Thiên Đường Có Em

Chương 1117: Tôi thua rất thảm hại!



Đường Lâm lườm Thiết Lang, lại là anh sắp xếp.

Xem ra, Ôn Tiểu Nhị ở đây rõ ràng là đang đợi bọn họ.

“Ừ,1 đã sắp xếp ổn rồi chứ?” Đường Lâm: “...”

Không ngờ bây giờ anh đã học được cách nói chuyện cười nhạt nhẽo rồi!

Đi theo bước chân của Ôn Tiểu Nhị, ba người Đường Lâm sóng bước đến phòng tiếp khách của Cục An ninh quốc gia.
Vậy nên khi thấy cô cau mày thì anh đ0ã cho cô câu trả lời.

Nghe vậy, Đường Lâm liền tặc lưỡi: “Còn có gì mà em không biết về nhóm các anh không? Tại sao lại có cảm giác giống như người có thể lên trời xuống đất vậy!”

“À, có thể lên trời xuống đất, đó là Tôn Ngộ Không!”
“Sao có thể...”

Quả thật, biểu cảm của Lý Hãn là vô cùng chân thật.

Đúng là anh ta không ngờ Thiết Lang còn sống.
Cô vẫn nghĩ những ngư7ời này đều là những anh tài bên cạnh Lục Lăng Nghiệp.

“Nhà anh ta có quan hệ với những người ở đây!”

Mặ2c dù Đường Lâm không hỏi, nhưng Thiết Lang đã thấy rõ sự nghi ngờ của cô.
Lúc này, Lý Hãn vẫn ngồi cúi đầu không nói lời nào trong phòng khách to lớn như vậy.

Anh ta không ngước mắt lên, sau khi nghe thấy tiếng bước chân, mới vừa ngẩng đầu lên vừa nói: “Cuối cùng em vẫn đến… em...”

Có vẻ anh ta đã biết ai sẽ đến đây.
Ôn Tiểu Nhị vừa đi lại vừa cười hì hì: “Em làm việc thì anh yên tâm! Chúng ta đi vào r2ồi nói!”

Vừa dứt lời, Ôn Tiểu Nhị đã đi về phía trước, bước từng bước lên cầu thang tòa nhà Cục An ninh quốc gi7a.

Đường Lâm rất tò mò, Ôn Tiểu Nhị có liên quan gì đến Cục An ninh quốc gia chứ?
Lúc đẩy cửa đi vào, Lý Hãn đã mặc mặc một bộ quần áo giản dị ngồi bên trong phòng tiếp khách.

Còn có hai cảnh sát vũ trang đứng hai bên anh ta.

Thấy Ôn Tiểu Nhị đi vào, hai người kia cúi chào anh, sau đó liền bước mạnh mẽ rời khỏi phòng tiếp khách.
Lúc ấy anh ta đã đánh lén Thiết Lang. Hơn nữa, anh ta rất chắc chắn mình đã bắn phát súng kia trúng ngực Thiết Lang.

Cộng thêm cách cư xử lúc trước của Đường Lâm, anh ta hoàn toàn tin rằng chuyện Thiết Lang đã chết là thật.

Nhưng mà bây giờ, khi liếc thấy người đàn ông cực kỳ nguy hiểm này lại xuất hiện trước mặt mình, Lý Hãn không thể chấp nhận được.
“Điều này là không thể, rõ ràng lúc đó tôi…”

“Lý Hãn, tại sao lại làm như vậy?”

Đường Lâm cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian với Lý Hãn nữa.

Vốn dĩ cô còn có chút hy vọng với anh ta. Nhưng mà bây giờ xem ra là hoàn toàn không cần thiết.

Anh ta có thể tự mình ra tay với Thiết Lang. Chỉ về điểm này, cô không so đo nhưng cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh ta.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.