Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 662: Dương sư sâu không lường được (thượng) (2)



- Tô Phàm ra mắt Dương sư!

Hai người ôm quyền, đồng thời nhìn lại.

Tuy rằng thông qua Trương Huyền, biết vị Dương sư này khẳng định rất lợi hại, nhưng để cho bọn họ ở bên ngoài đợi cho tới trưa, trong lòng vẫn còn có chút mất hứng.

Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng là danh sư tứ tinh, thân phận không thấp. Chờ đợi như vậy, nói rõ đối phương căn bản không coi bọn họ vào đâu.

Bởi vậy, vừa đến, bọn họ lại cẩn thận quan sát, muốn xem thử vị Dương Huyền này rốt cuộc có lợi hại giống như trong lời đồn đại hay không.

Liếc mắt thoáng nhìn, tất cả đều nhướng mày.

Vị trước mắt này, cơ bắp xương cốt không phù hợp so với bình thường, có sự thay đổi, hiển nhiên là cố ý ngụy trang.

Mặc dù không nhìn ra dáng vẻ trước khi ngụy trang, nhưng da trơn nhẵn sạch sẽ, lực sinh mạng tràn đầy, tuổi chắc chắn sẽ không quá lớn.

Cho dù trên đời này có cách nói “thiên tài”, nhưng người thiên tài mấy đi nữa, trưởng thành cũng cần năm tháng. Tuổi không lớn lắm, bản lĩnh chỉ sợ cũng là có hạn.

- Vị Dương sư này tuổi không lớn lắm...

Nhìn ra những điều này, Tô sư không nhịn được truyền âm.

- Là không lớn. Chỉ có điều, thực lực của hắn, ta không nhìn ra!

Lăng sư nhăn mày lại.

Bọn họ đều là tồn tại siêu cường vượt qua Chí Tôn. Chỉ cần thực lực không vượt qua, có thể dễ dàng nhìn ra. Nhưng... nhìn hồi lâu cũng không nhìn ra cái gì. Sợ rằng vị trước mắt này, so với bọn họ, chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn.

- Ừ!

Tô sư gật đầu.

Hắn cũng nhìn không ra.

Không nhìn ra tu vi, có hai loại khả năng. Đầu tiên, thực lực đối phương mạnh hơn bọn họ. Thứ hai, công pháp tu luyện cao cấp hơn nhiều so với bọn họ, chân khí tinh thuần đến mức bọn họ khó có thể phát hiện.

Hai loại này, bất kể loại nào, đều nói rõ vị Dương sư này không đơn giản.

- Nhìn xong chưa?

Đang muốn tiếp tục quan sát, thuận tiện mò mẫn tới cùng, lại thấy Dương sư trước mắt tiện tay cầm ấm trà lên, chậm rãi rót một chén nước, đầu cũng không chuyển, giọng nói khe khẽ vang lên.

- Đã sớm nghe nói rất nhiều sự tích về Dương sư, còn đào tạo ra loại học sinh giống như Trương sư, trong lòng hiếu kỳ, không khỏi có chút thất lễ, mong thứ lỗi!

Bị người trực tiếp vạch trần, có chút xấu hổ, hai người Tô, Lăng mỉm cười, nhìn nhau, ngồi xuống.

- Không sao!

Rót nước trà xong, Trương Huyền ngẩng đầu nhìn qua.

Thấy hắn quay đầu lại, hai người này mới nhìn rõ dáng vẻ. Khoảng chừng ba mươi tuổi, có chút anh tuấn.

Bọn họ đang nhớ lại tư liệu rất nhiều danh sư trong đầu, muốn xem thử ai có thể tương tự với vị trước mắt này, liền thấy mắt đối phương trong suốt thấy đáy.

Nhìn thấy được đôi mắt này, Tô sư, Lăng sư hít thở lập tức dồn dập, trợn tròn mắt. Vhén trà vừa bưng lên thiếu chút nữa rơi trên mặt đất.

- Đây là...

- Mắt Minh Lý!

Đôi mắt trước mặt, từng hoa văn chảy xuôi ở trong đó, thâm trầm nhìn xa trông rộng, khiến người ta không nhìn ra sâu cạn.

