Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 585: Kêu Mã Anh Kiệt ngày mai tới nhận người



Mã Hiểu Linh đứng ngẩn ra ở đó, nàng không nghĩ tới Sở Như Mộng lại phản ứng kịch liệt như vậy. Hơn nữa, giống như… nữ nhân này có địch ý với nàng thì phải.

Chẳng lẽ là vì Lạc Cảnh Thiên?!

Không phải a? Nàng cùng Lạc Cảnh Thiên vốn không có quan hệ gì, vì cái gì nữ nhân này lại tức giận?!

Nhìn cánh cửa đóng lại, Mã Hiểu Linh nhất thời không biết làm sao, nhưng mà… không nghi ngờ gì, nàng nổi giận. Nàng là ai chứ? Mã gia đại tiểu thư, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, vậy mà nữ nhân kia lại đem nàng chặn ở ngoài cửa?!

Ánh mắt hiện lên vẻ tức giận, không nói hai lời, Mã Hiểu Linh nâng chân lên, một cước đem cánh cửa đạp nát.

Phanh!

Sở Như Mộng đi chưa được vài bước liền nghe được âm thanh phát ra phía sau.

Hắn quay đầu lại, nhìn thấy cánh cửa bị Mã Hiểu Linh đạp nát, fgoVK trong mắt hắn hiện lên vẻ chán ghét, khóe miệng nhếch lên nụ cười lạnh, âm thanh mang theo vẻ lạnh lẽo.

“Ngươi muốn chết?!”.

“Người muốn chết chính là ngươi. Dám nhốt ta ở ngoài cửa? Lạc Cảnh Thiên hắn cũng chưa chắc dám, ngươi cho rằng mình là ai? Lại dám đem ta chặn ngoài cửa?”. Mã Hiểu Linh âm trầm nói.

Tiếng động vừa rồi cũng gây lên chú ý của những người khác, rất nhanh đám người liền kéo tới.

Lạc Cảnh Thiên nhìn thấy Mã Hiểu Linh, lại nhìn Sở Như Mộng, trong nháy mắt liền hiểu chuyện gì xảy ra. Xem ra Mã Hiểu Linh vừa mới phá cửa, nếu không con hàng này sẽ không lộ ra vẻ mặt kia.

“Ngươi làm?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn xuống cánh cửa bị phá hỏng, lại nhìn Mã Hiểu Linh hỏi.

“Thì thế nào? Người của ngươi dám chặn ta ở bên ngoài, nếu không phải có Mã gia ta, ngươi lúc này không biết còn đang phải lẩn trốn ở đâu trong chủ chiến trường đâu, người của ngươi lại dám phách lối như vậy?”. Mã Hiểu Linh tức giận nói.

“Hiểu rồi, nói như vậy ngươi tới đây là đại biểu Mã gia?”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ gật đầu hỏi.

“Ngươi có ý gì?”. Mã Hiểu Linh hơi ngẩn ra, không hiểu ý của hắn cho lắm.

“Nơi này Mã Anh Kiệt để cho ta cùng người của ta ở lại, đây là trong giao dịch có nói rõ ràng. Ngươi tới đây không nói hai lời liền phá cửa, ta có thể hiểu thành Mã gia các ngươi muốn hủy bỏ giao dịch sao?”. Lạc Cảnh Thiên nghiêng đầu hỏi lại.

“Ngươi chẳng lẽ không hiểu? Là nàng trước tiên…”.

“Ta không quan tâm ‘nàng’ trước tiên làm cái gì, ta cần là lập trường của ngươi hiện tại đại biểu là Mã gia, vẫn là chính ngươi”. Lạc Cảnh Thiên lập tức cắt đứt lời của Mã Hiểu Linh, âm thanh nâng cao lên.

“Ha ha, nếu ta nói đại biểu chính ta, ngươi lại có thể làm gì đâu?”. Mã Hiểu Linh tức giận cười lạnh nói.

Đây là không muốn nói lý đúng không? Ta lại sợ ngươi không bằng?!

“Hiểu rồi, bắt lại”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu, sau đó lạnh nhạt nói.

Vừa dứt lời, đám người lập tức đem nàng vây lại.

