Thiên La

Chương 119: Đấu pháp




Lâm Phong đứng bên cạnh nhìn Phi Dao đặt cược, hắn vẫn nhớ lời của gian thương nên quyết định hoàn tục, từ nay không phạm đổ giới.

Sao khi đặt cược xong thì hai người lại trở về vị trí dành cho đệ tử chân truyền, lúc này bên trên kháng đài đã có khá nhiều đệ tử đến quan chiến.

Lý Tuệ Vân từ xa đi tới, phía sao nàng vẫn là Phong Viêm, tên này bám dai như đĩa mỗi lần Lâm Phong gặp Tuệ Vân sư tỷ là sẽ nhìn thấy gian thương bên cạnh.

Lãnh Phi Dao vội chạy tới bên cạnh sư tỷ vui vẻ chào hỏi.

- Sư tỷ, Như Nguyệt muội muội đã đến chưa ?

- Muội ấy vừa bước lên chiến đài.

Bên dưới chiến đài phần lớn đệ tử đã có mặt, Lãnh Hàn Băng cũng đã xuất hiện, nàng đứng ở vị trí đầu tiên trong số 500 đệ tử, ánh mắt nàng nhìn về vị trí dành cho đệ tử chân truyền, nơi đó có tiểu muội cùng lưu manh đang hò hét trợ trận.

Gương mặt lạnh lùng kiêu ngạo thoáng qua tiếu ý, trong lòng ẩn hiện niềm vui khó nói, cảm giác này làm cho nàng khẩn trương hơn lúc bước vào trận đầu cuối cùng của kỳ đại hội trước đó.

- Tỷ tỷ vừa cười sao ?

Lãnh Phi Dao lẩm bẩm, trong lúc đôi môi Hàn Băng nhếch lên đã bị nàng bắt gặp, cũng có thể là khoảng cách quá xa nên nàng đã nhìn lầm.

Nữa giờ sao toàn bộ trưởng lão, chấp sự Pháp cung đều có mặt, 500 đệ tử tiến vào cấm trận nghe chấp sự công bố quy tắc.

Lần trước đã thi yêu chỉ nên lần này sẽ dùng linh chỉ tranh tài, mỗi đệ tử sẽ có hai canh giờ để luyện chế 2 cái pháp chỉ, một cái tấn công và một cái phòng ngự, sao đó sẽ tiến hành chọn bên thi đấu.

500 đệ tử sẽ chia thành hai phe một công một thủ, đệ tử thua cuộc sẽ trực tiếp bị loại, đến khi còn lại 32 đệ tử thì vòng đấu kết thúc.

- Bắt đầu… keng…

Bên trong cấm trận toàn bộ đệ tử đã bắt đầu tế luyện pháp chỉ, trong vòng hai canh giờ phải luyện chế thành công hai tờ huyền cấp pháp chỉ dưới điều kiện tu vi bị áp chế không phải là chuyện dễ, chỉ cần vẽ sai vài đường pháp văn sẽ phải luyện lại từ đầu, lúc đó chất lượng pháp chỉ chắc chắn sẽ giảm xuống.

Lâm Phong đang ngồi quan sát thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Lão phu chợt nhớ ra một thứ tốt, tiểu tử ngươi có muốn học không ?

- Thứ gì tốt.

- Một thứ có thể giúp tiểu tử ngươi bảo mạng.

Lâm Phong lập tức gật đầu.

- Tiền bối có cao kiến gì xin chỉ giáo.

- Tiểu tử ngươi đã nghe nói qua huyết ảnh phân thân chưa ?

- Chưa từng, đó là thuật pháp gì vậy ?

- Ngu ngốc, đó là một loại pháp chỉ…

Huyết ảnh phân thân là pháp chỉ dùng máu huyết của tu sĩ để luyện chế, một khi kích hoạt sẽ tạo ra phân thân giống y như bản thể, vì dùng huyết nhục để luyện chế nên khí tức cũng tương đồng, gần như không phân biệt được thật giả.

Lâm Phong càng nhe càng thấy hứng thú, đúng như lão đầu chém thì thứ này dùng để chạy trốn khỏi chê.

- Có loại pháp văn lợi hại như vậy sao ?

- Tiểu tử ngươi luyện chế vài tờ không phải sẽ biết sao ?

- Tiền bối loại pháp chỉ này có khó luyện không vậy ?

Khả nàng luyện chế pháp chỉ của Lâm Phong và khả năng luyện đan của hắn chênh lệch như trời với đất, bây giờ bắt hắn ném vào cấm trận chắc chắn không kịp luyện chế 2 tờ pháp chỉ.

- Rất khó nhưng tiểu tử ngươi yên tâm lão phu đã có cách giải quyết.

- Xin tiền bối chỉ giáo.

- Tiểu tử ngươi nhìn xuống phía dưới sẽ rõ.

Lâm Phong nhìn xuống cấm trận thì thấy mấy trăm đệ tử đang miệt mài luyện pháp chỉ, ánh mắt hắn chợt dừng lại trên người băng nữ, nhờ nàng luyện chế chẳng phải là được rồi sao ?

