Thiên Châu Biến

Chương 135: Thác Ấn Ngân Hoàng Thiên Nhĩ (1)



Bản Convert

Huyễn Ảnh Phân Thân: Lấy Phong lực làm chủ, trong nháy mắt huyễn hóa ra mấy đạo thân ảnh, bản thể có thể biến hóa chuyển tới bất kỳ phân thân nào, thời gian kéo dài sự tồn tại của phân thân liên quan đến tu vi.

Ngân Hoàng Dực Trảm: có lực phá hoại cường đại, phối hợp với Không Gian Cát Liệt sẽ trở thành kỹ năng dung hợp song hệ Không Gian Cát Liệt Ngân Hoàng Dực Trảm, không có gì là không thể phá hủy (vô kiên bất tồi). Uy lực cũng liên quan đến tu vi.

Ngân Hoàng Thiểm Điện Thứ: có thể hóa thân thành mũi nhọn màu bạc, trong nháy mắt phát huy ra lực xuyên thấu cường đại. Đồng thời, có thể gia tăng tốc độ lên gấp ba lần trong một khoảng thời gian nhất định, công thủ toàn diện. Ngân Hoàng Thiên Nhĩ thường dùng kỹ năng này đả thương địch thủ để chạy trốn.

Nhìn chú thích của những kỹ năng này, Chu Duy Thanh nhất thời cảm thấy sống lưng lạnh toát. Mặc dù Ngân Hoàng Thiên Nhĩ không có nhiều kỹ năng lắm, nhưng từ những chú thích ở đây cũng có thế thấy được lực phá hoại kinh khủng của nó. Kinh khủng nhất chính là, con thú nhìn không lớn này lại là một con chim độc ác lấy tủy não làm thức ăn.

Giữa hai thuộc tính Không Gian và Phong này, trong lòng Chu Duy Thanh nhất thời rất khó lựa chọn. Không nghi ngờ gì nữa, kỹ năng của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ là cực kỳ cường đại. Kỹ năng không gian duy nhất này chắc chắn là phải Thác Ấn rồi, không cần suy nghĩ gì nữa. Ba kỹ năng thuộc tính Phong khác còn lại đối với Chu Duy Thanh cũng có lực hấp dẫn rất lớn. Giống như hai người trung niên ngoài kia vừa nói lúc nãy, Vương cấp Thiên thú cũng không gặp được nhiều a. Thật vất vả mới đến được một lần, dĩ nhiên là phải tận dụng hết mọi khả năng của nó (vật tận kỳ dụng).

Nhưng mà, tới Thác Ấn cung một lần sẽ phải tốn đến mười vạn Kim tệ, Chu Duy Thanh thật sự có chút không nỡ. Hơn nữa, trong ba viên Ý Châu của hắn, kỹ năng thuộc tính phong đã Thác Ấn hết hai viên, hiện tại cũng chỉ có thể Thác Ấn thêm một viên nữa mà thôi.

Sau khi suy đi nghĩ lại, Chu Duy Thanh thầm nghĩ trong lòng: “Không tính toán nữa, trước tiên Thác Ấn kỹ năng Không Gian Cát Liệt rồi tính tiếp. Nếu như dựa vào tốc độ khôi phục của Bất Tử Thần Công có thể khôi phục đầy đủ Thiên lực, khiến cho ta có thể Thác Ấn lần thứ hai, vậy thì sẽ Thác Ấn thêm một kỹ năng thuộc tính Phong nữa. Dù sao trong ba cái kỹ năng hệ Phong này, cái nào cũng tốt. Còn hai cái kỹ năng hệ Phong còn lại, chờ đến lúc mình đạt đến bốn châu, năm châu rồi Thác Ấn cũng không muộn”.

Nghĩ tới đây, Chu Duy Thanh giơ tay trái lên, giải trừ ngụy trang của Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu. Bởi vì không có ánh sáng ban ngày cho màu sắc lóng lánh của Biến Thạch Miêu Nhãn chuyển thành màu lam xanh biếc.

