Thiên Đạo Hữu Khuyết

Chương 201: Đây không phải là cố ý làm khó dễ sao?



- Hồi bẩm Điền lão sư, vị này chính là Trương Huyền, lão sư trẻ tuổi mà kiệt xuất nhất của Hồng Thiên học viện.  

             Lưu Lăng giới thiệu.  

             Tuy rằng Điền lão đã không phải là đang dạy hắn, nhưng hắn vẫn xưng hô lão sư theo thói quen.  

             Một ngày là thầy, cả đời là cha.  

             Thế giới này, sư đạo tôn nghiêm là vô cùng nghiêm khắc, coi như danh sư, cũng không dám vi phạm.  

             - Trương Huyền?  

             Điền lão lắc đầu một cái, trên mặt không có chút rung động nào, mang theo nghi hoặc:  

             - Lão sư kiệt xuất nhất của Hồng Thiên học viện không phải Lục Tầm sao?  

             - Lục lão sư cũng rất ưu tú, nhưng Trương lão sư, không hề yếu, thậm chí còn vượt qua.  

             Nhớ tới từng hình ảnh mà mình nhìn thấy tại Hồng Thiên học viện trong suốt hai ngày nay, Lưu Lăng không nhịn được ca ngợi.  

             Tùy tiện dạy học sinh chừng mười ngày, còn ba ngày đánh cá hai ngày nắng chiếu lưới không đến, kết quả... Mỗi một học sinh, đều tăng nhanh như gió, thực lực tăng lên dữ dội.  

             Loại thành quả dạy học này đừng nói lão sư bình thường, dù cho là ba người bọn họ, đều rất khó làm được.  

             - Còn vượt qua?  

             Ánh mắt của Điền lão sáng lên:  

             - Có thể đạt được ngươi tán dương như vậy, nói rõ hắn xác thực có bản lĩnh, có tư cách ngồi xuống, bất quá, muốn uống trà của ta, không dễ dàng như vậy, nhất định phải thông qua thử thách của ta.  

             - Thử thách?  

             Trương Huyền nhìn sang.  

             Ta chỉ là đi qua cùng mấy người Lưu sư mà thôi, không phải muốn uống trà.  

             Lại nói, trà của ngươi lẽ nào là thần tiên ủ? Cần thông qua sát hạch mới có thể uống?  

             Đang muốn mở miệng từ chối, liền thấy ánh mắt của Lưu Lăng ở cách đó không xa sáng lên, hưng phấn nhìn sang.  

             - Quá tốt rồi, Trương Huyền lão sư, đây chính là cơ hội tốt, ngươi cần phải nắm chắc.  

             - Cơ hội?  

             Liền uống chén trà mà thôi, có cái cơ hội gì tốt?  

             - Có thể uống trà do Điền lão sư tự tay pha, là mơ ước tha thiết của vô số người tu luyện.  

             Thấy hắn không hiểu, Lưu Lăng cười giải thích:  

             - Ngươi khả năng không biết, trà do Điền lão sư pha, bất luận là lá trà vẫn là thủ pháp pha trà, đều rất đặc biệt.  

             - Lá trà ở trên bàn, kêu là Tĩnh Thần trà, được hái ở Tĩnh Thần thụ, toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc e rằng không có vượt qua ba gốc, sinh trưởng tại đỉnh núi tuyết cao nhất của Bạch Châu , mỗi ngày được mặt trời chiếu sáng vượt qua tám canh giờ. Chính vì như thế, ngâm lên, mùi thơm nức mũi, kéo dài không giảm.  

             - Cây trà ít thì cũng thôi, hái lá cây, không thể là non, cũng không thể là già, chỉ có thể là lúc cây trà vừa nở hoa xong, thời điểm canh giờ thứ ba. Thời điểm này lá trà ẩn chứa mùi hoa nhàn nhạt, kết hợp vừa đủ với khí lạnh trên đỉnh núi tuyết, sau khi dùng nước sôi ngâm lá trà sẽ tỏa ra hương vị tuyệt đỉnh, sẽ làm cho người ta càng hưởng thụ.  

             - Tĩnh Thần thụ vốn là không bao nhiêu lá cây, lại yêu cầu nghiêm khắc như vậy nên sản lượng của loại trà này ít như thế nào, Trương tiểu hữu có thể tưởng tượng được đi, nói thật cho ngươi biết, tổng sản lượng của toàn bộ Thiên Huyền Vương quốc một năm cũng chỉ có khoảng chừng ba lạng.  

             Trương Huyền líu lưỡi.  

