Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 220: Tuyết Thành Nữ Đế



Đại Thế Giới, Long Điện.

Sát Tử Long Tổ ngồi trên long tọa, trước mặt là hàng loạt màn hình thông báo về chuyện của các Tinh Cầu. Trong số đó hắn để ý nhất là Thiên Hoang, Thích Vân, Đông Hoành Tinh Cầu. Ba Tinh Cầu này đang đến đoạn cao trào nhất nhưng vẫn là chưa đủ để đánh bại hạt giống Quang gieo xuống.

Lúc này một nữ nhân xinh đẹp bước vào. Nàng gọi Tuyết Thành, Nữ Đế thứ ba của Quỷ tộc, con gái Vận. Nàng chỉ có tên gọi vậy thôi chứ không có họ vì mẹ nàng cũng không có họ mà chỉ có một chữ Vận.

"Không biết Long Tổ gọi ta có gì sai bảo." Tuyết Thành hành lễ.

"À, ta muốn ngươi đến Thiên Hoang bố trí vài chuyện. Phượng tộc sắp không xong rồi nên ta muốn lưu lại một kẻ có huyết mạch cao cấp mà bồi dưỡng." Sát Tử Long Tổ lạnh nhạt nói.

"Nhưng có quy định là những người như ta không có quyền xen vào." Tuyết Thành ngập ngừng. Nàng không muốn đi nhưng liệu có cách nào cãi lời hay không?

Cả Đại Thế Giới này chả biết cãi lời Sát Tử Long Tổ thường không có kết cục tốt đẹp cho lắm dù không có bị giết nhưng vẫn là bị ghim. Bị ghim thì cũng xem như là phải cẩn thận trong một thời gian vì Tu sẽ chơi khăm bạn bảy lần. Mà bảy lần này cái nào cũng gây tính sát thương đến tinh thần lẫn thể chất rất tệ.

Người bị Sát Tử Long Tổ chơi khăm nặng nhất là Thương Vân Đại Đế. Hắn bị Tu tiết lộ người thương ra ngoài khiến cả Quỷ tộc phải nhìn hắn bằng một ánh mắt kỳ lạ. Hình như người thương của Thương Vân hình như là một thiên sứ sắp thành đạo kém hắn tận mấy ngàn tỷ tuổi.

"Không cần lo, ta đã lo liệu hết mọi chuyện rồi. Có điều là đừng lộ mặt ra ngoài nếu không muốn thiên tru giáng" Sát Tử Long Tổ nói.

"Vậy sao ngài không làm? Ngài có đạo thể, có thể lau được thiên tru vậy thì cần gì ta làm." Tuyết Thành nghi ngờ.

Sát Tử Long Tổ thở dài: "Cái này à? Vì chưa đến lúc. Quang vẫn còn ngoài kia và rất nhanh hắn sẽ trợ giúp hạt giống của hắn nên để làm sẽ không có nhiều biến cố và sẽ đảm bảo tính mạng cho Thanh Điểu Dực Phượng đời tiếp theo."

Tuyết Thành sầm mặt. Nàng không tin là ngài lại sợ một tên Quang như vậy. Chẳng phải Tổng Lãnh Thiên Thần Ngọc trở lại rồi sao? Hiện tại đang cùng Nhân Hoàng đánh với hắn thì ngài sợ cái gi?

"Ngài... sợ sao?" Tuyết Thành ngập ngừng.



"Không, ta không sợ hắn mà là hắn quả giảo hoạt. Nếu ta giải quyết hết một vấn đề thì hắn sẽ phát sinh cho ta nhiều vấn đề khác mà ta lại không có nhiều não để lo cho mười Tinh Cầu một lúc nên mới nhờ ngươi." Sát Tử Long Tổ nói.

Tuyết Thành hiểu vấn đề. Hiện tại khoảng 7777 Tinh Cầu có rất nhiều vấn đề, trong đó đã giải quyết được 7 Tinh Cầu rồi nhưng các Tinh Cầu còn lại đang trong tình trạng chờ đợi hoàn thành và chưa hoàn thành. Chính vì thế nên mới nhức đầu không thôi. May mắn là có thêm nhiều người giúp đỡ.

_ _ _ _ _

Thiên Hoang Tinh Cầu, Đông Tinh Đại Lục, Tụ Hiền Thi Văn Các.

