Phong Viêm vừa nhìn thấy ngọc bội, khóe miệng liền nhếch lên.
- Thì ra là tộc nhân của Liễu gia.
- Sư huynh nhận ra thứ này sao ?
- Dùng ngọc luyện thành pháp bảo là đặt trưng của Trường Hà thánh cung, Liễu gia là đại tộc bên trong thánh cung, tộc nhân đều sẽ có thứ này.
Lâm Phong nghe đến đây, tròng lòng dâng lên hi vọng.
- Không biết sư huynh có thể giúp đệ tìm tin tức của nàng được không ?
- Hành tung của đệ tử thánh cung không dễ tìm, chuyện này khó nói.
Lãnh Phi Dao bỉu môi.
- Đệ đừng hi vọng vào tên đó, đợi ta trở về sẽ nhờ phụ thân giúp đệ tìm hiểu.
- Đa tạ sư tỷ giúp đỡ.
- Không cần đa tạ, dù sao chúng ta cũng là đồng môn mà, đệ đưa ta mấy chục vạn linh thạch là được.
Phong Viêm thấy thời cơ tới liền nhảy vào.
- 20 vạn trung phẩm linh thạch, sư huynh sẽ giúp đệ điều tra.
- Nè, tên gian thương kia có phải muốn gây chuyện với ta không ?
- Thương trường không tránh khỏi cạnh tranh, ta chỉ muốn tạo cơ hội tốt nhất cho sư đệ.
- Ngươi...
Lãnh Phi Dao bị gian thương câm lặng liền chạy tới chỗ Tuệ Vân.
- Sư tỷ tên gian thương này không có gì tốt, cả người đều là âm mưu quỷ kế, tỷ đừng nên quá thân cận với hắn.
- Nè nè, chơi dậy ai chơi lại.
- Muội chỉ là muốn tốt cho sư tỷ, Vương Lăng sư huynh rất tốt, tỷ dừng nên bỏ kim lấy thạch.
Tuệ Vân chỉ muốn đứng bên cạnh hóng chuyện không ngờ bị vạ lây, hai má nàng bị tiểu sư muội nói đến đỏ ửng, ánh mắt vừa tức vừa thẹn nhìn tiểu sư muội.
- Đừng nói lung tung.
Đúng lúc này một giọng nói lạnh lùng truyền đến làm cho Lãnh Phi Dao câm nín.
- Phi Dao những chuyện này không được nói tùy tiện.
Lãnh Hàn Băng nói xong liền xoay người.
- Đại tiệc sắp bắt đầu, mọi người mau vào trong.
Lâm Phong đi đến bên cạnh gian thương ra hiệu cho đối phương, Phong Viêm khẽ gật đầu thầm nghĩ vẫn là sư đệ sáng suốt.
Bên trong đại sảnh, tất cả đã có mặt đầy đủ chỉ thiếu chủ nhân của nơi này, một đám huyết y nhân từ bên trong đi ra đặt hơn trăm chiếc hộp ngọc lên bàn, tên đi đầu cuối người hành lễ.
- Các vị quan khách thứ lỗi, hôm nay chủ nhân thân thể không tốt nên không đến cùng tham dự với các vị, những thứ ở đây xem như là quà tạ lỗi, mỗi vị có thể chọn một thứ mình thích mang về.
Mọi người nhìn nhau chỉ biết cười khổ, từ lâu đã nghe nói thánh nữ khác người cuối cùng được trãi nghiệm.
Lâm Phong nhìn mấy trăm vật phẩm huyết y nhân mang ra thầm than yêu nữ lãng phí, đan dược, linh dược, binh khí, pháp chỉ… đều từ địa cấp trở lên, còn một số bảo vật hắn không nhìn ra nhưng giá trị chắc không nhỏ.
- Lão đầu nhìn xem có thứ gì tốt không ?
- Phía trước có mấy viên yêu đơn, tiểu tử ngươi nhìn viên nào to nhất thì hốt.
Yêu đơn trước mặt Lâm Phong toàn bộ là địa cấp, khắc lên bạo văn sẽ biến thành một món bảo vật lợi hại, một khi kích hoạt có thể so với tu sĩ ngũ cấp, lục cấp tự bạo.
Sao khi chọn xong vật phầm thì mọi người lần lượt rời đi, Lâm Phong vừa bước ra khỏi cửa thì bị mấy tên huyết y nhân cản đường.
- Chủ nhân muốn gặp ngươi.
- Làm phiền các vị dẫn đường.
Lãnh Hàn Băng vừa bước lên thì bị tiểu muội kéo lại.
- Tỷ tỷ muội có chuyện muốn hỏi tỷ.
- Đợi tỷ một chút.
- Không được, chuyện này có liền quan đến tiểu Phong tử nếu chậm trễ sẽ có biến.
Hàn Băng nhìn vẻ mặt của tiểu muội không giống như đang đùa giỡn liền tìm một căn phòng trống kéo nàng vào, đám huyết y nhân nhìn thấy hành động tùy ý của băng nữ cũng xem như không nhìn thấy, nếu phủ thánh nữ là hoàng cung thì yêu nữ chính là hoàng đế, băng nữ chính là hoàng hậu.