             Khó trách đối phương nói trịnh trọng như vậy, uống chén trà cũng muốn sát hạch, chỉ là trình độ quý hiếm của lá trà này, liền đáng giá.  

             - Đương nhiên, số lượng ít ỏi, chỉ nói là loại lá trà này quý giá mà thôi, đối với người tu luyện mà nói, có thể uống cũng có thể không uống, không tính là cơ hội tốt.  

             Người tu luyện, chú trọng nhất chính là tu vi của bản thân, trà cho dù uống ngon đến mấy, không uống cũng sẽ không ít cái gì, không cần thiết vì ham muốn ăn uống mà cần mơ ước tha thiết.  

             - Sở dĩ trọng yếu, là bởi vì tác dụng của trà này! Tĩnh Thần trà, có công hiệu tĩnh tâm an thần, người bình thường dùng, có thể khôi phục tinh thần, tinh lực tăng nhiều; Mà võ giả dùng, có thể trong khoảng thời gian ngắn, đạt đến cảnh giới tâm như chỉ thủy. Tuy chỉ là trong thời gian ngắn tiến vào, thời gian không lâu liền sẽ tự động lui ra ngoài, lại có thể khiến người ta sớm cảm thụ ảo diệu của loại tâm cảnh này, đối với tiến bộ trong tương lai, có trợ giúp cực lớn.  

             Lưu sư nói tiếp:  

             - Đương nhiên, chỉ trà là không có được công hiệu này, cần phải phối hợp tài nghệ trà đạo cao siêu của Điền lão sư, mới có năng lực như thế!  

             - Có thể để cho người ta trong thời gian ngắn đạt đến cảnh giới tâm như chỉ thủy?  

             Con mắt Trương Huyền trợn tròn.  

             Chỉ có đạt đến cảnh giới tâm như chỉ thủy, làm bất cứ chuyện gì mới có thể chuyên tâm, không bị tâm tình khác ảnh hưởng.  

             Thật giống như thời điểm Luận đan gặp phải Mạnh Nham, Trần Tiêu hai vị luyện đan sư, luyện chế Tĩnh Tâm đan, loại đan dược có tác dụng yên tĩnh tâm thần này, rất dễ dàng vì tâm tình và thân thể của chính mình xuất hiện vấn đề, do đó dẫn đến đan dược biến dị, mất đi công hiệu ban đầu.  

             Sở dĩ xuất hiện tình huống như thế, cũng là bởi vì tâm cảnh còn chưa đột phá đến cảnh giới tâm như chỉ thủy.  

             Chỉ cần đạt đến cảnh giới thứ hai tâm như chỉ thủy, mặc dù có sự tình tiêu cực ảnh hưởng, sẽ vẫn có thể duy trì tâm thần an bình, không bị ảnh hưởng, luyện chế ra hoàn mỹ Tĩnh Tâm đan.  

             Hội trưởng của luyện khí sư công hội La Trùng đã đạt đến loại cảnh giới này, kết quả bởi vì ăn Long Lân Hà mỗi lần luyện khí đều không thể tĩnh tâm, cuối cùng liền luyện khí đều không làm được.  

             - Rất nhiều người tu luyện đều không chú trọng tâm cảnh, cảm thấy không có gì dùng, kỳ thực là hoàn toàn sai lầm. Võ giả muốn đột phá Tông Sư, trở thành võ giả tầng tám, nhất định phải đạt đến tâm cảnh đệ tầng hai, bằng không, tâm cảnh không thuần, bất luận xung kích như thế nào, đều rất khó nắm chắc ý nhị cùng ý cảnh của cảnh giới Tông Sư. Không chỉ võ giả mới có yêu cầu đặc thù, không ít chức nghiệp cũng có yêu cầu đặc thù như vậy, thật giống như sát hạch danh sư, trận pháp sư, không đạt đến cảnh giới tâm như chỉ thủy, tương tự không có tư cách sát hạch.  

             Lưu Lăng chỉ lo Trương Huyền không hiểu, lần thứ hai giải thích một câu.  

             - Ừm! Trương Huyền gật đầu.  

             Kiến thức liên quan tới tâm cảnh, trong Vương quốc tàng thư khố cũng có chút ghi chép, tinh thần hơi động, liền xem gần đủ rồi, xem như là biết một ít, không phải bí mật gì.  

             Liền bởi vì biết những cái này, mới biết độ khó để cho tâm cảnh tiến bộ, uống một chén trà, liền có thể đi vào, mặc dù chỉ là trong thời gian ngắn, cũng rất khủng bố, công hiệu lớn, liền ngay cả Tĩnh Tâm đan đều không làm được.  