Lúc này Tụ Hiền Thi Văn Các đang tổ chức tuyển đệ tử cử 100 năm một lần. Mỗi lần tuyển thì chỉ lấy 50 người xuất sắc nhất bồi dưỡng khiến nhiều người tranh muốn bể đầu. Nhiều khi còn có gia tộc đút lót cho con cháu qua vòng nhưng lại bị người của Thanh Dương Nguyệt Lâu đang theo dõi bắt được và bị Tụ Hiền Thi Văn Các đưa vào sổ đen khiến gia tộc đó trong 500 không được phép tham dự, nếu bị phát hiện lần nữa thì sẽ hủy đi tư tách mãi mãi.

Chính vì tính công bằng như vậy nên rất nhiều người đã phẫn nộ, nhất là mấy kẻ hay đút lót. Lần này cả năm người được mời đến xem và đánh giá vì Nạp Lan Vấn biết tầm mắt quan sát của bọn họ thế nào.

"Đúng là lần này đông hơn mọi khi đấy."

"Hừm, con cháu thế gia năm nay nghe nói có cả người Bắc Hầu đấy."

"Thật không?! Nghe bảo là Bắc Hầu bây giờ là Thiên Nhận Quốc do nữ hoàng đế Tập Đình lãnh đạo thì phải."

"Cái đó chưa phải là tin nổi nhất đâu. Nổi nhất chính là cháu trai Tập Quân của nữ hoàng đế đó đang tham gia tuyển đệ tử ở đây. Mới 16 tuổi thôi đã là Tụ Khí cảnh tam trọng rồi đấy."

"Thiên tài đúng là nhiều mà!"

"Còn chưa dừng lại ở đó đâu! Tập Quân kia còn sở hữu bốn linh căn đấy nhưng đều không có cái nào là linh căn truyền thuyết cả."



"Bậy bốn cái linh căn đó có đặc biệt không?"

"Ngươi hỏi cái gì vậy? Tất nhiên là đặc biệt rồi! Hắn có hai linh căn thường và hai linh căn hiếm."

"Ôi trời, sao hắn may mắn như thế? Ta chỉ có mỗi ba linh căn thường thôi!"

"Thế mới nói hắn may mắn thế nào."

Một bên khác, Tập Quân cùng một nữ nhân đứng với nhau nghe được những lời bàn tán này cũng không lấy làm lạ mấy. Bọn họ đã quen với nó rồi.

Nữ nhân đứng với hắn là Tập Lệ - tam cô cô của hắn và cũng là một trưởng lão của Tụ Hiền Thi Văn Các, năm nay khoảng 250 tuổi.

Tập Lệ thở dài: "Quân nhi, con đừng quan tâm đến bọn họ, chỉ là một lũ mồm mép phát triển quá mức thôi. Con nên tự hào khi có bốn linh căn, không ai dám đụng con đâu."

"Nhị cô, ta biết nhưng ta cũng không thể trốn tránh mãi được. Tuy là Thiên Nhận Quốc của chúng ta không có căn cơ vững nhưng cũng không thua bọn họ. Chỉ cần có cô còn ở trong Tụ Hiền Thi Văn Các thi bọn họ sẽ không dám manh động đâu." Tập Quân cương nghị nói.

"Không, Tụ Hiền Thi Văn Các sẽ không chen vào đâu. Ta thân là trưởng lão cũng là một sự giúp đỡ cho Tập thị." Tập Lệ nói.

Nạp Lan Diễm Y đứng một bên chứng kiến không khỏi trào trúng. Đúng là ngu ngốc hết sức nhưng cũng không thể phủ nhận được. Tiểu tử Tập Quân đó có Hỏa - Phong - Lôi - Huyết đều là linh căn tốt về tấn công và tốc độ. Có điều nàng cũng không có quyền lực mời hắn vào thẳng.

"Tỷ, tỷ đang suy tính gì đấy?" Vệ Tú Uyên hỏi.

"Ta đang nghĩ làm sao để thử thách Tập Quân. Bỏ phí một thiên tài như hắn ta tiếc lắm." Nạp Lan Diễm Y vui vẻ đáp.

"Tỷ cũng đừng quá tham lam. Phải xem hắn có duyên với Tụ Hiền Thi Văn Các không đã." Vệ Tú Uyên nói.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.