"Hôm nay Tuệ Tuệ có vui không?" Người đàn ông nhìn cô hỏi.
"Vui lắm!" Lan Tâm cười duyên nói.
"Vậy em muốn báo đáp tôi như thế nào đây?" Ánh mắt của người đàn ông dần trở nên sâu thẳm.
Lan Tâm thẹn thùng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt chứa đầy dục vọng của hắn.
Nhẹ nhàng đặt tay lên vai Thịnh Nghiêm Minh, Lan Tâm dựa đầu vào bờ ngực rắn chắc của hắn nói, "A Nghiêm muốn làm gì cũng được."
Lan Tâm nghe thấy tiếng yết hầu lăn lộn lên xuống, bờ mông cong xinh đẹp bị một bàn tay to nóng hổi nhéo nhéo, "Tắm rửa sạch sẽ chờ tôi, tôi đến thư phòng xử lý công việc một chút."
"Dạ." Cô gái đỏ mặt đáp ứng, không hề cảm thấy phản cảm đối với sự ám chỉ của người đàn ông.
Cô là người có trách nhiệm với công việc nha, tiêu tiền của người ta thì phải để cho người ta thao, đây là điều hiển nhiên mà.
"Mặc quần áo mới mua hôm nay nhé!" Người đàn ông mỉm cười nhắc nhở bên tai cô, hô hấp nóng rực phả lên vành tai mẫn cảm khiến trái tim cô ngứa ngáy.
Nói xong Thịnh Nghiêm Minh lập tức buông cô ra, Lan Tâm nhìn hắn rời khỏi phòng ngủ chính, thầm nghĩ đàn ông xử lý công việc cũng không xong nhanh đâu.
Cô định gội đầu, hôm nay đi dạo bên ngoài cả ngày trời, đầu có hơi bết.
Cô cũng không rối rắm về chuyện chọn quần áo, cầm lấy đồ hôm nay mua đi vào phòng tắm.
Sau khi sấy khô, Lan Tâm cẩn thận xịt thêm nước hoa mà mình mới mua lúc trước lên tóc dài, mùi hương thanh nhã và tươi mát, hương thơm phiêu đãng trong không khí, nhẹ nhàng không quá gay mũi.
Cô nhìn khắp căn phòng, chỉ có một mình cô như cũ, Lan Tâm khẽ nhíu mày.
Đã nửa tiếng trôi qua kể từ khi cô bước chân vào phòng tắm.
Người đàn ông kia vẫn chưa trở về, vậy nên cô quyết định đánh đòn phủ đầu.
Đi xuống lầu một pha cho Thịnh Nghiêm Minh một ly cà phê, Lan Tâm nhìn cửa thư phòng đang rộng mở, cô nhẹ nhàng ló đầu vào xem xét.
Bên trong căn phòng có hai màu chủ đạo là đen và trắng, người đàn ông mặc áo tắm ngồi sau bàn làm việc dài tầm hai mét, chăm chú nhìn màn hình máy tính.
Dĩ nhiên, hắn đã tắm xong từ lâu.
Ghé vào khung cửa vài phút, trong lòng Lan Tâm nhịn không được phải cảm thán một câu, 'Đàn ông lúc làm việc là có sức hấp dẫn nhất'.
Được rồi, nói đúng hơn là, 'Đàn ông nghiêm túc làm việc kiếm tiền cho cô tiêu là có sức hấp dẫn nhất'.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô gái, Thịnh Nghiêm Minh ngẩng đầu lên nhìn về phía Lan Tâm, trên mặt bất giác dịu xuống vài phần.
"Chờ sốt ruột rồi hả? Đột nhiên có chút việc, chắc sẽ phải mở một cuộc họp video."
Lan Tâm thè lưỡi, "Em có thể đi vào không? Mới vừa pha cà phê cho anh nè." Nói xong thì giơ khay cà phê giấu ở sau lưng ra.
"Nhưng đây là lần đầu tiên em pha, nếu thấy dở, anh phải nói cho em biết đó."
Người đàn ông bật cười, nhìn bộ dáng cẩn thận tựa vào khung cửa không dám vào của Lan Tâm, trong lòng chợt mềm xuống, ra hiệu cho cô tiến vào.
"Sau này, nếu thấy cửa không đóng, em cứ trực tiếp đi vào."
Lan Tâm vừa mới đặt khay xuống bàn đã bị bàn tay to của người đàn ông ôm vào trong ngực.
