Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2613: Hồ Lô vô sỉ (2)



- Ngươi...

Không nghĩ tới đối phương vì cứu mình, vọt thẳng vào lôi đình, đi vào chỗ nguy hiểm nhất, Lạc Huyền Thanh tràn đầy cảm động.

Thời khắc sống còn thấy giao tình. Đừng nói bằng hữu, rất nhiều đạo lữ trong lúc đó, cũng sẽ ở lúc đại nạn đến thành chim thú tán, người này vì cứu hắn, lại không quan tâm, trực tiếp đi vào chỗ nguy hiểm nhất... Vị Trương sư này, quả nhiên ngay thẳng!

- Sẽ không phải hắn... Ưa thích nam nhân chứ?

Đột nhiên nhớ tới một việc, Lạc Huyền Thanh run rẩy.

Từ khi biết vị này, Trương sư dường như cực kỳ tốt với hắn, vượt xa bằng hữu bình thường... Chẳng lẽ, thật đối với mình có ý nghĩ xấu gì?

- Dù sao ta cận kề cái chết cũng sẽ không theo...

Lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng khôi phục nguyên khí trong cơ thể, tranh thủ đối kháng lôi đình lần thứ hai rơi xuống.

- Người này... Điên rồi sao?

Không chỉ hắn chấn kinh, hai lão giả ở phía ngoài cũng trợn mắt hốc mồm.

Gặp qua cứu người, cùng một chỗ đối kháng lôi kiếp, cũng nhìn qua liều chết bảo vệ... nhưng trực tiếp xông vào lôi đình tự tìm cái chết, thì chưa từng thấy qua... Dương Huyền, Danh Sư lợi hại như thế, sao dạy ra đồ đệ ngu ngốc như vậy?

- Lôi đình Động Hư cảnh, Thánh Vực bát trọng cũng không dám tuỳ tiện tiến vào bên trong, hắn một Thánh Vực ngũ trọng Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong chui vào, hẳn phải chết không nghi ngờ... Một lát nữa nhặt xác thay hắn đi!

Lão giả kim bào lắc đầu.

Gặp qua điên cuồng, nhưng chưa thấy qua điên như thế, đây không phải cứu người, mà là tự tìm đường chết.

Xì xì xì xì...!

Không để ý tới đám người chấn kinh, Trương Huyền vừa tiến vào trong lôi đình, con mắt lập tức thả ra ánh sáng hưng phấn.

- Tiểu kiếp kiếp, Trương Huyền ca ca của ngươi tới rồi...

Thở phào một tiếng, cũng không tiếp tục che giấu khí tức trong người, huyệt đạo toàn thân mở ra, liều mạng hấp thu.

Đi tìm Động Hư hồ lô, chỉ trải qua năm sáu ngày, mà trở về lại hao tốn hơn mười ngày.

Giúp Bích đám người Hồng Âm đột phá, cộng lại cũng chỉ mấy canh giờ, thời gian còn lại, Trương Huyền cũng không có lãng phí, một mực mượn nhờ Động Hư hồ lô phát triển đan điền, để hắn tạo thành không gian hình vòng.

Thời gian không phụ người hữu tâm, trước khi trở lại Thánh Tử điện, quả thực thành công, nhưng vấn đề cũng theo đó hiện lên.

Không gian hình vòng hình thành, dung tích trong đan điền chợt tăng không chỉ gấp mười lần, chân khí trong cơ thể hắn, tính toán đâu ra đấy chỉ có một phần mười, đang rầu không biết làm sao chứa đầy, liền thấy lôi đình, làm sao không hưng phấn?

Có thứ này, tuyệt đối có thể lần nữa tích tụ chân khí đến đỉnh phong, khỏi cần lại tội nghiệp, chỉ trốn ở một góc nhìn.

Xì xì xì xì...!

Lôi điện đi vào thân thể, nhất thời thay đổi thành lôi đình chân khí, chảy vào đan điền, trong đan điền, lúc đầu hồ lô lười biếng không nhúc nhích, cảm nhận được cỗ lực lượng này, đột nhiên thân thể chấn động, bỗng nhiên nhảy ra ngoài.

