Cô thường nghe hắn cảm ơn nhưng riêng lần này thì hắn đã nói "em" vô cùng thân mật. Nó càng khiến cô ấn tượng hơn khi cảm nhận được cảm xúc thư thái, giải thoát từ hắn. Tại sao hắn có thể nhanh chóng thoát khỏi sự thật đó? Quỹ đạo không hề nói cho cô biết. Ít nhất thì cô hiểu được rằng có sự tác động của tinh linh cấp cao trong việc kiểm soát cảm xúc hắn và khi bí ẩn lớn nhất trong hắn được giải đáp thì hai thứ đó như kết hợp lại với nhau để xua tan đi mọi lo âu, ưu phiền mà vừa rồi hắn tự tạo ra
(Thực thể Shiro vốn không nằm trong lẽ thường)
Cô nghĩ vậy
[Cảm xúc lúc này của em là gì...Raphel?]
Cô hơi trầm tư vô tình tỏ ra ngờ nghệch trên khuôn mặt khiến cô trông dễ thương hơn mọi khi
'Raphel...Raphel...Không biết...?'
[Em có buồn và tuyệt vọng như tôi đã tỏ ra hay không? Khi biết được một phần của hiện thực trước mắt ấy...]
Cảm xúc của hắn, cô đều thấu hiểu nhưng có một loại tuyệt vọng nào đó khiến cô luôn áp lực và lo sợ nếu không hoàn thành được quỹ đạo
'Raphel cảm thấy...Vô định...'
[Tuy là có mục đích nhưng mục đích rất mơ hồ đúng chứ? Em là một cô gái thấu hiểu bất cứ ai nhưng lại không thể hiểu chính mình, phải không...]
'Raphel...Cảm thấy rất vô định...'
'Mục đích, hướng đi,...Tất cả đều rất loạn...'
[Em có lo lắng không?]
'Có...Raphel lo lắng.'
Hắn vốn xem cô như loại búp bê và thiếu đi nhiều cảm xúc vì suy nghĩ tự hình thành của cô luôn tuân theo các quy tắc cố định nên ban đầu Akira coi cô như một đối tượng thử nghiệm của tổ chức. Nhưng bây giờ khi hắn vừa đi vào góc nhìn của Raphel, hiểu cô hơn một chút, nhận thấy cô chỉ đang cố kìm nén và phát triển theo từng thời điểm khiến Akira mới thấy cô thật sự rất "đặc biệt"
[Đấy là một cảm xúc bắt nguồn từ sợ hãi, chứng tỏ em vẫn có nhiều hơn những loại cảm xúc cơ bản...Em sẽ trở thành một cá thể có nhận thức "tự chủ"]
Hắn luôn dùng một loại ngữ điệu điềm tĩnh, nhỏ nhẹ có phần quan tâm đến cô, cô hiểu sự quan tâm của hắn đến từ những mặc cảm tội lỗi từ các lần bỏ rơi cô khi gặp nguy hiểm. Nhưng cô lại nhìn ra sự chân thành, việc Akira đã coi cô như một người hắn sẽ bảo vệ kể cả là nguy hiểm đi chăng nữa làm cảm xúc trong cô được mở khoá thêm một loại mới, "niềm tin"
Từ niềm tin mới được thức tỉnh giúp cô có thêm cách nhìn mới về Akira, từ đó lại sinh ra một loại cảm xúc mới, "hạnh phúc"
'...'
Cô hơi ngập ngừng
'Bây giờ Raphel cảm thấy hạnh phúc.'
Hắn điều chỉnh nét mặt mất vài giây để cho ra một nụ cười mỉm đầy thân thiện
[Em là một con người hoàn hảo nhưng không thể tìm ra mục đích sống, thứ khiến em cố gắng nhất lúc này chắc có lẽ là tinh thần trách nhiệm, em chỉ là một cô bé chứ không phải là người nên gánh vác trách nhiệm to lớn và chỉ biết làm theo những trình tự sẵn có...Khi liên kết được một chút tâm trí của em, tôi có thể nhận ra em vẫn có những sở thích của một cô bé đơn thuần, sợ những thứ kinh dị, yêu thích lâu đài làm từ kẹo và bánh]
'Raphel...'
