"Xin chào Lan Tâm tiểu thư, tôi là trợ lý sinh hoạt của Thịnh tổng."
"Tôi nghe theo chỉ thị của Thịnh tổng tới đây đón cô đi kiểm tra sức khoẻ."
Lan Tâm mới vừa ăn bữa sáng do dì giúp việc của biệt thự làm, lúc cô đang thăm dò tin tức của Thịnh Nghiêm Minh, một người tự xưng là trợ lý sinh hoạt đột nhiên tìm tới cửa.
Lan Tâm nhăn mày, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn lên xe.
Không có biện pháp, hắn cho cô quá nhiều.
Trợ lý sinh hoạt là một người đàn ông khoảng chừng 30 tuổi, trầm mặc ít lời, có lẽ hắn cũng khinh thường nói chuyện cùng cô.
Cô mừng rỡ ngồi lên chiếc siêu xe toả sáng dưới ánh mặt trời.
Cô đã từng thấy chiếc xe này rồi, ở hội sở lúc trước cũng từng có một phú hào lái chiếc xe như này, hình như gọi là "Maybach". Lúc ấy bảo an đứng ở bên cạnh còn phổ cập kiến thức về giá cả cho cô nghe, chiếc xe kia giá cũng lên đến vài trăm vạn.
Ngay lúc đó cô đã sinh ra dã tâm, nhưng không nghĩ đến nhanh như vậy đã có thể bước lên siêu xe giá trị bậc này.
Sờ sờ mặt, trong lòng yên lặng cảm ơn Tiểu Thảo một câu.
Thuận lợi như vậy, ít nhiều cũng nhờ vào gương mặt này.
Ngay lúc cô còn đang miên man suy nghĩ, xe đã dừng lại.
Tuy không biết trong lòng vị trợ lý này nghĩ như thế nào về cô, nhưng hắn vẫn vô cùng lịch sự xuống xe trước để mở cửa cho cô.
Giương mắt nhìn của lớn bệnh viện, kì thật đây là lần đầu tiên cô đặt chân tới nơi này.
Ông cụ kia an tĩnh qua đời ở trong nhà, cho nên cô cũng chưa từng có cơ hội đến bệnh viện.
Cổ đại không có bệnh viện, nói cách khác, không có "y quán" quy mô lớn như thế này.
Cô cũng không hề che giấu sự tò mò của mình.
Lam Tâm biết người đàn ông kia chắc hẳn đã điều tra về cô rồi, có lẽ hắn cũng biết cô xuất thân nhà quê, cho nên biểu hiện "không rành thế sự" và "kiến thức hạn hẹp" giống như bây giờ cũng không có gì bất thường cả.
Nhưng mà cô lúc này, đích thực là kiến thức hạn hẹp.
Đây là bệnh viện tư nhân tốt nhất thành phố, với đội ngũ bác sĩ tay nghề cao, riêng tư bảo mật, chất lượng phục vụ nổi danh mà bệnh viện này luôn được đông đảo thương nhân, chính khách và các minh tinh chọn lựa.
Thấy không, Lan Tâm mới vừa bước xuống xe, đã có nhân viên đi tới phục vụ riêng cho một mình cô.
"Chúng tôi có hẹn đến để kiểm tra sức khỏe." Trợ lý đi phía sau cô lên tiếng nói, sau đó báo tên.
Tiếp tân nghe thấy tên đã đặt lịch hẹn trước, nụ cười trên mặt càng thêm sâu, "Mời cô đi theo tôi."
Sau khi điền xong một vài giấy tờ đơn giản, đầu tiên Lan Tâm đi xử lý vết thương ở trên tay, tuy nhìn có chút đáng sợ, nhưng trên thực tế cũng không sâu lắm, chỉ mới qua một đêm, miệng vết thương đã có dấu hiệu khép lại.
Nhưng vì tránh lưu lại sẹo, sau khi kiểm tra thấy không có thương tổn gì đến xương cốt, Lan Tâm lại được bôi thuốc lần nữa.
Xử lý xong vết thương trên tay, Lan Tâm đi theo hộ sĩ bắt đầu hạng mục kiểm tra sức khỏe đầu tiên.
Đối với "cổ nhân" như Lan Tâm, đây là chuyện mà cô chưa từng trải qua, cho nên cảm thấy có chút mới lạ. Đặc biệt là khi kiểm tra thân thể, cô vô tình nhìn thấy ánh mắt cực kì kinh ngạc pha lẫn hâm mộ của bác sĩ và hộ lý.
Cô ra vẻ thẹn thùng gục đầu xuống, trong lòng lại mừng thầm không thôi.