Theo lời của lão đầu thì huyết ảnh phân thân xuất hiện mấy chục vạn năm trước thuộc về một thế lực tà đạo vô cùng hung ác nếu mang đến Vạn Bảo các nhờ luyện chế nhất định sẽ gặp phiền phức, chỉ có thể giao cho người mà hắn tin tưởng luyện chế.

Đến lúc này lão đầu vẫn giữ vững quan điểm băng nữ đã kết Lâm Phong, chỉ cần hắn mở lời nhất định nàng sẽ đồng ý.

- Chẳng lẽ tiểu tử ngươi còn không nhìn ra tâm ý của nha đầu kia?

- Có sao ?

Lâm Phong cười ha hả cho qua, nếu băng nữ thật sự kết hắn thì toang rồi, hắn sẽ phải đối mặt với hai tên tình địch vô cùng đáng sợ, một tên là đệ nhất thiên tài chiến cung, tên còn lại là đệ nhất thiên tài Nam Hoang.

Lão đầu như đọc được tâm ý của hắn liền cười một cách kinh bỉ.

- Hay là tiểu tử ngươi sợ tên Ngạo Minh nên giả vờ không biết.

- Lão tử chưa ngán ai bao giờ.

- Thật không, tiểu tử ngươi có dám tìm tên kia đánh một trận không ?

- Đánh thì đánh…

Lâm Phong vừa nói xong thì biết đã dính bẩy của lão đầu, hắn mà nuốt lời thì thanh danh quân tử đời này xem như bỏ.

- Lão đợi đấy.

Hai canh giờ sao cấm trận được phá bỏ, toàn bộ đệ tử bước lên chọn bên thi đấu, Lãnh Hàn Băng là người về nhất vòng trước nên được chọn lựa đầu tiên.

Trước mặt của nàng là 250 viên huyết châu và 250 viên lam châu, huyết châu đại diện cho bên công kích, lam châu đại diện cho bên phòng ngự, ngọc thủ giơ lên một viên huyết châu bay vào trong tay nàng.

Sao khi Lãnh Hàn Băng lựa chọn thì đệ tử phía sao lần lượt tiến lên cho đến đệ tử thứ 250 thì dừng lại, 250 đệ tử còn lại không cần phải lựa chọn bởi vì đối thủ của bọn họ đã chọn xong.

12 chiến đài lần nữa mở ra, cặp đấu đầu tiên sẽ là trận chiến giữa đệ nhất thiên tài Pháp cung với tên xui xẻo đứng thứ 500.

Lãnh Hàn Băng đã chọn huyết châu nên đệ tử thứ 500 phải nhận lam châu, lão chấp sự giữ trận đứng đợi một lúc cũng không thấy đệ tử nào bước đến cuối cùng tuyên bố đối phương bỏ cuộc, Lãnh Hàn Băng thắng trận đầu.

Lão chấp sự vừa nói xong thì chiến đài số 2 đã bắt đầu, đệ tử đứng thứ 2 giữ huyết châu giao đấu với đệ tử đứng thứ 499 giữ lam châu.

Hai bên cùng lúc tế ra pháp chỉ, hỏa quang lóe lên biến thành 9 đạo hỏa cầu đánh vào lam thuẫn, hỏa cầu thứ 3 đánh tới thì lam thuẫn đã vỡ nát, trận đấu kết thúc.

- Xem ra hôm nay lại là một ngày thi đấu nhàm chán.

Lãnh Phi Dao ngáp một cái hai mắt của nàng đã sắp đóng lại, Lâm Phong nghiêm túc ngồi bên cạnh quan sát chiến đài số 10, nơi đó đang có 2 mỹ nữ giao chiến, Tuệ Vân ngồi chờ tiểu muội thi đấu, gian thương ngồi ngắm tình nhân, mỗi người một chuyện, nước sông không phạm nước giếng.

Đúng như Phi Dao dự đoán, vài chục cặp đấu đầu tiên diễn ra vô cùng nhàm chán nhưng càng về sao chênh lệch thực lực của các đệ tử càng giảm, trận đấu càng diễn ra hấp dẫn.

Chiến đài số 3, lục y nữ tử tế ra pháp chỉ, thất đạo lục quang phá không đánh vào lam thuẫn của đối thủ, hào quang tan biến lam thuẫn bị phá hơn một nữa.

Chiến đài số 6, một thanh lam kiếm từ bên trong pháp chỉ bay ra sao đó hóa thành vô số kiếm ảnh lao về phía hoàng chung của đối thủ.

- Keng…

Hoàng chung vỡ tan, nam tử bên trong bị đánh bay khỏi chiến đài.

- Như Nguyệt sư muội thật lợi hại.

- Đúng là rất lợi hại.

Phong Viêm nghe Phi Dao nói liền gật đầu phụ họa.

- Bên trong Pháp cung ngoài trừ chân truyền đệ tử thì hiếm có đệ tử sử dụng được kiếm chỉ.

- Hình như rất lợi hại.


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.