- Ngươi muốn làm gì?

Trương Huyền sững sờ.

Không thèm để ý câu hỏi của hắn, hồ lô vừa xuất hiện, đột nhiên hưng phấn run run, thẳng tắp bay qua một bên, ngay sau đó quay tròn xoay tròn.

Nương theo nó xoay tròn, vô số lôi đình lập ở bốn phía tức tụ đến, vừa rơi xuống trên người của nó, giống như rơi vào lỗ đen, không nhìn thấy nữa.

- Ta sát... Ngươi chậm một chút cho ta! Ngươi chỉ là cái hồ lô, có thể nể mặt mũi một chút không?

Không nghĩ tới cái hồ lô này giống như hắn, nuốt chửng lôi điện, Trương Huyền sửng sốt một chút, ngay sau đó lên cơn giận dữ.

Cái ngoạn ý gì nha... Thật vất vả đuổi kịp Lạc Huyền Thanh dẫn tới lôi kiếp, ta dễ dàng sao?

Trong cơ thể còn một đống lớn chỗ trống không có bổ sung xong, ngươi ngược lại đoạt trước... Mặt đâu?

Làm một bảo vật, biết tôn trọng chủ nhân hay không?

Vẻ mặt buồn bực, thấy hô không trở lại, liền tiếp tục hấp thu, mới hấp thu một hồi, lần nữa cảm thấy lôi điện càng ngày càng ít, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy lôi đình cách đó không xa lại tạo thành một cái vòng xoáy, chẳng biết lúc nào dây leo giấu ở trong trữ vật giới chỉ cũng bay ra, từng ngụm từng ngụm nuốt chửng lôi đình.

- Ta sát... lôi điện này là của ta!

Trương Huyền sắp điên rồi.

Quá không muốn mặt, ngang nhiên ăn cướp, coi như hồ lô cùng dây leo này cũng không được?

Da mặt co rúm, lần nữa muốn mắng mấy câu, chỉ thấy phân thân chẳng biết lúc nào cũng xuất hiện ở trước mắt, hừ một tiếng, chạy đến giữa lôi đình, nhanh chóng hấp thu.

- Các ngươi...

Thấy những thứ này, cả đám đều hấp thu nhanh hơn mình, biết giờ phút này không phải thời điểm tức giận, Trương Huyền cắn răng một cái, vu hồn rời thân thể, hai bút cùng vẽ, không ngừng nuốt chửng.

Nương theo cả hai đồng thời tăng tốc, từng đạo chân khí nhanh chóng dọc theo kinh mạch chảy vào đan điền, bổ sung thiếu hụt trong cơ thể.

Mới bổ sung một phần ba chân khí, liền cảm thấy lôi đình càng ngày càng thưa thớt, lần nữa nhìn, chỉ thấy hồ lô, dây leo cùng phân thân càng hấp thu càng nhanh, bốn phía vốn là lôi điện nồng đậm, lúc này đã trở nên mỏng manh như sương mù.

- Đáng ghét ah...

Càng nghĩ càng giận, Trương Huyền mắng một câu, cắn chặt răng, tăng thêm tốc độ hấp thu.

Hắn bên này tức giận sắp bùng nổ, phía dưới Lạc Huyền Thanh cố gắng khôi phục lực lượng, rốt cục chờ đến lần lôi đình thứ hai.

Bất!

Thanh âm giống như vỗ vai vang lên, lôi đình trước đó lớn hơn mười mét, giờ phút này chỉ to bằng ngón tay, hữu khí vô lực đi tới đỉnh đầu của hắn.

Phốc xích!

Rơi vào trên đầu, ngay cả lực lượng như cây gỗ đánh cũng không có, trực tiếp dập tắt.

- ...

Lạc Huyền Thanh.

- ...

Trưởng lão kim bào cùng vị lão giả thứ hai.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.