- Muội có gì muốn nói.
- Tỷ tỷ có phải tỷ còn giận tiểu Phong tử không ?
- Không có.
Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt bất thường của tỷ tỷ trong lòng lại càng thêm nghi ngờ.
- Nếu vậy sao tỷ không nói cho sư đệ biết chuyện của Huân Vũ tỷ tỷ ?
- Làm sao muội biết được chuyện của Huân Vũ.
- Muội vừa mới biết thôi.
Hàn Băng ngồi bên cạnh nghe tiểu muội kể lại mọi chuyện, Phi Dao vừa dứt lời thì nàng lập tức rời đi.
- Tỷ tỷ đợi muội.
- Tỷ có chuyện cần giải quyết, chuyện của Lâm Phong muội không được xen vào, tỷ đã cho người điều tra khi nào nhận được tin tức sẽ nói với hắn.
- Muội biết rồi.
Lãnh Phi Dao nhìn tỷ tỷ vội vã rời đi trong lòng vẫn cảm giác có gì đó không ổn lắm, nàng suy nghĩ một chút liền chạy ra khỏi phòng, hướng Lãnh gia chạy đi.
Lâm Phong ở bên trong phòng đợi một lúc thì có hai tên huyết y nhân tiến vào đưa hắn đi, vừa đến trước phòng của yêu nữ thì thấy hai nữ tử bên trong bước ra, trùng hợp là hắn đều nhận ra hai người này.
Một người là Tuệ Vân sư tỷ, người còn lại là một trong 3 nữ tử Chiến cung tiến vào top 16. Hai nữ vừa đi thì huyết y nhân đưa Lâm Phong tiến vào căn phòng.
- Chủ nhân, Lâm Phong đã được đưa tới.
- Lui đi.
- Tuân lệnh.
Lâm Phong nhìn huyết y nhân rời đi hắn cũng xoay người đi theo, dù sao yêu nữ cũng đâu có nói mấy người lui đi.
- Ngươi bước thêm một bước có tin ta lấy cặp chân thúi của ngươi không ?
- À... là ta nhầm hướng.
Linh Mộng nhìn tên thanh niên với bộ dáng lưu manh trước mặt, đến giờ nàng vẫn không tin vào tin tức huyết y vệ mang về.
Lúc trước tên này chỉ là một tên vô danh tiểu tốt ở Thương Vân thành chưa tới một năm đã trở thành thiên tài đứng thứ 3 của Đan cung, thật làm cho người ta kinh ngạc.
- Ngươi có biết ta tìm ngươi đến làm gì không ?
- Có phải lại muốn đánh nhau không ?
- Đánh nhau với một tên nam nhân chẳng có gì thú vị.
Linh Mộng mỉm cười nhìn đối phương.
- Sao chúng ta không chơi một trò thú vị hơn ?
- Có gì thì ném hết ra, lão tử chưa ngán ai bao giờ.
Lâm Phong ngẫn mặt nhìn yêu nữ, bộ dáng cùi không sợ lỡ, phải cho nàng thấy được khí thế của nam nhân là bất khả xâm phạm.
- Ngươi muốn chơi trò gì ?
- Ta muốn ngươi làm nam sủng của ta, có phải rất thú vị không ?
- Éo… đây mà là trò chơi của ngươi đấy hử ?
Linh Mộng nhìn bộ dáng của đối phương, nụ cười trên mặt vẫn không chút thay đổi.
- Chỉ cần ngươi chấp nhận thì toàn bộ tài nguyên của phủ thánh nữ tùy ngươi sử dụng.
- Hừ, nam nhân sỉ khả sát bất khả nhục, đổi lại nếu ngươi muốn làm tiểu thiếp của ta thì còn thương lượng… ẦM…
Lâm Phong chưa nói xong thân thể đã bay vào vách phòng, yêu nữ ra tay không cảnh báo thì hắn hoàn toàn không có cơ hội đề phòng.
- Ngươi có thể từ từ suy nghĩ, dù sao ngươi cũng chỉ là một trong mấy trăm nhân tuyển của ta.
- Khục khục… chẳng lẽ mấy trăm tên kia đều vỗ vào cặp mông của ngươi sao ?
- Muốn chết.
Linh Mộng xuất hiện trước mặt Lâm Phong, ngọc thủ giơ ra tóm lấy hắn nhưng bị Lâm Phong tránh được.
- Thiên lý tùy hành.
Hắn xuất hiện phía sao yêu nữ dùng chưởng pháp tập kích nàng, đại thủ vừa giơ ra thì yêu nữ đã biến mất.
Lâm Phong vừa thu chưởng thì yêu nữ đã đánh từ phía trên xuống, hắn lại dùng thiên lý tùy hành né tránh.
Lúc này yêu nữ lại đứng yên một chỗ, hắn còn chưa hiểu nàng muốn làm gì thì lại có thêm hai yêu nữ xuất hiện sao đó là 4 yêu nữ.
- Đậu xanh… chẳng lẽ là phân thân thuật.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?