Thuộc tính luân bàn xoay tròn đến khu vực ngân sắc, dưới sự khống chế của Chu Duy Thanh, khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn Ý Châu thứ hai trên cổ tay trái hắn tự động bay ra, rơi vào lòng bàn tay hắn, mang theo màu bạc sáng bóng ấn lên đầu của con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ này.

Hắn hoàn toàn hiểu rõ bí quyết thành công của lần Thác Ấn đầu tiên của mình trong Thác Ấn cung ở Phi Đà thành. Lần này để bảo đảm, hắn đã chủ động rót Thiên lực vào trong đùi phải của mình, để phóng xuất ra loại hơi thở đặc thù... chỉ mình hắn mới có.

Trong nháy mắt khi lòng bàn tay trái của Chu Duy Thanh tiếp xúc với đầu của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ, thân thể của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ đang bị phong ấn kia đột nhiên run rẩy kịch liệt, hai mắt đang nhắm hờ đột ngột mở ra.

Khi vừa nhìn thấy cặp mắt kia của nó, tâm thần của Chu Duy Thanh suýt chút nữa thất thủ. Ánh mắt của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ không ngờ lại là màu trắng, chỉ có trung tâm đồng tử của con mắt là màu xám tro. Trong khoảnh khắc nó mở mắt ra, toàn thân toát ra hơi thở tử vong mãnh liệt. Khác với hơi thở tà ác, thô bạo trên người Chu Duy Thanh, loại cảm giác tử vong không có chút sinh khí này lạnh như băng. Ánh mắt hờ hững, lạnh lùng này cứ nhìn chằm chằm vào Chu Duy Thanh.

Thiên lực ngân sắc sáng lóng lánh trong thân thể Chu Duy Thanh phát ra điên cuồng, Thác Ấn đã bắt đầu. Nhưng mà, tình huống hoàn toàn khác so với lúc đầu hắn Thác Ấn Thiên thú Tông cấp. Chu Duy Thanh hoảng sợ khi phát hiện, mặc dù Thiên lực của mình phát ra không ngừng, nhưng căn bản là không có cách nào dung nhập vào con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ này để Thác Ấn. Giống như bị một loại lực lượng đặc thù ngăn cản ở bên ngoài. Mà ánh mắt của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ nhìn hắn vẫn lạnh như băng như cũ, không hề có sự sợ hãi của những Thiên thú Tông cấp lúc trước mà hắn Thác Ấn.

Chu Duy Thanh cũng không biết, thời điểm hắn Thác Ấn những Thiên thú Tông cấp kia, bởi vì bọn chúng cảm nhận được kỹ năng Thôn Phệ trên người hắn, cùng với hơi thở của viên châu màu đen kia mà e sợ bị hắn cắn nuốt mà chết. Mà con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ trước mắt này cũng là trường hợp đặc biệt. Nó có được kỹ năng Không Gian Cát Liệt, là một trong rất ít kỹ năng sẽ không bị kỹ năng cắn nuốt của Chu Duy Thanh ảnh hưởng. Đây cũng chính là chỗ cường đại của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ, kỹ năng có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng nếu không vượt qua được Không Gian Cát Liệt, cũng không có tác dụng đối với nó. Cho dù lúc này nó đang bị phong ấn, muốn thác ấn kỹ năng trên người nó còn khó hơn là thác ấn kỹ năng của thiên thú cấp Đế có tu vi cao hơn nó.

Trong lúc Chu Duy Thanh còn không hiểu tại sao, hy vọng tràn ngập dần dần trở nên nguội lạnh, một tiếng gầm gừ trầm thấp vang lên từ trong lồng ngực của hắn.

Thân ảnh màu trắng chợt lóe, Phì Miêu đã lặng lẽ rơi xuống trước mặt Ngân Hoàng Thiên Nhĩ. Hai tròng mắt của nó đã chuyển sang màu tím thẫm, tiếng gầm gừ trầm thấp cùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ.