             Khó trách trà đạo tại các Vương quốc cao đẳng thịnh hành như thế, thậm chí vượt qua thư họa, căn nguyên quan trọng nhất là ở đây.  

             Nói cách khác, nếu như lúc trước hai vị đan sư là Mạnh Nhan cùng Trần Tiêu, trước khi luyện đan, uống một chén trà này, liền có thể luyện chế ra Tĩnh Tâm đan không có vấn đề gì, Trương Huyền muốn Luận đan e sợ cũng là không dễ dành giành được thắng lợi như vậy.  

             - Loại trà có công hiệu như này coi như ta mỗi lần lại đây, cũng chưa chắc có thể uống được, ngày hôm nay vẫn là nhờ phúc của ba vị danh sư, Điền lão nếu đáp ứng cho ngươi cơ hội, tuyệt đối là vạn kim khó cầu.  

             Thẩm Truy bệ hạ cũng cười nhìn sang.  

             - Không biết là cái thử thách gì?  

             Trương Huyền có chút ý động, không nhịn được nhìn sang.  

             Hắn tuy đã đạt đến cảnh giới tâm như chỉ thủy, cũng chỉ là sơ cấp nhất, nếu như loại trà này có tác dụng mà nói, có lẽ liền có thể làm cho hắn cảm nhận được trung cấp thậm chí cảnh giới càng cao hơn.  

             Điền lão vẫn chưa trả lời, mà là vẫy vẫy tay:  

             - Để bọn họ cũng tiến vào đi!  

             Quản gia Điền Cương gật gù lùi ra, thời gian không lâu, mấy người đi vào.  

             Chính là mấy người Điền Long, Lục Tầm, Vương Siêu cùng với Hoàng Ngữ, Bạch Tốn.  

             - Lục Tầm gặp qua Điền lão!  

             Đi vào gian phòng, Lục Tầm bước lên trước, ôm quyền khom người.  

             - Ân, đều ngồi đi! Ngươi cùng vị Trương lão sư này đều là lão sư kiệt xuất của Hồng Thiên học viện, đáng tiếc trà chỉ có một chén, vì lẽ đó, cũng chỉ có thể thử thách. Như vậy đi, ta ra đề mục cho các ngươi, hai người tỷ thí, người nào giành chiến thắng, người đó liền có tư cách uống trà, Lưu Lăng, ta nói có được không?  

             Để Lục Tầm mấy người ngồi xuống, Điền lão nhìn về phía Lưu sư.  

             Hắn nói chính là uống trà, kỳ thực chỉ cần không ngốc, đều có thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.  

             - Nguyên lai lão già này thử thách là giả, chính là muốn sáng tạo điều kiện cho Lục Tầm thể hiện tài năng.  

             Xem tới đây, Trương Huyền làm sao không hiểu được ý tưởng của Điền lão.  

             Tuy rằng không hiểu mấy người Lưu sư vì sao đột nhiên khách khí đối với hắn như vậy, nhưng giờ khắc này cũng đoán được rồi, khẳng định là muốn thu bản thân làm học đồ, nếu không đường đường tam đại danh sư ăn no rửng mỡ, khách khí cùng một cái đê cấp lão sư như bản thân làm gì?  

             Chuyện này phát sinh tại Điền gia trang viên, là chủ nhân của nơi này, Điền lão muốn nói không biết, tuyệt đối không thể.  

             Vì lẽ đó, cái gọi là uống trà là giả, khả năng là cố ý làm khó dễ bản thân, để Lục Tầm cố gắng biểu hiện, một lần nữa thu được Lưu sư ưu ái.  

             Trương Huyền cũng không có ý định làm học đồ của Lưu sư, bất quá, đối phương làm như vậy, vẫn để cho trong lòng của hắn có chút khó chịu, có loại cảm giác giống như là giúp đối phương đào hố rồi tự mình nhảy vào vậy.  

             Bất quá, hiện tại lại không thể cự tuyệt.  

             Sau khi sự tình sư giả bình trắc truyền ra, hắn vẫn bị người lấy ra so sánh cùng Lục Tầm, xem như là tranh cướp một chén trà, trên thực tế lại tranh cướp tư cách học đồ của Lưu sư, một khi từ chối, nhất định sẽ bị coi là sợ hãi Lục Tầm.  

             Lục Tầm này khẳng định càng thêm dương dương tự đắc.  

             Trương Huyền đều nghe ra ý tứ, Lưu Lăng tự nhiên cũng nghe được, hơi nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi.  

