Diệp Vân không biết ý đồ của hắn nên dốc toàn lực thi triển.
Chân khí trong người Diệp Vân trào lên. Bản thân hắn có được phượng vũ, tốc độ tăng nhẹ, so với Luyện Khí Cảnh đệ tử bình thường đã nhanh hơn không ỉt. Nhưng đối với Trần Vinh Hoa, tốc độ như thế căn bản chưa đủ nhanh, một lát sau đã cách xa hơn mười trượng.
Diệp Vân nhíu mày, vội thúc giục lôi linh khí, lập tức thi triển Huyễn Diệt Lôi Quang Độn. Tuy chưa tu luyện thành công , cũng không thể hóa thân thành lôi đình, nhưng chỉ cần tốc độ tăng lên thôi đã thấy hiệu quả rõ ràng rồi.
Về sau, Huyễn Diệt Lôi Quang Độn càng thi triểm , tốc độ càng tăng lên nhiều lần. Trong nháy mắt đã đuổi sát Trần Vinh Hoa, cách sau lưng hắn chưa đầy năm trượng.
Trần Vinh Hoa không quay đầu lại, nhưng cũng biết tốc độ Diệp Vân bỗng nhiên tăng vọt, trên mặt không khỏi lộ ra kinh ngạc. Tốc độ dưới chân thay đổi, nhanh hơn trước, tựa như tàn ảnh, một luồng khí xoáy nhàn nhạt.
Diệp Vân không chút do dự, toàn bộ lôi linh khí đổ vào Huyễn Diệt Lôi Quang Độn, tộc độ tăng lên tới cực độ, bám sát sau lưng Trần Vinh Hoa.
Trần Vinh Hoa phát hiện mình đã tăng tốc lên đến tám phần mà từ đầu đến giờ không cách nào bỏ xa được Diệp Vân. Thậm chí có dấu hiệu Diệp Vân càng ngày càng gần mình, nỗi khiếp sợ trong lòng đã không thể dùng lời nào mà hình dung được.
"Ai còn chừa chỗ cho ngươi chứ? Nếu không phải phụ thân không cho phép. thực lực của ta cũng đủ để vào danh sách thập đại đệ tử!" Tô Linh bĩu môi, hừ hai tiếng.
Trần Vinh Hoa cười to, gõ đầu nàng một cái:"Nha đầu này, không nói đến muội lười biếng tu luyện, cả ngày đều gặp rắc rối. Thực lực muội bây giờ, còn dám bảo có thể tiến vào nhóm thập đại đệ tử? Ta nghe sư tôn nói, nếu muội trong ba năm không thể tăng đến Trúc Cơ Cảnh, sẽ đem giam muội lại, không cho phép đi ra ngoài."
"Hừ, ông ấy dám, ta méc nương". Tô Linh híp mắt trả lời.
"Nói cho nương ngươi cũng vô dụng!"
Bỗng nhiên trên bầu trời truyền đến một thanh âm hùng hậu, mang theo cưng chiều cùng hờn dỗi