Phì Miêu xuất hiện, làm cho thân thể của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ vô cùng cao ngạo kia khẽ chấn động, hai tròng mắt màu xám tro cũng hơi co rút lại, thậm chí cả người cũng hơi run rẩy. Tiếng kêu nhỏ nhẹ từ trong miệng nó vang lên có chút dồn dập, thậm chí còn mang theo sự cầu khẩn.

Phì Miêu lại gầm lên một lần nữa, sau đó nhìn nó lắc đầu, hy vọng trong mắt Ngân Hoàng Thiên Nhĩ liền biến thành hư ảo. Thời điểm quang mang trong mắt nó ảm đạm, trong nháy mắt Chu Duy Thanh liền cảm thấy bức tường vốn đang cản trở thiên lực của mình đã biến mất. Ngay sau đó, cơ bản là hắn chẳng cần chủ động làm gì, một cỗ khí lạnh đã lặng lẽ phát ra , dung nhập vào trong khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn Ý châu thứ hai của hắn.

Không chỉ vậy, luồng khí lạnh này còn kích thích thân thể Chu Duy Thanh, hắn chỉ cảm thấy tinh thần khẽ chấn động, thuộc tính luân bàn vốn đang ở khu vực ngân sắc liền xoay chuyển đến khu vực thanh sắc, cảm giác nhẹ nhàng lại xuất hiện lần nữa, khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn Ý châu thứ hai trong lòng bàn tay liền đổi thành khỏa thứ ba, dĩ nhiên là cũng đã lại Thác ấn thêm một cái kỹ năng. Hơn nữa kỹ năng Thác ấn lần này là thuộc tính Phong.

Đang xảy ra chuyện gì vậy? Trong lòng Chu Duy Thanh hoảng sợ. Cảm giác của hắn lúc này giống như là mình đang chuẩn bị mạnh mẽ “gì kia” một cô gái, kết quả nhưng lại là bị cô gái kia mạnh mẽ “gì kia” ngược lại. Con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ này thế nhưng lại chủ động Thác ấn cho hắn. Thiên thú cấp Vương quả nhiên không thể đánh giá theo lẽ thường.

Không đợi Chu Duy Thanh kịp phản ứng, mai Ý châu thứ ba của hắn cũng đã tự động quay lại vị trí cổ tay, sau khi quang hoa lưu chuyển chấm dứt, tất cả liền quay trở lại yên tĩnh như lúc ban đầu.

Rống... Phì Miêu thét lên trầm thấp, trong mắt toát ra vẻ hài lòng, hướng về phía Ngân Hoàng Thiên Nhĩ gật đầu.

Ngân Hoàng Thiên Nhĩ khẽ rên rỉ vài tiếng, trong cặp mắt nhỏ màu trắng toát ra vể cầu khẩn. Phì Miêu sau khi do dự một chút, khẽ kêu lên hai tiếng. Trong mắt Ngân Hoàng Thiên Nhĩ kia liền toát ra vẻ vui mừng, toàn thân phục trên mặt đất, nhắm hai mắt lại một lần nữa. Phì Miêu tung người nhảy lên, trở lại lồng ngực Chu Duy Thanh, đầu khẽ ngẩng lên giống như là kể công.

Chu Duy Thanh khẽ ngắt mũi nó, cười hắc hắc nói: “Nó hình như là rất sợ ngươi a! Đáng tiếc là ta không hiểu các ngươi nói gì. Phì Miêu, cái mũi này của ngươi thật là mềm, bóp vào có cảm giác rất thú vị”. Hai mắp Phì Miêu trợn ra, trong lòng nghĩ thầm, cái tên vô lại không có tim, không có phổi này...

Cất Phì Miêu đi xong, Chu Duy Thanh vuốt vuốt mặt mình, tạo thành một vẻ mặt giống như đi đưa đám đi ra ngoài. Hiện tại cũng không phải là lúc vui mừng hay kiểm nghiệm kỹ năng, nếu để cho người ta biết mình Thác ấn kỹ năng của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ, sợ rằng mình cũng không thể có được những ngày sống yên ổn. Trở lại đại sảnh Không Gian Hệ kia, hai người trung niên đã chờ sẵn ở chỗ đó. “Sao đi ra nhanh vậy?”. Người trung niên bên trái hỏi.