Cô bùi ngùi nhận ra bản chất của mình vẫn là một cá thể độc lập chứ không phải một sinh vật do ai đó tạo ra nhằm phục vụ cho mục đích ích kỷ của gã. Cô nhận ra mình là một cá thể có thể tự phát triển bản thân thông qua "thời gian" nếu ở cạnh Akira và cô cũng nhận ra mình có thể làm gì và sẽ làm gì trong tương lai
'Raphel!'
Cô hơi nắm chặt bàn tay, giống như được ai đó đánh mạnh vào vai để thức tỉnh ý trí đang còn mờ mịt của cô
Akira đã cho cô đọc được ký ức, biết được quá khứ đã xảy ra những gì và thấy được bản thân cô đã cố nghĩ nhiều cách để bảo vệ hắn ra sao. Điều đó khiến liên kết của cả hai càng thêm chặt chẽ, cô được lấy lại toàn bộ ký ức từ lần reset trước đó. Loại cảm giác lo sợ khi vừa lấy lại khiến cô càng thêm hoang mang với quỹ đạo mà cả hai đang hướng đến vì ban đầu nó hoàn toàn an toàn nhưng mọi thứ lại bất chợt thay đổi đầy tính rủi ro và tỉ lệ gặp thất bại là cực kỳ lớn! Nhưng quỹ đạo hiện tại lại cho cô thấy cái gọi là thức tỉnh cảm xúc trông như thế nào, điều đó thật sự khiến cô hạnh phúc. Cảm giác quan tâm đến một ai đó hết sức và cũng được người khác quan tâm đến, hiểu rõ giá trị của cảm xúc và còn nhiều thứ đáng giá khác bên trong cô làm Raphel chất chứa nhiều nỗi niềm liên tục bộc trực ra cho hắn thấy
Hắn âm thầm nghĩ những ngôn từ để cô đọc được. Cách để tìm ra mục đích sống và bỏ qua những lo sợ trước mắt. Hãy hướng đến sự buông bỏ một phần trách nhiệm để tận hưởng như một đứa trẻ
[Em xứng đáng để được những điều đó, Raphel]
Ở tuổi của cô, tuy là mới sinh ra nhưng tính cách của cô hệt như ngoại hình, sở hữu bộ óc với trí tưởng tượng đầy màu sắc, luôn hướng ánh mắt tập trung đến những thứ khiến cô tò mò, vui vẻ khi được khen ngợi, để ý nếu bị nói xấu. Cô luôn chịu áp lực bởi trách nhiệm mình phải gánh, phải hứng những dư chấn từ cảm xúc do hắn gây ra, phải cắn răng bị từng cơn đau xâu xé khi Akira b·ị t·hương. Cô chỉ là một đứa trẻ với tinh thần có trách nhiệm, cô không có câu chuyện của mình nhưng cô luôn có mặt trong mọi câu chuyện của hắn
Nhìn một lượt, hắn đoán hang động dị điểm đã tự sụp đổ từ sau khi hắn reset. Một mái tóc trắng của nữ hoàng trong Vương Quốc Không Vua gợi lại cho hắn một chút ký ức đồng thời là quyền năng của bản thân. Hắn thầm nghĩ -Haizzz...Quả nhiên là mình phải đặt bản thân vào góc nhìn của người khác thì mới hiểu được cảm xúc của họ...Cảm ơn vì đã bảo vệ tôi trong suốt chuyến đi- Hắn nhìn về hướng Nam, nơi đầy màu sắc và mặt trời chìm vào đám mây bao phủ vài phần diện tích của nó. Nó như ánh sắc của ngày tận thế nhưng lại vô cùng tuyệt đẹp đậm chất fantasy hắn nghĩ đến
