Cảm giác được em trai bảo vệ, Đại điện hạ Ceasar dường như đã mở được cánh cổng tới thế giới mới —— đây là cảm giác khi làm phế vật, được người khác bảo vệ ra sao? Ừm, dường như cũng không tồi.
“Cậu báo cảnh sát?” Vưu Giai hỏi Tưởng Quyện đang khẩn trương lo lắng kiểm tra cô có bị thương hay không.
Vưu Giai cảm thấy lúc Tưởng Quyện ngượng ngùng còn thuận mắt hơn nhiều so với lúc cậu ta phát bệnh, rất thu hút, nhìn về phía những đội viên đang áp giải đám người áo đen vào trong xe, suy tư, nếu không có báo cảnh sát, vậy những người vừa nhìn đã biết không phải cảnh sát bình thương kia tới đây như thế nào?
Lại đợi một hồi, thủ hạ của Tưởng Quyện tới, Ngô Hoàng nhận được tin của Vưu Giai cũng tới.
Ngô Hoàng cũng nhận ra đội trưởng, hai lần đều là bọn họ, đây tuyệt đối không phải trùng hợp, Ngô Hoàng đề phòng cảnh giác, nghe thấy Vưu Giai lặng lẽ nói với anh bọn họ còn chưa báo cảnh sát, nhóm người này đã tới rồi, cảm giác ngửi được mùi của một âm mưu.
Nhưng mà cũng không có âm mưu gì cả, nghi vấn của Vưu Giai rất nhanh đã có đáp án, đội trưởng không có ý định giấu giếm, nói thẳng: “Chúng tôi đến từ một tổ chức đặc thù, chuyên môn xử lý những vụ án liên quan đến sinh vật phi tự nhiên sinh vật, tổ chức chúng tôi có dụng cụ chuyên thăm dò từ trường đặc thù, vừa mới phát hiện bên này có chuyện, chúng tôi liền tới đây.”
Lúc anh ta nói chuyện, ánh mắt sưu tầm ở lướt qua đám người, đặc biệt dừng ở trên người Vạn Tuế, ánh mắt nặng nề, mơ hồ dường như có một suy nghĩ khác.
Lần trước, anh ta nhìn Vạn Tuế như thế đã bị Ngô Hoàng phát giác, Ngô Hoàng tự nhiên liên tưởng đến một đoạn ngắn trong phim truyền hình, vẻ mặt tức khắc không tốt lắm, mở miệng hỏi: “Vì sao anh lại cứ nhìn chằm chằm vào em gái tôi như vậy? Trên người nó có chỗ nào đặc biệt khiến tổ chức mấy người chú ý, muốn đưa nó đi làm thí nghiệm hả?”
Đội trưởng ngẩn ra, sau đó dùng sức vẫy vẫy tay: “Không có thí nghiệm gì cả, chẳng có quan hệ gì với tổ chức chúng tôi hết, tôi chỉ là……” Anh ta xoa xoa tay, có chút xấu hổ, “Nghĩ không ra vì sao bụng của Vạn Vạn Tuế lại có thể tròn trịa như vậy, cho nên mỗi lần gặp được bé sẽ nhịn không được nhìn bé rồi tự hỏi vấn đề này, đây là hành vi cá nhân của tôi, ngàn vạn lần không cần bay tới tổ chức của tôi!”
Ngô Hoàng còn xấu hổ hơn cả đội trưởng, mệt anh còn não bổ nhiều như vậy, kết quả là em gái nhà anh có cái bụng nhỏ khiến cho cả đội trưởng tổ chức đặc thù cũng phải tự hỏi đấy.
Đội trưởng nhớ tới chính sự, thu hồi swh xấu hổ, nhìn về phía Vưu Giai: “Ở trên đường, chúng tôi tra xét bối cảnh của tổ chức tới tìm mọi người gây phiền phức một chút, theo bối cảnh bọn họ, chúng tôi biết được một ít tác phẩm của cô.”
