành một khi vận dụng thì không ai cản được hắn, đám Ma giáo chỉ có thể đuổi theo phía sao.
- Tỷ tỷ muội tới giúp tỷ đây.
Lãnh Phi Dao lấy ra một cái chuông nhỏ lắc lên, thanh âm từ kim chung truyền đến khiến cho mấy tên Ma giáo gần đó lảo đảo, Lâm Phong lập tức cầm huyết đao phóng tới tặng mỗi tên một đao.
Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh và tiểu muội vẫn bình yên, trong lòng nhẹ hẳn, khi nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn đến ửng đỏ của tiểu muội thì nàng chỉ muốn rõ lên đầu Phi Dao một cái, nha đầu này đúng là không biết sống chết.
Tên thủ lĩnh Ma giáo nhìn thấy tình hình không ổn liền ra lệnh rút lui, đám người Lâm Phong không đuổi theo mà trở lại thành trì.
Trên đường đi Lâm Phong dùng ánh mắt tò mò nhìn tiểu sư tỷ.
- Chẳng lẽ sư tỷ không sợ bị đám người kia bắt đi sao ?
- Bọn chúng còn lâu mới bắt được ta.
Mỗi lần sinh thần gia gia đều tặng cho nàng mấy món bảo vật phòng thân, trong số đó có một tờ pháp chỉ khi kích hoạt sẽ lập tức truyền tống hơn 1000 dặm, ngoại trừ tôn giả và thánh nhân thì không ai bắt được nàng.
- Đúng là gia gia nhà người ta, trên đời này không phải lão đầu nào cũng tốt như vậy.
- Tiểu tử thúi, nói nhảm nhiều quá coi chừng bị nghiệp quật đó.
Sao khi trở về phòng Lâm Phong nói lại toàn bộ những gì tra khảo được cho băng nữ nghe, cuối cùng mọi người đều thống nhất một tiêu của đám Ma giáo là Lãnh Hàn Băng, hai tên còn lại chỉ là sản phẩm tặng kèm.
Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn tỷ tỷ.
- Đám Ma giáo đó tại sao lại đánh chủ ý lên người tỷ tỷ, chẳng lẽ tên tôn giả kia kết tỷ tỷ rồi ?
- Muội vừa nói gì ?
Lãnh Hàn Băng liếc nhìn tiểu muội, chỉ một ánh mắt đã khiến cho tiểu nha đầu câm lặng.
Lâm Phong không đồng ý với tiểu sư tỷ.
- Đệ nghĩ đám người kia muốn dùng Hàn Băng sư tỷ để uy hiếp yêu nữ.
- Chuyện này thì liên quan gì đến yêu nữ ?
- Đệ nghe Phong sư huynh nói sau khi đại hội đấu giá lần trước kết thúc đã có người nhìn thấy yêu nữ giao chiến với đám người Ma giáo, hình như là tranh giành một vật gì đó.
Lãnh Hàn Băng từng nghe Linh Mộng nói qua chuyện này hơn nữa nàng còn biết thứ Ma giáo muốn có là mảnh hộ thần giáp, có lẽ đám người đó còn chưa biết hộ thần giáp đang ở trên người của nàng, lưu manh cũng có một mảnh.
Hôm nay tôn giả không xuất hiện nên không xảy ra chuyện lớn nhưng lần sau thì không ai biết được.
- Ngày mai chúng ta sẽ trở về.
- Không được.
- Đệ phản đối.
Hai tên bên cạnh vừa nghe nói trở về liền phản đối, Phi Dao còn chưa chơi được bao lâu, Lâm Phong thì phải đến Thương Vân thành tìm tung tích Huân Vũ.
Hàn khí bao trùm lên căn phòng, Lãnh Phi Dao chớp mắt với Lâm Phong muốn hắn mau nghĩ cách ngăn tỷ tỷ.
- Đệ có ý này, né tránh không phải là cách hay không bằng chúng ta mượn cớ dụ đám người kia ra ngoài rồi xử lý một lượt.
- Đúng đó đúng đó.
Phi Dao gật đầu phụ họa, hôm nay là lần đầu nàng giao thủ với Ma giáo cảm giác cũng không tệ chút nào.
Lãnh Hàn Băng lại phản đối.
- Làm như vậy rất nguy hiểm, chúng ta chưa chắc là đối thủ của bọn chúng.
- Vậy thì chúng ta kêu thêm người tới.
Viện binh tất nhiên là yêu nữ, chỉ cần Hàn Băng lên tiếng thì Lâm Phong dám chắc chắn Linh Mông sẽ đồng ý, với lại hắn vẫn còn giá trị lợi dụng với yêu nữ.
Lâm Phong nhìn vẻ mặt do dự của băng nữ lại tiếp tục dụ dỗ.
- Sư tỷ không thể ở bên trong thánh cung cả đời được, lỡ như trong lúc thí luyện bị Ma giáo tập kích khi đó lại càng nguy hiểm.
- Muội đồng ý.
Lãnh Hàn Băng suy nghĩ một lúc quyết định làm theo lời lưu manh, nàng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ hai tên này vì vậy chỉ còn cách làm cho Ma giáo bỏ cuộc.
Mấy ngày tiếp theo đám người Lâm Phong vẫn tiếp tục thẳng tiến Thương Vân thành, trên đường đi Hàn Băng bí mật truyền tin cho huyết y nhân.
Phong linh ở Thương Vân thành vẫn chưa mở nên không có truyền tống trận tới đó, muốn đi đến nơi đó chỉ có thể tiến vào Hoang Nguyên, đây cũng là cơ hội tốt nhất để Ma giáo ra tay.
Khi đến Địa Sơn thành, Lâm Phong nghĩ ngơi thêm vài ngày sao đó tiến vào Hoang Nguyên, trong những ngày này hắn và tiểu sư tỷ mua rất nhiều linh dược, đan dược phòng thân, bên ngoài giống như đang chuẩn bị nhưng thật ra là đợi yêu nữ đến.
- Đệ nói xem đám người Ma giáo kia có bị chúng ta lừa không ?
- Đệ cũng không biết.
Trong lòng Lâm Phong chỉ muốn đến Thương Vân thành còn chuyện mấy tên Ma giáo có xuất hiện hay không thì đã có người giúp hắn giải quyết.
Đột nhiên giọng của lão đầu truyền đến.
- Lão phu nhớ không lầm thì gần đây có một cái khe nứt, tiểu tử thúi mau đưa lão phu tới đó nhìn một lúc.
- Không rãnh.
Cái khe nứt kia không phải nơi tốt đẹp gì, ngay cả thánh nhân cũng muốn tránh đi vậy mà có một lão bất tử cứ thích chui đầu vào.
- Nếu lão không phải khí linh chỉ sợ đã chết cả vạn lần rồi.
- Lão phu vừa nghĩ ra một trò rất hay, tiểu tử ngươi không muốn biết sao ?
- Lão thì có thể nghĩ ra trò gì ?
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?