Hắn nhận ra những nỗi đau của Raphel khi bản thân vừa đi khỏi Vương Quốc Không Vua. Hắn có một góc nhìn của cô và trải nghiệm loại đau đớn đến kiệt quệ tinh thần khi vừa phải chống chọi lại từng lớp thực tại bị xé rách, vừa phải chịu đựng những nỗi đau đến từng gốc rễ trong cơ thể, còn phải chịu đựng sự mệt mỏi ăn mòn tinh thần khiến hắn muốn bỏ cuộc trong từng bước chân của Raphel, sự hy sinh thầm lặng của cô khiến hắn cảm động và căm ghét bản tính ích kỷ của bản thân
Bây giờ hắn đã có thể sử dụng được các Ma pháp Thánh cấp, vì hắn có căn bản, sự thấu hiểu trong Ma pháp, có người thầy giỏi giang như Raphel, có được khả năng đọc chú ngôn Rune mà việc kiểm soát lẫn phát triển Ma pháp trong hắn được tiến triển một cách thần tốc. Hắn cũng từng được thực hành qua, được cô chỉ lỗi sai trong từng hành động nhỏ. Chính vì vậy mà Akira đã thực hiện được một Ma pháp Thánh cấp tuy không đủ uy lực như các Ma pháp Thánh cấp thông thường nhưng hắn lấy đó làm căn bản để phát triển đến một con người mới
Akira phủi mông ngồi dậy, nắm chắc ngọn giáo Goblin để phá vỡ một vài lớp thực tại ngán đường trước mặt. Bây giờ hắn đã hoàn toàn chạm được thực tại bằng khả năng của bản thân, mặc dù không thể điều khiển nó nhưng hắn có thể nhìn thấy nó cũng như phá vỡ cấu trúc yếu điểm của nó. Mức năng lượng trong hắn cũng sản sinh với tốc độ khá nhanh bởi sự đánh đổi bằng Mana thuần túy, chúng sẽ tiêu hao liên tục để vun đắp cho lượng Mana hắn vốn thiếu hụt trước đó
"Đừng lo, em sẽ không còn sợ khi phải chiến đấu một mình nữa đâu, Raphel."
Hắn biết cô bé luôn lo lắng mọi thứ, việc cô nói nhiều cũng xuất phát từ một phần cảm giác bất an trong thâm tâm, tự chấn an bản thân bằng việc nói thật nhiều để giấu đi ý nghĩ sợ hãi. Cô khiến hắn an tâm hơn một phần cũng là để bản thân được ổn định tâm trí. Dựa vào hắn để cô tự nhìn thấy trách nhiệm của mình khó khăn đến mức nào, từ nguồn gốc nào đó mà nó lại giúp cô tiếp tục tiến về phía trước dù hết lần này đến lần khác cô muốn bỏ cuộc. Cô đã luôn quan tâm đến hắn theo cách thuần túy nhất của một đứa trẻ
Cô biết mình mạnh mẽ nhưng đã bị kìm hãm bởi không gian xung quanh. Thứ có thể làm sụp đổ cô bất cứ lúc nào trong đau đớn khi bất cẩn, vậy nên cô luôn tập trung chú ý đến từng điểm nhỏ nhất của không gian liên tục từng giây từng phút
'Shiro...'
Lần đầu tiên cô ấp úng cũng là lần đầu tiên cô xấu hổ, thể hiện được bản chất của một cô bé mười bốn tuổi. Cô ngại ngùng bởi những lời vừa tâm sự với hắn, cô thầm cảm ơn Akira vì đã lắng nghe cô và Raphel đã bắt đầu mở lòng với hắn nhiều hơn
'M-Mỗi lúc Raphel mệt mỏi và muốn được lười biến...Muốn buông thả bản thân vào việc giải trí...'