Chỉ nhìn một chút, một cái tên lại xông ra...

Mắt Minh Lý!

Năng lực siêu cường chỉ có danh sư lục tinh mới có cơ hội lĩnh ngộ. Có người nói có thể liếc mắt nhìn thấu bản chất của sự vật...

Vốn tưởng rằng đây chỉ là lời đồn đại, không nghĩ tới lại có thật. Còn nhìn thấy được ở trên người vị trước mắt này!

- Lẽ nào...

Môi của hai người đồng thời run lên.

Chẳng lẽ vị Dương sư này trước mắt, là một vị danh sư đã ngoài lục tinh?

Nếu quả thật là như vậy, chậm trễ bọn họ trước đó cũng nói qua được.

Danh sư đạt được lục tinh, tạm thời không nói tới nhãn giới và năng lực hiệu triệu, chỉ dựa vào tu vi, loại tồn tại cấp bậc như liên minh vạn quốc, tiện tay có thể huỷ diệt.

Loại cường giả này, đừng nói chậm trễ bọn họ, cho dù sỉ nhục một trận, bọn họ cũng không dám nói thừa!

Đây là chênh lệch về thực lực và đẳng cấp!

Danh sư, cấp bậc càng cao, chênh lệch cũng lại càng lớn. Đặc biệt là sau khi đến ngũ tinh, mỗi một chênh lệch cũng như trời và đất, không thể so sánh nổi.

Danh sư nhị tinh, muốn chiến thắng mười vị danh sư nhất tinh không quá dễ dàng. Nhưng một danh sư lục tinh, một trăm danh sư ngũ tinh, sợ rằng cũng không phải là đối thủ.

Vù!

Trong lòng của hai người kinh hãi, chỉ thấy trong ánh mắt cách đó không xa, hoa văn lóe lên biến mất. Dương sư lại khôi phục dáng vẻ ban đầu, thần sắc thản nhiên nhìn qua:

- Tô sư, Lăng sư, thân là danh sư tứ tinh, tới đây tìm Dương mỗ, không biết vì chuyện gì?

- Ách...

Tô sư im lặng.

Vốn có cho rằng vị Dương sư này cùng bọn họ không khác biệt lắm. Cho dù lợi hại, tối đa cũng chỉ là tứ tinh đỉnh phong, ngũ tinh. Như vậy cũng có thể trao đổi với nhau. Không nghĩ tới... đối phương thoáng chốc dùng ra mắt Minh Lý chỉ có danh sư lục tinh mới có cơ hội lĩnh ngộ!

Cũng lại cho thấy thực lực, tuyệt đối không ở dưới lục tinh!

Cùng cấp bậc, có thể nói là giao lưu. Với loại cường giả này... giao lưu thế nào?

Thật muốn nói đến thỉnh giáo, cũng quá mức liều lĩnh!

- Là như vậy, chúng ta có một việc muốn làm phiền Trương sư, không biết hắn có thể đã bàn bạc với Dương sư hay không?

Lăng sư phản ứng tương đối nhanh, vội hỏi.

- Đúng, đúng, chúng ta tới chính là vì chuyện này!

Tô sư cũng vội vàng gật đầu.

- Là chuyện tham gia thi đấu danh sư sao?

Trương Huyền nhướng mày.

Còn tưởng rằng hai cường giả này, liều mạng tìm “Dương sư” muốn làm gì. Không nghĩ tới vẫn là chuyện này.

Trước đây đối phương nói muốn mình và “lão sư” bạc bạc một chút, xem ra thật sự là để ý.

- Đúng. Trương sư chưa đầy hai mươi, lại có thiên phú và thực lực như vậy. Nếu thật sự tham gia, tất nhiên nổi danh khắp thiên hạ...

Tô sư vội vàng giải thích. Còn chưa nói dứt lời, liền nghe được một hừ lạnh vang lên.

- Học sinh của ta, có thể nổi danh khắp thiên hạ hay không, còn cần so tài chứng minh sao?

Dương sư vẫy bàn tay một cái:

- Nực cười!

- Cái này...

Tô sư, Lăng sư đều nhất thời run rẩy, sắc mặt đồng thời trắng bệch.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.