Cô biết tiêu chuẩn thẩm mỹ của thời đại này cũng không khác mấy so với kiếp trước, mà cơ thể này sau khi nẩy nở, dung mạo và dáng người để ở đâu cũng có thể xem là đỉnh cấp.
Đây cũng là lý do mà trước kia khi còn làm ở vũ trường, Lan Tâm phải liều mạng che giấu bản thân.
Mục tiêu còn chưa xuất hiện, nếu để bại lộ, sẽ rước lấy rất nhiều phiền toái.
Đây cũng là đạo lý an thân mà cô đúc kết được.
Làm xong tất cả các khâu kiểm tra dài dòng, lúc Lan Tâm đợi kết quả, cô không khỏi tự hỏi, rốt cuộc người đàn ông kia có thân phận gì?
Tuy đêm qua, ở hội sở cô cũng có thể nhìn ra được hắn là một người "có tiền có quyền", nhưng muốn ngủ với một người phụ nữ, cũng đâu đến mức gióng trống khua chiêng như thế.
Xem ra ở thời đại này, địa vị của thương nhân cao hơn kiếp trước rất nhiều.
"Lan Tâm tiểu thư, vẫn còn hạng mục cuối cùng, cô cần phải cấy que tránh thai dài hạn."
Trợ lý sinh hoạt đứng trước mặt cô nói nhỏ, sắc mặc không có gì bất thường, nhưng chỉ dùng âm lượng mà cả hai nghe được.
"Được." Lan Tâm cũng không ngốc đến mức hỏi que tránh thai là gì, tuy chưa từng nhìn thấy, nhưng nghe tên đoán nghĩa vẫn có thể hiểu được.
Sau khi làm xong tất cả, chiếc Maybach lập tức lái ra khỏi bệnh viện.
"Xin chào, trợ lý tiên sinh? Ngài có thể để tôi xuống trung tâm thương mại lớn nhất gần đây không? Tôi muốn mua một ít đồ dùng cá nhân." Lan Tâm có chút sợ hãi mở miệng nói.
Trợ lý quay đầu, mở miệng xin lỗi vì ban nãy không hề lên tiếng tự giới thiệu, "Xin lỗi Lan Tâm tiểu thư, tôi họ Lâm, ngài có thể gọi tôi là Lâm trợ lý."
Lan Tâm vội vàng gật đầu.
"Mặt khác, trung tâm thương mại gần đây nhất chính là Thái Cổ, tôi có thể bảo tài xế đưa ngài đến chỗ đó. Nhưng tôi vẫn còn công việc mà Thịnh tổng giao cho, không có cách nào chờ ngài mua sắm xong sau đó đưa ngài trở về."
Ngạo mạn, tích thủy bất lậu(*).
Đây là ấn tượng đầu tiên của Lan Tâm về vị trợ lý sinh hoạt này.
"Được, trước khi ra cửa tôi đã hỏi dì giúp việc địa chỉ nhà rồi, lát nữa tôi sẽ tự kêu taxi trở về."
Lan Tâm nhỏ giọng nói.
Lâm trợ lý có chút bất đắc dĩ, thật sự không thể hiểu nổi phẩm vị của boss nhà mình.
"Lan Tâm tiểu thư, nơi boss ở là khu biệt thự cao cấp nhất thành phố, taxi không thể vào trong được."
"A? Vậy... vậy tôi sẽ bảo tài xế lái đến trước cửa, sau đó đi bộ vào, không sao cả."
Lâm trợ lý không muốn giảng giải kiến thức cho một đứa nhà quê như Lan Tâm nữa, cho nên ngậm miệng không muốn nhiều lời.
Lan Tâm ngoài mặt vâng vâng dạ dạ nhưng thực chất trong lòng không hề để ý chút nào.
Cô đã thấy qua quá nhiều người đứng trên đạp dưới, nếu chuyện gì cô cũng để ý, chẳng phải khiến mình tức chết hay sao?
Ngược lại, cô chỉ để ý tới câu "khu biệt thự cao cấp nhất thành phố" mà thôi.
Người đàn ông có thể sở hữu khu biệt thự cao cấp nhất bên trong hoàng thành này, cô nhất định sẽ nắm chắc trong lòng bàn tay.
Nhìn thẻ ngân hàng hạn mức trăm vạn ở trong túi, Lan Tâm tràn ngập ý chí chiến đấu.
******************************************(*) Tích thuỷ bất lậu (滴水不漏): một giọt nước cũng không để nhỏ ra ngoài; hình dung lời nói, việc làm vô cùng cẩn mật, không có chút sơ hở nào; hoặc là tiền đã vào tay không dễ dàng để lọt ra ngoài.