             Rất hiển nhiên, quyết định này của Điền lão, coi như là hắn, đều không nghĩ tới.  

             Bất quá, nếu Điền lão sư mở miệng, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đáp ứng:  

             - Tốt!  

             Lưu sư, Trương Huyền đều có chút không cao hứng, kỳ thực Điền lão cũng tràn đầy phiền muộn.  

             Lúc trước, Lưu sư gửi thư cho hắn, bên trong xác thực có nhắc tới Lục Tầm, rõ ràng có ý định thu hắn làm học đồ, chính vì như thế, hắn mới chuyên môn mời, cố ý chuẩn bị thêm một chén trà, gọi Lục Tầm lại đây, giả vờ sát hạch, trên thực tế là để tiện giới thiệu hai người với nhau.  

             Ai biết... Lục Tầm không lại đây, Trương Huyền đã đến trước.  

             Hơn nữa nhìn thái độ của Lưu sư, hẳn là coi trọng vị Trương lão sư này, từ bỏ Lục Tầm, để những gì mà hắn chuẩn bị trước bị thất bại, tự nhiên có chút không cao hứng.  

             Cho nên mới tạm thời làm ra cái thử thách này.  

             Nếu không, cũng đã sớm nói với Lục Tầm, kết quả lại để cho hắn không cách nào trở thành học đồ, chẳng phải rất mất mặt?  

             - Lục Tầm nghe theo Điền lão sắp xếp!  

             Cũng rõ ràng ý của đối phương, sắc mặt của Lục Tầm vui vẻ, ôm quyền mở miệng.  

             - Nếu muốn thử thách, chung quy phải có nội dung đi, không biết thử thách cái gì?  

             Biết không có thể từ chối, Trương Huyền cũng không tiếp tục băn khoăn.  

             - Các ngươi là vì uống trà, đương nhiên muốn thảo luận trà đạo!  

             Một bên Điền Long hừ nói.  

             - Trà đạo? Trương Huyền hơi nhướng mày.  

             - Trương lão sư chưa bao giờ tiếp xúc qua trà đạo, thử thách trà đạo, không khỏi có chút quá bất công đi!  

             Hoàng Ngữ có chút không chịu được nên không nhịn được mở miệng nói.  

             Nàng cùng vị Trương lão sư này tiếp xúc tương đối nhiều, đối phương là thư họa đại sư, đối với trà đạo lại không biết gì cả, thậm chí ngày hôm nay lúc nói chuyện cùng hắn, nàng có thể thấy được đến cả chức nghiệp trà đạo sư hắn cũng chưa từng nghe nói.  

             Thử thách trà đạo cho người không biết gì cả?  

             Đây không phải là cố ý làm khó dễ sao?  

             Hơn nữa, theo nàng biết được, Lục Tầm thế nhưng là đã chuyên môn học trà đạo, tuy rằng không bằng Điền Long, nhưng là thật nghe qua Điền lão truyền thụ, chí ít có thể ngâm ra nước trà ở cảnh giới thứ nhất... Loại sát hạch này coi như là người mù, cũng có thể nhìn ra không công bằng.  

             - Muốn trở thành học đồ của danh sư, học rộng biết nhiều là tất nhiên, đủ loại chức nghiệp chắc là đều có nghiên cứu... Trà đạo thân là một chức nghiệp trong hạ cửu lưu, thịnh hành trên toàn bộ Vương quốc, làm sao có khả năng sẽ không biết, không hiểu? Nếu như Trương lão sư, thật sự cái gì đều không biết, vậy thì ngượng ngùng, chén trà này không thể làm gì khác hơn là ta uống...  

             Lục Tầm nhẹ nhàng nở nụ cười, trong mắt lộ ra tự tin, khuôn mặt tỏ vẻ nho nhã.  

             Tiểu tử muốn đấu với ta sao, xem ta không đánh chết ngươi.  


             Nhìn thấy dáng vẻ dương dương tự đắc của đối phương, Trương Huyền lắc đầu, nói.  

             Đã có người muốn đánh mặt, vậy thì mạnh mẽ đánh thêm vài cái cho chừa đi.  

             Tuy rằng ngày hôm nay hắn mới nghe nói đến trà đạo, nhưng thư tịch liên quan đến trà đạo trong Vương quốc tàng thư khố cũng được xếp đầy bảy, tám cái giá sách , có tới hơn vạn bản.  

             Trước chỉ là thu vào Thiên Đạo thư viện, vẫn chưa quan sát, học tập, hiện tại cũng nên xem qua một chút.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.