Thiên Đường Có Em

Chương 1124: Anh dùng cả cuộc đời để đổi lấy hạnh phúc cho em!



“Cái này... thì tớ biết!”

Tiểu Ngũ chưa dứt lời thì Đường Lâm đã trả lời chen vào khiến cô ấy sửng người ra. Chỉ là người ngoài cuộc, nhưng cô ấy cũng đã thấy rất đau lòng khi chứng kiến những chuyện đã xảy ra với Đường Lâm, chứ đừng nói gì đến việc nếu cô ấy là người trực tiếp trải qua những chuyện đó. Có lẽ cô ấy sẽ không thể nào mạnh mẽ như Đường Lâm, nói không chừng cô sớm đã nhảy lầu tự tử vì trầm cảm.

“Sau cơn mưa trời lại sáng mà!”
Đường Lâm vốn không nghĩ tới việc ca hát, nhưng dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng karaoke, nhìn thấy Thiết Lang đang cầm ly rượu trong tay, từ khi cô bước vào cửa đã dịu dàng nhìn cô, đôi mắt thâm tình đó rất nhanh đã khiến Đường Lâm rung động.

Khi cô còn đang mím môi suy nghĩ, Yến Thanh đã nhét micro vào tay cô.
Thì cũng không thể cứu vãn

Gió thổi qua thung lũng
Đó là bởi vì mọi thứ xảy ra trước đây đều quá bất ngờ.

Cho nên bây giờ tất cả mọi người đều quen với việc lo trước lo sau, tuy rằng sẽ có chút do dự, nhưng ít nhất kết quả cũng sẽ không quá thê thảm.
“Ckậu biết?”

Đường Lâm gật đầu, nhưng lại không nói gì.
Tên bài hát là chuyện mà cô vẫn cho rằng mình nợ anh.

Nợ anh sự hạnh phúc, cô sẽ dùng cả đời sau này để bù đắp lại cho anh.
Hãy tiếp tục bước tiếp và trân trọng!

..
Người sẽ nhớ lại hạnh phúc mà tôi nợ người

Thứ lỗi cho tôi vì không đủ yêu thương
Sau khi nghe Tiểu Ngũ nói xong, Đường Lâm nắm lấy tay cô ấy, cảm kích mỉm cười.

“Cảm ơn cậu, Tiểu Ngũ. Cảm ơn cậu vì đã nói với tớ những điều này!”
Âm nhạc du dương, lời bài hát ý nghĩa, Đường Lâm hát bằng cả trái tim, từng câu từng chữ như đang kể về chuyện xưa của cô và Thiết Lang.

Thái độ khi yêu một người, thế nào là khắc cốt ghi tâm...
Thiết Lang đặt ly rượu trong tay bên bàn trà, nhìn Đường Lâm đang đứng ở đó.

Anh đứng dậy, ngạo nghễ bước tới, cánh tay dài vòng qua, trực tiếp ở trước mặt mọi người, giữ lấy gáy cô, hôn mãnh liệt...
Mà chính cô thì sao, năm đó vì bốc đồng mà muốn đi tham gia doanh trại huấn luyện đặc biệt, sau lại bị người khác lợi dụng, thậm chí còn có một lần quên mất chuyện xưa quan trọng nhất của hai người.

Nếu không phải Đường Lâm dùng hết toàn bộ hơi sức, có lẽ cô đã khóc khi hát bài hát này.
“Tớ chỉ biết một ít mà thôi, không sao, cậu nói tiếp đi!”

Tiểu Ngũ ngờ vực nhìn Đường Lâm, cuối cùng khi suy nghĩ một lúc, cô bất chấp nói tiếp: “Nghe nói gia đình Hoàng Phủ hiện giờ rất rối ren, bởi vì đông con quá, mà gia nghiệp thì lại rất lớn, vì vậy không thể tránh khỏi có hiện tượng tranh giành quyền lực. Hơn nữa, tớ còn nghe nói trong gia tộc Hoàng Phủ, Thiết Lang nhà cậu là người mà không ai dám đụng vào. Lần này Thiết Lang xảy ra chuyện, nghe nói cũng là do nội gián ở gia đình Hoàng Phủ cấu kết với Lý Hãn gây ra... “
Khi những giọt nước mắt đã khô

Khi không được an ủi trong vòng tay của người ấy
Lời xin lỗi đã không còn tác dụng gì nữa rồi.

“Ừm, không nhắc đến anh ta nữa, cậu nói tiếp chuyện của gia đình Hoàng Phủ đi.”
Đường Lâm nhắc một câu thì Tiểu Ngũ lúc này mới chợt tỉnh và gật đầu: “Ừ! Thật ra tớ cũng không biết nhiều, nhưng dựa theo những gì Yến Thanh kể với tớ lúc đó, tớ cũng cảm thấy gia đình Hoàng Phủ không phải dạng tầm thường. Cậu cũng thấy rồi đấy, một người như Thiết Lang, nếu không có gia thế thì sao lại có được khí chất và phong thái đó. Vì vậy, tớ nói thế cũng là vì muốn nhắc nhở cậu nên chuẩn bị tâm lý trước. Không chừng gia đình Hoàng Phủ thật sự không ra làm sao, nhưng nếu bọn họ gây bất lợi cho chuyện của hai cậu, cậu cũng có thể có cách đối phó!”