Vưu Giai ừ một tiếng, mấy năm nay quả thật cô tham gia rất nhiều cuộc thi khoa học kỹ thuật sáng tạo, nhưng tác phẩm của cô đều bị giám khảo đánh giá là quá mức âm u, cho nên từ trước đến nay chưa từng nhận được thưởng, cô không biết vì sao đội trưởng tổ chức lại đặc biệt nhắc đến chuyện này.
“Chúng tôi rất thích tác phẩm của cô.” Đội trưởng đưa cho Vưu Giai một tấm danh thiếp, “Nếu cô có hứng thú, có thể hợp tác cùng chúng tôi. Chúng tôi có thể cung cấp tài chính cho cô nghiên cứu khoa học, còn có thể giúp cô giải quyết phiền toái đến từ tổ chức xám.”
Vưu Giai không có hứng thú với tài chính, nhưng nghe đến chuyện có thể giúp cô giải quyết phiền toái, cô nhướng mày: “Các người có thể bảo đảm về sau sẽ không có người bên kia tới tìm tôi nữa sao?” Nếu có thể bảo đảm chuyện này này, cô lại có thể tiếp tục ở lại nhà họ Vạn, cô thích nhà họ Vạn, luyến tiếc mọi người, nếu có thể, cô không muốn rời đi.
“Chuyện nhỏ.” Đội trưởng mỉm cười.
“Vậy được, chúng ta hẹn thời gian đi.” Vưu Giai tiếp nhận danh thiếp.
Đội trưởng lại nhớ tới một chuyện, đi đến trước mặt mấy túi sữa nhỏ, ngồi xổm xuống, nhìn kỹ đầu nhỏ của Vạn Tuế: “Nhanh như vậy mà mấy đứa đã gom đủ bảy cái lá con rồi hả? Thật lợi hại!”
Thâm Thâm kinh ngạc: “Sao chú lại biết?” Rõ ràng người khác không nhìn ra mà.
Đội trưởng cười trừ, không trả lời vấn đề này, chỉ tiếp tục: “Hoa hoa mà mỗi người tạo ra không giống nhau, điều kiện trồng ra hoa cũng không phải không giống nhau, để anh nhìn xem, điều kiện để hoa của Vạn Tuế mọc ra hẳn là thay một người đã hết hoàn thành tâm nguyện, một bước này các bé đã làm được rồi, bước tiếp theo, chỉ cần hoàn thành tâm nguyện để ma an tâm rời đi nhân thế là được rồi.”
“Không đúng! Điều kiện để hoa của Vạn Tuế mọc ra là mời bảy bạn ma đến nhà dùng bô tiểu của cậu ấy!” Thâm Thâm sửa lại lời của đội trưởng nói.
“Vậy mấy đứa thành công rồi sao?” Đội trưởng vặn hỏi.
Thâm Thâm không nói nên lời.
Ánh mắt của đội trưởng dừng ở trên người ma biến hình bị bắt nhốt lại, nó đã sắp khóc ra một bao nước mắt, nguyện vọng của nó vẫn chưa hoàn thành, nó cũng không muốn rời khỏi nhân thế, có thể đừng đưa ra mấy cái chủ ý này được không? Nó tình nguyện đi theo đám nhóc này ngồi xổm bô tiểu.
“Con này không đúng.” Đội trưởng chỉ vào ma biến hình rồi lắc đầu, “Bảy tâm nguyện không có nó ở bên trong, cho nên tìm nó cũng vô dụng.”
Quỷ biến hình có cảm giác như mình vừa sống lại, thiếu chút nữa vui đến chảy nước mắt, nhưng sau đó lại nghe đội trưởng nói tiếp: “Nếu nó vô dụng với mọi người thì cho tôi đi, gầy đây tổ chức của chúng tôi muốn nghiên cứu một chút loại ma biến hình này.”
“Ta không phải ma biến hình!” Ma biến hình tuyệt vọng kêu to, nhưng vẫn không thể thay đổi được vận mệnh bị mang đi.