Vẻ mặt Chu Duy Thanh như đưa đám: “Không đi ra thì còn có thể làm gì? Thiên lực của ta cơ bản còn không thể vào được thân thể của nó, thiên thú cấp Vương này đầu tuy không lớn, nhưng nhìn giới thiệu mới biết được thật sự là quá biến thái. Thì ra là thiên thú cũng không phải là đầu càng lớn thì càng lợi hại, chờ tu vi thiên lực của ta lần sau tăng lên lại quay lại thử tiếp”. Hắn nói như vậy là để lấy cớ để lần sau quay lại, hắn vẫn còn tiếc hai cái kỹ năng hệ Phong của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ.

Hai người trung niên cũng cười, theo bọn hắn thì tình huống của Chu Duy Thanh gặp phải cũng là theo lẽ thường. Con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ này từ sau khi bị bắt về, một số ít Ý châu sư và Thiên châu sư của Thác Ấn cung có thuộc tính Không Gian cũng đã từng đi Thác ấn thử. Nhưng tình huống cũng đều giống như Chu Duy Thanh đã nói, cơ bản là không thể công phá vòng bảo vệ do tự thân nó phát ra. Cung chủ Thác ấn cung đã nói, muốn Thác ấn kỹ năng của con Ngân Hoàng Thiên Nhĩ này, như vậy đầu tiên là thiên lực phải đạt tới cấp bậc Thiên Hư lực, mới có thể phá vỡ tầng phòng ngự kia của nó, mới có khả năng thành công. Mặc dù vậy, khả năng thành công cũng có thể sẽ rất thấp. Bọn họ làm sao biết được, Chu Duy Thanh chẳng những đã Thác ấn thành công, hơn nữa là dưới sự chủ động của Ngân Hoàng Thiên Nhĩ đã hoàn thành Thác ấn cả hai kỹ năng hệ Phong và hệ Không Gian.

Một thẻ trữ trị tạp màu vàng được đưa đến tay Chu Duy Thanh, người trung niên bên phải nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi cũng không cần giống như đưa đám như vậy, dù sao, Ngưng hình sư các ngươi cũng không cần kỹ năng vô cùng cường đại. Chỗ này có bốn mươi lăm vạn Kim tệ, ta đã nói với cấp trên, vì ngươi bán một lần khá nhiều quyển trục Ngưng hình sơ cấp, vì vậy trả thêm cho ngươi năm vạn Kim tệ. Nếu như sau này ngươi có tiếp tục bán quyển trục Ngưng hình... liền tới chỗ này tìm huynh đệ chúng ta, chúng ta sẽ nhất định tận lực cho ngươi thật nhiều ưu đãi. Nếu như hoàn thành một số lượng giao dịch nhất định, như vậy sau này ngươi có quay lại Thác ấn thiên thú cấp Sư, chúng ta có thể để cho ngươi Thác ấn miễn phí”.

Độ trân quý của Ngưng hình sư còn muốn hơn xa Thiên châu sư, nhất là Chu Duy Thanh có thể trở thành một sơ cấp Ngưng hình sư khi còn trẻ như vậy, đúng là tiền đồ vô lượng. Thác ấn cung mặc dù thế lực cường đại, nhưng cũng không dám sử dụng biện pháp cưỡng ép đối với Ngưng hình sư, nếu không chính là đắc tội với tất cả Ngự châu sư trong thiên hạ. Vì vậy chỉ có thể sử dụng chiến thuật dụ dỗ, còn về chuyện nói Chu Duy Thanh lần sau nếu có bán quyển trục Ngưng hình thì quay lại bán cho bọn họ đương nhiên là vì tâm tư riêng rồi, đây cũng là phương pháp dễ dàng nhất để bọn họ lập công. Về phần chiêu dụ Chu Duy Thanh thì bọn họ cũng không hề nghĩ tới, Ngưng hình sư trẻ tuổi như vậy, sau lưng nếu không có chỗ dựa cường đại mới là lạ, cần gì làm việc khiến cho mình mất mặt.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.