Cô vẫn không quen với việc nói ra bí mật của bản thân nên cô lắp bắp khi đang truyền âm
'Thì Raphel đều tập trung tinh thần rồi ngồi lại một góc trong tâm trí. Xâm nhập vào ký ức rời rạc của mình để chìm đắm trong bánh ngọt và kẹo...Raphel thoả mãn bản thân bằng những thứ không có thật, vui đùa trên những toà cung điện làm từ kẹo, chạy trốn trên từng lát bánh bông lan thơm phức, trải nghiệm loại cảm giác thích thú khi ôm một người làm từ kem dâu khi cùng họ đối đáp...'
[Em muốn tôi đi vào ký ức để em không phải cô đơn đâm ra tự kỷ khi chơi một mình không?]
'Kh-Không...Không...!'
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô, hắn mỉm cười theo vô thức
[Hà hà...Thật đáng yêu khi em có bộ mặt đó]
'Khi Raphel tạo ra bản thân trong tâm trí thì thường là giải quyết những bận tâm trong vấn đề đang gặp phải. Mỗi Raphel đều có ý thức độc lập nên đôi lúc những ý kiến của họ khá vô ích. Nhưng ý của Raphel là nếu Shiro chán nản thì có thể vào ký ức của Raphel, thử nhấn chìm bản thân vào dòng chảy Chocolate...Thử ngập trong bánh ngọt...'
[Hmmm...Em biết là hiện giờ em đang vô cùng, vô cùnggggg đáng yêu khi giữ vẻ mặt đó không?]
'Shiro...'
'Raphel chỉ...Đọc ra sự chán nản của Shiro nên...Muốn Shiro vào ký ức của mình...Để...Để...Vui chơi...'
"Khụ khụ..."
Hắn thầm mỉm cười tựa như vừa được chứng kiến kỳ quan thứ chín của thế giới. Một thiên thần đáng yêu mang tên Raphel đang bối rối trước những cảm xúc mình đang có, chúng khiến cô vô cùng ngờ nghệch khi phản ứng theo từng cảm xúc liên tục nảy sinh
[Tôi hiểu rồi...Cảm ơn bởi sự quan tâm của em]
[Khoan...Đấy cũng là lý do vì sao em thường truyền âm với một giọng điệu vô cảm, cùng một tông giọng trong suốt mấy tiếng liền à? Kể cả tôi có hỏi thì em cũng chỉ trả lời rất nhắn gọn, xúc tích?]
Không đáp lại hắn, cô chỉ im lặng lảng tránh ánh mắt dò xét từ Akira
.
.
.
.
Trong nhánh Ma pháp Tối Thượng được phân ra ba cấp độ tương ứng với Ma pháp sư, Bậc thầy Ma pháp và Ma pháp sư Tối thượng
Còn nhánh Kiếm thuật là một nhánh phụ của hai nhánh chính, Kiếm thuật bao gồm bốn cấp bậc. Tập sự, Cao cấp, Bậc thầy và Kiếm Thần. Khi người thực hành đạt đến Cao cấp, người dùng phải tinh luyện lõi lên màu Cam để chống chịu sức nặng khi di chuyển với tốc độ cao, sức bền và một vài điều kiện khác
Ma pháp sư buộc họ phải đạt được thông thạo Ma pháp sơ cấp đến Trung cấp, Cao cấp và Thánh cấp. Kiếm thuật phải ở mức Tập sự
Bậc thầy Ma pháp không buộc người thi triển phải thông thạo Kiếm thuật đến Bậc thầy nhưng bắt buộc phải thông thạo Ma pháp Đế cấp đến Thần cấp đồng thời còn biết rõ đường đi của năng lượng và quy luật của Thế giới, có thiên phú trong Ma pháp (vì người dùng sẽ cần lượng lớn Mana để tạo ra Ma pháp nên màu sắc của lõi chính là thước đo của thiên phú)