“Ngươi có ý gì?!”. Nhìn thấy cảnh này, Mã Hiểu Linh sửng sốt một chút, sau đó tức giận quát lên.

“Các ngươi còn chờ cái gì?”. Lạc Cảnh Thiên không để ý tới nàng, hắn liền lạnh nhạt nói.

Đám người nghe vậy vội vàng động thủ, dù cho Mã Hiểu Linh là bát giai, nhưng cũng chỉ là một người mà thôi.

Mã Hiểu Linh tức giận đánh trả, nhưng mà đối phương người đông thế mạnh, nàng dù thực lực mạnh hơn cũng có chút bó tay bó chân. Nhưng mà lúc này, đột nhiên có vài tên bát giai xuất hiện đem mấy người xung quanh đánh lui, sau đó đem Mã Hiểu Linh bảo hộ sau lưng.

Những người này đều là người của Mã gia, phụ trách bảo hộ Mã Hiểu Linh. Nhất là sau chuyện của Huyền lão, Mã gia cho người bảo vệ nàng càng nhiều hơn.

Hơn nữa, trong mấy người này, có tận hai tên cửu giai cường giả.

“Lạc tiên sinh, chuyện dừng ở đây thôi”. Một tên lão giả âm thanh vang lên.

“Dừng ở đây? Nàng tự tiện chạy tới gây chuyện, mà không phải ta tìm nàng. Ngươi nói dừng ở đây liền dừng ở đây? Như vậy mặt mũi của ta cũng thật không đáng giá a”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt đáp.

“Lạc tiên sinh, hi vọng ngươi hiểu được tình thế, người của ngươi không có cách nào tổn thương được đại tiểu thư”. Lão giả kia trầm giọng nói.

“Không, ngươi hiểu sai. Ta ban đầu chỉ là muốn bắt nàng lại, nhưng mà… các ngươi xuất thủ, như vậy đây lại là chuyện khác”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

Hắn nói xong, đám người Hắc Lang lập tức rút vũ khí, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm họ. Mấy người Dạ Vũ cũng đem đường lui cắt đứt.

“Lạc Cảnh Thiên, ngươi đừng khinh người quá đáng!”. Mã Hiểu Linh tức giận quát.

“Khinh người quá đáng? Là người nào ban đầu liền đối với ta đầy ác ý? Là người nào xem ta như kẻ gian? Là người nào đẩy ta vào chỗ chết? Nếu không phải ta có chút bản lĩnh, ngươi nghĩ ta còn có thể đứng ở đây? Ta không tìm ngươi gây chuyện, ngươi còn tới đây gây sự? Thật cho rằng ta rất dễ ức hiếp sao?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng đáp.

“Ta…”.

Mã Hiểu Linh nói không ra lời, nhưng… nàng làm sai sao? Không có! Nàng chỉ là sợ muội muội mình bị lừa gạt, nàng chỉ là muốn bảo vệ người thân mà thôi. Lạc Cảnh Thiên vốn không phải là gì của nàng, nàng nghi ngờ hắn lại thế nào?!

“Ta chỉ là…”.

“Đem người lưu lại, kêu Mã Anh Kiệt tới nhận người”. Lạc Cảnh Thiên không chờ nàng nói xong liền cắt đứt lời của nàng, sau đó nhìn lão giả kia nói.

“Ngươi không làm được”. Lão giả kia vẫn chỉ lạnh nhạt lắc đầu.

Dù sao bên ông ta nhưng là có hai người cửu giai cường giả, thêm năm sáu tên bát giai đỉnh phong. Muốn cứu một người trong một đám lục giai, thất giai, có gì khó khăn?!

“Thử một chút không phải biết”. Lạc Cảnh Thiên móc ra vài viên Hỏa Linh nhìn ông ta cười lạnh nói.

“Ngươi… ngươi điên rồi?!”. Nhìn thấy cảnh này, lão giả kia biến sắc.

“Ta nhưng là Hắc Lang thủ lĩnh, Độc Lang. Đúng, quên nói”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng đáp.

Nghe vậy, mấy người lão giả sắc mặt tái nhợt. Độc Lang… cái tên này thực sự không đáng để họ để ý, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên cùng Mã Anh Kiệt hợp tác, cho nên Mã gia điều tra Lạc Cảnh Thiên cực kỳ kỹ càng.

