- Bệ hạ, công chúa điện hạ và Trương sư đã đến Hiên Viên vương quốc!
thống lĩnh Ám Ảnh Vệ ôm quyền.
- Ừ!
Mạc Thiên Tuyết gật đầu, nghĩ đến cái gì đó, không nhịn được thở dài một tiếng:
- Nha đầu kia cái gì cũng tốt, chính là quá trọng tình. Xem như tất cả tâm huyết của ta đều uổng phí!
Mạc Hoằng Nhất cường thế quật khởi, hắn lo lắng vương vị không bảo vệ nổi, một lòng muốn bồi dưỡng Mạc Vũ thiên tài nhất trong đám nữ nhi, nhi tử của mình, kế thừa vị trí của mình. Kết quả, nha đầu vì một tư tình nhi nữ, xoay người cùng Trương sư rời đi, khiến cho hắn lại sốt ruột nữa, cũng không có làm được gì.
Thật đúng là con gái lớn không giữ được.
Trương sư thiên tài, độc nhất vô nhị, người như thế Thiên Vũ vương quốc nhất định là không giữ được. Nếu không có hi vọng, cần gì phải đi cưỡng ép nữa?
Còn không bằng an tâm ở lại vương quốc, cố gắng tu luyện, mau chóng nâng cao thực lực, để kế thừa vương vị.
Hiện tại, sau khi Mạc Hoằng Nhất trở thành danh sư nhị tinh, tiếng tăm càng lớn. Con lại xoay người rời khỏi. Sau này người trong nước đều quên đi vị thiên tài là con, còn còn kế vị thế nào?
Thật không biết nha đầu kia suy nghĩ như thế nào!
- Công chúa tuy rằng tùy hứng, nhưng đối với bệ hạ nói nói gì nghe nấy. Công chúa đưa Trương sư đến liên minh vạn quốc, chắc hẳn là sẽ trở về!
Thống lĩnh Ám Ảnh Vệ nói.
Làm vệ đội riêng của quốc vương bệ hạ, tâm tư của Mạc Thiên Tuyết, hắn đều biết rõ ràng.
Muốn thuận lợi kế thừa vị trí quốc vương, không chỉ chỉ cần thực lực mạnh, còn phải có uy vọng.
Bệ hạ không muốn công chúa ra ngoài, lại muốn để cho nàng dần dần tiếp nhận chính vụ, làm ra nhiều công lao và thành tích một chút, sau đó sẽ yên tâm truyền vương vị. Nàng thì hay rồi, xoay người rời đi, một câu cũng không hề nói. Cũng khó trách bệ hạ tức giận.
- Chỉ mong vậy!
Mạc Thiên Tuyết cười khổ:
- Nếu như nàng thật có thể nắm được trái tim của Trương sư, đi đưa tiễn cũng không có vấn đề gì. Đáng tiếc, Trương sư long phượng trong loài người, đối với nàng hoàn toàn không có một chút ý tứ gì. Cho dù là vạn dặm đưa tiễn, cũng chỉ lãng phí thời gian!
Thống lĩnh Ám Ảnh Vệ không biết trả lời như thế nào.
Tuy rằng không trực tiếp cùng vị Trương Sư này tiếp xúc qua, nhưng ngầm nhìn thấy vài lần. Rất nhiều chuyện hắn cũng nghe không ít. Hắn biết chí hướng của loại cấp thiên tài này, không có khả năng vì nhi nữ tình trường vây khốn.
- Được, không nói cái này...
Vứt bỏ buồn bực trong lòng, Mạc Thiên Tuyết đang muốn nói tiếp, lại thấy một lão nhân vội vã đi tới.
- Bệ hạ, bệ hạ...
Còn chưa có tiến vào phòng, vẻ mặt lão nhân lại đỏ vừng, toàn thân kích động không ngừng run rẩy.
- Cừ lão, không phải bảo ngươi để ý tường đưa tin sao? Gấp gáp tới đây như vậy làm gì?
Mạc Thiên Tuyết nhướng mày.
Cừ lão, Mạc Cừ, lão nhân vương thất.
Lâm gia có có thể có tường đưa tin liên lạc với Hiên Viên vương quốc, làm vương thất Thiên Vũ của vương quốc nhất đẳng, cũng có một cái, có thể từ Hiên Viên vương thành truyền tin tức qua lại, sớm biết quốc gia thượng cấp có biến động, do đó làm ra ứng phó.
Vị Cừ lão này, chính là chịu trách nhiệm khai thông và liên hệ ở tường đưa tin. Không chỉ có như vậy, còn giống như Tiễn các lão Thiên Huyền vương quốc, trông coi tin tức truyền lại và lưu thông của toàn bộ vương quốc.
Chức vụ này chịu trách nhiệm thu thập tin tức, bình thường phái một ít vãn bối đưa tin tức qua là được. Trừ khi gặp phải chuyện lớn, nếu không không có khả năng tự mình qua.
- Bệ hạ, xảy ra... chuyện lớn!
Dừng bước, vẻ mặt Cừ lão kích động.
- Chuyện lớn?
Mạc Thiên Tuyết nhìn qua:
- Chuyện gì?
- Trương sư đến Hiên Viên vương thành, ngay hôm nay, đại náo vương thành, giết… thái tử Đinh Mục!
Cừ lão đạo.
- Giết thái tử Đinh Mục?
Sắc mặt Mạc Thiên Tuyết nhất thời trắng bệch, thiếu chút nữa ngất đi.
Thái tử của vương quốc phong hào, địa vị được tôn sùng, tuyệt đối không phải là loại vương quốc nhất đẳng như hắn có thể so sánh được... Trực tiếp chém giết. Trương sư này phát điên hay chán sống dài?
- Đúng. Không chỉ có như vậy, còn ở trên đại điển kế vị của Đinh Mục thái tử hành động đắc thủ!