Ma pháp sư Tối Thượng chính là cuốn sách biết đi, bao hàm lượng kiến thức mà một con người phải mất hàng trăm năm để đọc liên tục không được ăn, uống, ngủ, nghỉ. Có sự hiểu biết tường tận về năng lượng và đa thức, đặt biệt là phải biết spin (trạng thái cơ bản của hạt). Kiếm thuật cũng ở mức Kiếm Thần có thể chém được không thời gian, sáng tạo ra định luật, phá bỏ được tính logic
Ma pháp Sơ cấp: Không có sát thương hoặc nếu có thì vô cùng yếu, thường dùng trong đời sống
Ma pháp Trung cấp: Tạo ra hình dạng, cần lõi Mana cơ bản, gây được sát thương ở bán kính mười mét, tối đa được mười sáu mét
Ma pháp Cao cấp: Năng lượng bị nén vào một điểm và có sát thương lớn, tốn nhiều năng lượng, bán kính Ma pháp có thể chạm đến ba mươi mét hoặc hơn tùy vào khả năng người thi triển
Ma pháp Thánh cấp: Dạng sát thương diện rộng, phân bổ năng lượng ra một bán kính lớn (trên một trăm mét). Đa dạng và độc đáo
Ma pháp Đế cấp: Cần lượng lớn, rất lớn Mana để tái tạo một Ma pháp hoàn chỉnh, từ Ma pháp đó gia tăng các thuộc tính từ định luật vật lý, toán học. Lượng sát thương lớn, có nhiều hình thái và mạnh mẽ. Diện tích tùy thuộc vào năng lượng người thi triển có tiềm lực bao nhiêu (giới hạn đo được là sáu trăm mét)
Ma pháp Thần cấp: Cần một lượng năng lượng khủng bố, có sát thương diện rộng tính bằng đơn vị kilomet. Có nhiều cấu tạo kỳ quái, gạt bỏ được định luật và sinh ra nghịch lý
Lõi trắng (cơ bản): Có thể sinh ra Mana nhưng rất chậm, dung tích thấp, dễ bị tác động bởi vật lý
Lõi vàng (vàng nhạt): Tốc độ sản sinh trung bình, dung tích trung bình, dễ bị tác động vật lý
Lõi vàng đậm (thiên phú): Tốc độ sản sinh trung bình, dung tích lớn, có thể tác động bằng vật lý (lớp năng lượng rắn chắc)
Lõi cam (cam nhạt): Tốc độ sản sinh trung bình, dung tích trung bình, có thể tác động bằng vật lý (lớp năng lượng rắn chắc)
Lõi cam đậm (thiên phú): Tốc độ sản sinh nhanh, dung tích lớn, không thể bị tác động bằng vật lý
Lõi xanh nhạt (rèn luyện): Tốc độ sản sinh nhanh, dung tích lớn, không thể bị tác động bởi vật lý
Lõi xanh đậm (thiên phú): Tốc độ sản sinh nhanh gấp hai lần lõi xanh nhạt, dung tích gấp hai lần lõi xanh nhạt, không thể bị tác động bởi vật lý
Lõi đỏ nhạt (tinh luyện): Tốc độ sản sinh nhanh gấp bốn lần lõi xanh nhạt, dung tích gấp hai lần lõi xanh nhạt, không thể bị tác động bởi vật lý
Lõi đỏ đậm (tinh luyện): Tốc độ sản sinh gấp mười sáu lần lõi xanh nhạt, dung tích gấp hai mươi lần lõi xanh nhạt, không thể bị tác động bởi vật lý
Lõi đen : Bị lỗi
Lõi có thể được tiến hoá để phù hợp với người thi triển nếu được rèn luyện hay luyện tập thường xuyên. Thiên phú là một dạng thăng cấp lõi vượt lên giới hạn của cá thể thông thường