Độc Lang Lạc Cảnh Thiên, thực lực mặc dù không mạnh, nhưng mà thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Chỉ cần người của Hắc Lang đem họ giữ lại, như vậy Lạc Cảnh Thiên hoàn toàn có thể nhân cơ hội đem Hỏa Linh ném về phía họ.

Như vậy… họ thật sự có chút không dám nghĩ kết quả sẽ thế nào.

“Đúng, quên nói. Người mà ngươi vừa mới chỉ trích, nàng nhưng là thủ lĩnh Hắc Y”. Lạc Cảnh Thiên nhìn Mã Hiểu Linh, sau đó chỉ về phía Sở Như Mộng nói.

Đám người: !!!

Phía trước còn dễ nói, dù sao chuyện Lạc Cảnh Thiên làm họ đều nghe qua, nghe nhiều liền không cảm thấy thế nào. Nhưng mà...

Ánh mắt họ nhìn về phía Sở Như Mộng tràn đầy chấn kinh.

Đây là một tổ chức sát thủ mới nổi, không tính là mạnh, nhưng thủ đoạn... nói tàn nhẫn cũng chưa đủ. Phải nói là bất chấp mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.

Họ từng nghe nói qua Hắc Y vì muốn giết một người, trực tiếp hố chết trên vạn người để kéo tới sự chú ý của mục tiêu.

Từng giết qua không ít cường giả cấp cao, thậm chí có thể nói ‘chỉ cần trên lý thuyết có thể giết, cơ hồ Hắc Y chưa từng thất bại’.

Đây chính là câu nói nổi tiếng nhất để miêu tả Hắc Y.

Nhưng làm họ chấn kinh nhất, vẫn là chuyện năm đó cả cái căn cứ gần Đệ Cửu Tinh Vực bị xáo trộn. Hắc Y vì bảo hộ Lạc Cảnh Thiên, thể hiện ra một loại điên cuồng tự sát, tập thể tự bạo chỉ vì ngăn cản một tên thất giai một phút.

Loại điên cuồng kia có thể nói bất kỳ ai nhìn thấy cũng kinh hồn táng đảm.

Vốn dĩ họ cho rằng Hắc Y chính là do Lạc Cảnh Thiên tạo ra, hoặc là có quan hệ hợp tác chặt chẽ. Nhưng mà không ngờ rằng, nữ tử xinh đẹp trước mặt này mới là chủ nhân của Hắc Y.

Chênh lệch này làm cho họ cảm thấy chấn động vô cùng. Một cái nữ tử yếu nhược, thực lực chỉ có lục giai đỉnh phong, vậy mà nắm giữ một tổ chức đáng sợ như vậy.

Nàng... rốt cuộc thế nào làm được?!

“Ngươi... không nói đùa?”. Lão giả kia dò hỏi.

“Tiểu Điệp”. Sở Như Mộng lúc này cũng lên tiếng.

Âm thanh vừa dứt, một bóng người đột nhiên xuất hiện sau lưng Mã Hiểu Linh, trên tay cầm kiếm đang kề lên cổ nàng.

Sự xuất hiện của tiểu Điệp dọ a cho mấy người kia đổ mồ hôi lạnh ròng ròng. Nhưng khi nhìn kỹ lại họ mới thở nhẹ ra một hơi, may mắn người này mới chỉ là lục giai a.

Chờ đã...

Lục giai?!

Tê!

Đám người hít vào một ngụm khí lạnh.

Mới chỉ là lục giai, lại có thể che giấu khí tức, ẩn dấu bản thân tiếp cận họ mà họ một tia cảm giác cũng không có. Nếu như để nha đầu này đạt tới bát giai... đây chẳng phải có thể tùy tiện ám sát một vị cường giả cửu giai sao?!

Mã Hiểu Linh lông tơ cũng dựng lên, nàng hiện tại cực kỳ kinh hãi. Dưới tay Lạc Cảnh Thiên, làm sao lại có nhiều tên khủng bố như vậy?!

“Kêu Mã Anh Kiệt ngày mai tới nhận người, nếu không các ngươi dứt khoát ở lại đây dựng bia mộ đi”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng nói.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.