"Chị không thú vị gì cả! Chị có biết con gái của dì Tư không? Chị ta bị anh cả bắt làm con tin uy hiếp dì Tư nôn ra đồ gì đó, hình như là đồ có liên quan tới mẹ của anh cả."
"Ừ, ngắt máy đi."
Thương Ly vừa ngắt máy thì đồng thời bên ngoài có người bước vào, là Nguyễn Luân, trên tay còn mang theo đồ ăn.
"Em không ra ngoài nên anh mang vào cho em, sẽ không làm phiền em chứ."
"Không."
Nguyễn Luân muốn nói gì đó thì Du Lam bước vào.
Đây là nhà dùng chung cho tiểu đội, việc Du Lam tới đây cũng là điều bình thường.
Nhưng Nguyễn Luân lại vô cùng khó chịu.
Dù sao có người đàn ông khác được sắp ở với bạn gái mình, cùng ăn cùng ở thì không khó chịu chính là nói dối.
Du Lam cười lịch sự với Nguyễn Luân, và không quen giải thích.
"Xem ra cậu chính là chàng trai ở biệt thự, xin hân hạnh làm quen thêm lần nữa, tôi là Du Lam, anh trai của Tiểu Ngà."
"Anh trai?"
"Đúng vậy, là anh trai, cùng cha cùng mẹ."
Nguyễn Luân cũng từng nghe Thương Ly nhắc tới cô có người anh trai, nhưng cô không nói đó là Du Lam ảnh đế a!
"Chào, chào anh."
Hắn thầm nghĩ, có phải những gì mình nghĩ đều rất ngu ngốc không, thì Thương Ly lên tiếng.
"Đây là show thực tế, hai người nói chuyện cẩn thận mồm miệng vào." Cô không muốn để người khác biết mình có quan hệ với hai con người rắc (nổi) rối (tiếng) này.
Dù sao cô cũng chỉ định ra mắt chiếm lấy C vị xong thì rút lui, hoàn thành nhiệm vụ nhanh gọn lẹ là việc mà một người công dân nghiêm túc nên có.
Nhưng tin đồn càng lúc càng lan xa.
Buổi tối sẽ không ghi hình nhưng không tránh khỏi có máy quay xung quanh, và cảnh tượng Nguyễn Luân trong phòng Thương Ly bị nhìn thấy. Do Du Lam đứng ngay gốc chết nên không quay trúng hắn.
Rồi người ta phân tích.
Sợi vòng tay trên tay Thương Ly trông rất giống chiếc vòng trong tấm ảnh Nguyễn Luân từng đăng công khai!
Rồi người ta còn tìm được Nguyễn Luân đang là chủ của một công ty giải trí có tiếng.
Từ đó xuất phát một tin đồn: "Thương Ly được Nguyễn Luân bao nuôi!"
Tạm gác lại chuyện chiếm cứ C vị, bây giờ ở Võ Gia đã rối rắm thầy một bầy.
Tóm tắt như sau: Người hưởng được lợi ích cuối cùng là Võ Duy Xuyên. Người có hành động mờ ám là Võ Thần, cụ thể là hắn đang muốn đòi lại thứ gì đó từ tay Tứ phu nhân, nghi ngờ thứ đó có thể lật đổ Võ Duy Xuyên và giành lấy Võ Gia. Võ Nam Vinh biến mất, không rõ là đang làm gì, đó cũng là điều đáng bận tâm.
Hai ngày sau.
Võ Duy Xuyên gấp rút gọi tới: "Chị à! Võ Nam Vinh đã mua chuộc hết các trưởng lão rồi, em còn nghe nói Võ Thần lấy được 'Hộ phù', thứ đó có thể triệu người bên ngoại anh ta."
"Ha, bên đó đang muốn đấu một trận sinh tử sao, được thôi."
"Chị chơi thật sao?"
"Không thì sao? Một lần dứt điểm để sau này khỏi phải lo lắng. Được rồi, chuyện tiếp theo giao cho cậu đấy, đừng làm chị thất vọng nha."
"..."
Thương Ly vừa ngắt máy thì Nguyễn Luân bước vào thư phòng, trên tay còn cầm theo một đĩa bánh trái cây.
"Anh có mua được táo em thích, em ăn một chút nhé."
Thương Ly cắn miếng táo, vị ngọt ngào hòa vào trong miệng.
"Vài ngày tới em phải ra nước ngoài một chuyến, anh ở một mình tự chăm sóc tốt cho bản thân."
"Được."
Hắn đã quá quen việc Thương Ly ở một ngày rồi đi một ngày, quen tới mức hắn ngoài mong chờ cô trở về thì không biết làm gì khác.
Chương trình thực tế đã hoàn thành một đoạn rồi, một khách mời tạm thời như Thương Ly cũng đã quay xong tới hồi kết, nên tạm thời khoảng thời gian này cô dành cho Võ Gia bên kia.
Bên giờ Võ Gia bên kia đã loạn cào cào lên rồi.
Tóm tắt như sau: Võ Duy Xuyên lên nắm quyền hầu như ngoài sự dự tính của tất cả mọi người. Võ Thần đang có âm mưu dự tính gì đó, hiện tại hắn đang đối đầu với Tứ phu nhân nhằm đoạt lại thứ gì đó, nghi ngờ thứ đó có thể làm lung lay vị trí của Võ Duy Xuyên. Võ Nam Vinh mất tích, cho đến hiện tại thì không ai tra ra được tung tích gì của Võ Nam Vinh, còn âm mưu dự tính của chị ta cũng là ẩn số.
Thật mệt mỏi với cái gia tộc nát này.
Cô còn phải chuẩn bị lời lẽ để thuyết trình với Liễu Lục Hòa.
Cô thở dài.
Con đường ngắn nhất không chịu đi mà cứ thích đi đường vòng, Tiểu Hoang Dã thật nhiều chuyện.