“Không phải ma biến hình vậy đó là ai thế?” Thâm Thâm nghi hoặc nhăn mày nhỏ.
“Tớ biết là ai.” Trong lòng Vạn Vạn Tuế đã có đáp án, vỗ vỗ Thâm Thâm, “Yên tâm, không có vấn đề, tớ sẽ tìm được người đó.”
Thâm Thâm nhìn Vạn Vạn Tuế, trong lòng ngập tràn sự tín nhiệm, gật gật đầu, vui vẻ bế hoa hoa lên: “Chúng ta có thể làm được!”
Những bạn ma khác cũng nghe thấy lời đội trưởng nói, tâm nguyện của họ thật ra rất đơn giản, chính là gặp người mà mình muốn gặp một lần, tuy rằng Vạn Vạn Tuế không biết đây là điều kiện để làm hoa của cô bé nở, vẫn nóng lòng mà giúp bọn họ gặp được người muốn gặp như cũ, hoàn thành tâm nguyện của bọn họ, trong lúc cô bé không biết tự khiến mình mọc ra được bảy búp lá non.
Vốn dĩ nhóm ma dự định sau khi hoàn thành ước định với Vạn Tuế sẽ đi luân hồi chuyển thế, cho nên rất thoải mái tạm biệt với nhóm Vạn Tuế, sau đó liền đi tìm Thiên Linh Linh, nhờ cô đưa bọn họ rời đi.
Lá con trên đỉnh đầu Vạn Tuế rõ ràng đã cao lớn hơn nhiều, Thâm Thâm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cậu còn tưởng rằng thật sự không thể mọc ra hoa chứ.
“Cảm ơn chú.” Nhóm túi sữa nhỏ cũng không quên cảm ơn chú đội trưởng đã nhắc nhở bọn họ
Đội trưởng xua tay, tỏ vẻ đây đều là chuyện nhỏ, có chút khẩn trương mà liếm liếm môi, sau một phen do dự, lấy hết can đảm hỏi Vạn Tuế: “Chú có thể chạm vào bụng nhỏ của bé một chút không?”
“Được ạ.” Vạn Vạn Tuế ưỡn bụng nhỏ cho anh.
Đội trưởng chọc một chút, cảm xúc y như trong tưởng tượng của anh, không, còn thích hơn cả so với trong tưởng tượng. Cảm giác chỉ chọc một chút, cả ngày đều có tinh thần công thác thật tốt! Ảo ma canada!
Con ma thứ bảy không phải là ma biến hình, vậy chỉ có thể là ma rùa thôi, Vạn Tuế nhớ rõ quả thật cô bé đã từng đồng ý với nó sẽ nói với mẹ về suy nghĩ thật sự của bà cố ngoại, nói cho với mẹ rằng thật ra bà cố ngoại rất yêu mẹ.
Cái này hẳn là tâm nguyện của ma rùa nhỉ?
Vạn Tuế nghĩ xong, chạy đến trước bể rùa, muốn gọi ma rùa ra, nhưng chú rùa không thèm để ý tới cô bé, cũng không có tiếng ma đáp lại nàng.
Ngày hôm sau lúc đi nhà trẻ, cô bé vừa định nói với Thâm Thâm rằng tạm thời không thể liên hệ với ma rùa, cần phải kiên nhẫn chờ một chút, còn chưa nói, Thâm Thâm đã vui vẻ kinh ngạc hô lên: “Vạn Tuế, mọc ra rồi! Mọc hoa rồi kìa!”
Vạn Vạn Tuế rất vui vẻ, nhưng vẫn là có điều nghi vấn.
Hoa mọc ra rồi?
Cho nên, các bạn ma đều đi rồi sao?
Quỷ rùa cũng thế mà đúng không?
Thế nhưng cô bé nhớ rõ Thiên Linh Linh từng nói, ma không kịp thời nhập vào đường luân hồi, nếu không có người dẫn đường như cậu ấy, có khả năng sẽ không tìm thấy cửa ra vào.