Thịnh Nghiêm Minh thật sâu mùi hương trên người cô gái, "Tuệ Tuệ thơm quá." Sau đó nói bên tai cô.
Lan Tâm tiện tay ôm lấy eo hắn, vùi mặt vào lồng ngực rộng lớn, cũng không thèm nhìn những "cơ mật thương nghiệp" trên màn hình máy tính của hắn.
Cô tới đây chỉ vì cầu tài, cũng phải "gián điệp thương mại" gì cả.
Phim truyền hình tốt nhất như là nói như vậy tới.
Người đàn ông vừa ôm cô, vừa sử dụng con chuột trên màn hình máy tính để xử lý tài liệu.
Lúc này, không khí bên trong thư phòng ấm áp một cách lạ thường.
"Tuệ Tuệ, tôi muốn mở họp." Đột nhiên, giọng nói của người đàn ông vang lên bên trong thư phòng.
"Cần em tránh mặt không? Bọn họ sẽ nhìn thấy em sao?" Cô tò mò nhìn hắn, trong mắt lộ ra vẻ đơn thuần, giả bộ muốn đứng dậy.
Người đàn ông nhìn vẻ mặt ngây ngô của Lan Tâm, khe khẽ cười nói: "Tôi sợ em nghe sẽ cảm thấy nhàm chán thôi, tôi không bật camera, bọn họ không nhìn thấy em."
"Dạ." Lan Tâm gật đầu, quay đầu lại thì thấy trên màn hình máy tính đã xuất hiện hình ảnh vài người đàn ông trung niên, đột nhiên cô nổi hứng muốn chơi xấu.
Tay nhỏ chuẩn xác bắt lấy nơi căng phồng dưới háng của người đàn ông, xoa nắn nó cách một lớp áo tắm.
"Nửa năm đầu, tập đoàn của chúng ta..."
Thịnh Nghiêm Minh bị tập kích bất ngờ nên vô cùng hoảng sợ, "A."
"Ách, boss ngài bị sao vậy?" Quản lý đang báo cáo ở trên màn hình đột nhiên dừng lại.
"Không có việc gì, anh cứ tiếp tục."
Đè bàn tay nhỏ đang tác oai tác quái của người nào đó xuống, người đàn ông trầm giọng nói, thuận tay tắt mic của mình đi.
"Nhóc con tồi tệ!" Người đàn ông nghiến răng nói bên tai cô.
"Hì hì ~" Lan Tâm cười trộm ở trong ngực hắn.
Người đàn ông cũng không lấy tay của cô ra, đây là dấu hiệu cho thấy hắn không hề tức giận.
Nắm tay nhỏ tựa như không xương của cô, Thịnh Nghiêm Minh trực tiếp vén áo tắm của mình lên, để Lan Tâm chạm vào thứ mềm mại đang dần thức tỉnh của mình.
Ngay cả quần lót cũng không hề mặc.
"Sờ nó." Giọng nói khàn khàn của người đàn ông vang lên, nói với cô.
Thế nhưng Lan Tâm lại bất động, cô vươn tay cảm nhận lửa nóng của người đàn ông, sau đó vươn đầy lưỡi mềm mại liếm một chút lên yết hầu của hắn.
Con ngươi trong mắt Thịnh Nghiêm Minh lập tức co rụt, hắn cúi đầu nhìn hình ảnh hương diễm trước mắt.
Vải dệt màu đỏ rượu bên trong áo tắm dài như ẩn như hiện, hắn trực tiếp kéo nó ra, bàn tay vừa vung kên, áo tắm trực tiếp rơi trên mặt đất.
Bảo vật quyến rũ bị áo tắm che đậy rốt cuộc cũng lộ ra bên ngoài.
Lan Tâm chú ý thì thấy, ánh mắt của người đàn ông giống như đang muốn ăn thịt người.
Lan Tâm mặc một bộ áo ngủ làm từ tơ tằm có thắt eo màu đỏ rượu không phù hợp với tuổi của mình, màu đỏ càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết.
Thiết kế thấp ngực làm phần lớn nhũ thịt tràn ra ngoài, bầu vú căng phồng theo hô hấp của cô mà chuyển động lên xuống.
Khe vú sâu không thấy đáy và quầng vú như ẩn như hiện đều lộ ra dưới mí mắt của người đàn ông, hơi thở của hắn bất giác trở nên dồn dập.
Cái miệng mềm mại và ướt át của cô gái nhỏ vẫn đang liếm láp yết hầu của hắn, đầu lưỡi linh hoạt đánh một vòng tròn quanh nơi nhô lên.