Tiểu Ngũ thật sự đang giúp Đường Lâm nghĩ cách.
Nhưng mà, ở nơi có nhiều người như vậy, cô cũng không muốn mình không có triển vọng như vậy.

Lời bài hát chính là những gì mà cô muốn nói với anh.
Cho dù trong tương lai có xảy ra bất cứ chuyện gì, cô đều không bao giờ rời đi nữa.

Sau khi bài hát kết thúc, trong phòng riêng yên lặng đến lạ thường, âm nhạc đã cô đơn, nhưng hạnh phúc thì vừa mới bắt đầu.
Cô biết tất cả những điều này bởi vì khi ở trong trại huấcn luyện đặc biệt, cô muốn điều tra mọi mặt của Lý Hãn, và sau đó cô vô tình biết được một số điều về gia đình Hoàng Phủ.
Cô chỉ biết một phần, nhưng không phải tất cả.

Còn những gì Tiểu Ngũ nói lúc nãy, cô thật sự đã biết từ lâu.
Khi nhắc đến Lý Hãn, Tiểu Ngũ dừng lại một lúc.

Cô liếc nhìn Đường Lâm, cười khổ: “Lý Hãn, cậu đã gặp anh ta chưa!”
Mặc dù người sẽ đứng chờ trong ánh sáng mờ

Để tôi tìm thấy người
Người làm sao nghe ra được

Lời chúc phúc du dương của tôi che giấu đi nỗi cô đơn
Kiếp sau tôi sẽ bù đắp hạnh phúc mà tôi nợ người

Tôi sẽ viết một trăm bức thư tình
Sau khi Đường Lâm và Tiểu Ngũ trở lại phòng karaoke, Yến Thanh vừa hay cướp lấy chiếc micro trên tay Ôn Tiểu Nhị.

Nhìn thấy hai người bọn họ trở lại, Yến Thanh lập tức chào hỏi Đường Lâm: “Chị Thất, tới hát một bài đi. Một ngày vui như vậy thì phải hát hò chứ.”
Sắp đến câu hát cuối cùng, sau khi giọng hát du dương, trầm bổng của Đường Lâm được cất lên, vành mắt của cô cũng hơi ươn ướt.

Đúng vậy, cô luôn cảm thấy giữa mình và Thiết Lang, cô đã nợ anh quá nhiều.
Đường Lâm không chần chừ nữa mà cầm lấy micro, đi tới chỗ bấm bài hát, nhanh chóng chọn một bài hát.

Không ai biết Đường Lâm muốn hát bài gì, chỉ đến khi tiếng nhạc nhẹ nhàng và du dương trên màn hình vang lên, mọi người lúc này mới nhìn thấy dòng chữ: “Hạnh Phúc nợ em”.
Tôi muốn nghe lời kể dịu dàng của người cho đến khi tóc bạc trắng

Làm thế nào để yêu một người sâu đậm
Cô nợ anh quá nhiều hạnh phúc.

Từ lúc bắt đầu đến giờ, vẫn là cô đang đòi hỏi sự dịu dàng và tình cảm sâu đậm vô bờ bến của anh.
“Ừm, gặp rồi, và sau này tớ cũng sẽ không gặp lại anh ta nữa. Đúng rồi, anh ta có chuyển lời xin lỗi đến cậu!”

Nghe vậy, Tiểu Ngũ cười nhạt: “Hừ hừ, bây giờ nói xin lỗi thì còn có ích gì. Người anh ta phải xin lỗi nên là cậu mới đúng. Uổng công trước đây chúng ta xem anh ta là bạn, cuối cùng cậu xem anh ta đã gây ra những chuyện gì. Thôi bỏ đi, đừng nhắc đến anh ta nữa! “
Khi người bối rối vì tôi và không thể tìm ra lối thoát

Khi người bị phụ bạc
Với những gì Lý Hãn đã làm, Tiểu Ngũ ắt nhiên cũng sẽ có những quan điểm đánh giá của riêng mình.

Mặc dù anh ta không gây hại trực tiếp đến cô ấy, nhưng với những gì anh ta đã gây ra cho Đường Lâm, và thậm chí là hậu quả đối với tình hình chung là thứ không thể đo lường được.
Hóa ra ghen tuông và tình yêu không thể hòa hợp

Ngay cả khi tôi hối tiếc
Trong phòng riêng vang lên tiếng reo hò, tiếng huýt sáo, mỗi người đều chân thành vui mừng vì bọn họ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.