Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 576: Châm chọc



Nhìn bộ dáng sinh không thể luyến của Lạc Cảnh Thiên, Diệp Tiểu Du khó hiểu hỏi.

“Ngươi thế nào?”.

“Không có gì, chuẩn bị động thủ đi, Diêu Diêu ngươi hấp dẫn chú ý của cao đẳng thú, Tiểu Du ngươi bọc đánh phía sau, một đám bát giai cao đẳng thú ngươi hẳn là xử lý được, không cần ngươi giết, chỉ cần đem chúng ngăn cản là được”. Lạc Cảnh Thiên nói.

“Ngươi mới không phải nói…”. Diệp Tiểu Du trợn tròn mặt, trở mặt nhanh như vậy sao?!

“Ta cái gì cũng không nói, các ngươi hành động đi”.

“Vậy còn ngươi?”.

“Ta đi dậy đám người kia thế nào là chiến đấu”.

Dứt lời, Lạc Cảnh Thiên liền đứng dậy lao tới. Diệp Tiểu Du cùng Diệp Diêu Diêu nhìn nhau, sau đó cũng bất đắc dĩ đứng dậy lao ra.

Phía bên kia…

“Lùi lại”. Thần Nữ khẽ quát.

Đám người kia giống như một đám tạp binh, không có kỷ luật, không có tổ chức. Ngay cả lùi lại cũng xô đẩy nhau, ánh mắt sợ hãi nhìn đám cao đẳng thú trước mặt.

“Đại Bạch, cản chúng lại”.

Y A!

Đại Bạch há miệng kêu lên, sau đó liền xông vào đám cao đẳng thú. Mặc dù Đại Bạch nắm giữ huyết mạch Thỏ tộc, là một trong những ma pháp sinh vật, nhưng mà thực lực… nhiều nhất cũng chỉ là thất giai. Có lẽ thiên phú khiến nó nắm giữ tốc độ vượt xa đám cao đẳng thú, nhưng mà muốn ngăn cản… đơn giản là nằm mơ.

Nó vừa lao tới, ngay lập tức liền bị một con cao đẳng thú quất bay, con cao đẳng thú kia lao tới, một chân đè lên người Đại Bạch, há ra cái mồm đầy răng nanh sắc nhọn muốn cắn xuống.

Nhưng mà ngay lúc này, một vệt quang mang bắn tới trúng đầu con cao đẳng thú kia. Sau đó là một âm thanh huýt gió vang lên.

Huýt!

Âm thanh vừa vang liền hấp dẫn tất cả chú ý của đám người lẫn cao đẳng thú. Mà lúc này, một đạo tàn ảnh lao tới…

“Người nào?!”. Thần Nữ cả kinh thốt lên.

Vừa nhìn qua liền thấy được một bóng người vọt tới, nhưng không phải lao về phía họ, mà là phía đám cao đẳng thú kia.

Ngay sau đó, một vệt quang mang hiện ra, xẹt một cái, cái chân đè lên người Đại Bạch của con cao đẳng thú kia bị cắt đứt ngay lập tức, sau đó thân ảnh kia nhảy lên, một cước đem con cao đẳng thú kG4El đạp bay.

Sự việc xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người đều chưa lấy lại được tinh thần thì lúc này một thân ảnh khác đi tới.

“Đại Bạch”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh nhẹ vang lên.

Đại Bạch sửng sốt một chút, quay đầu nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên, sau đó âm thanh Y A vang lên, nó lập tức đứng dậy chạy tới.

“Giao cho ngươi”. Lạc Cảnh Thiên nhìn Diệp Tiểu Du nhẹ giọng nói.

“Biết rồi”. Diệp Tiểu Du lúc này cũng nhìn ra, Lạc Cảnh Thiên xuất thủ là vì con thỏ nhỏ này, nàng đáp một tiếng liền lao về phía đám cao đẳng thú.

Lạc Cảnh Thiên đưa lên hai tay nắm lấy mặt của Đại Bạch, nhìn tới nhìn lui sau đó cười nói.

“Lớn lên không ít a”.

Y A!

Đại Bạch kêu lên.

“Là ngươi?!”.

Lúc này, Thần Nữ âm thanh vang lên, nàng nhìn Lạc Cảnh Thiên với ánh mắt đầy khó tin.

“Là ta, rất kinh ngạc?”.

“Ngươi… ngươi làm sao lại ở đây?”.

“Nơi này là nhà ngươi? Được rồi, quên đi. Lại mang bọn nhỏ ra ngoài đi dạo sao?”. Lạc Cảnh Thiên chỉ chỉ đám người còn lại nói.

“Ngươi!”. Đám người kia nghe vậy tức muốn điên.

“Sao thế? Ta nói sai gì sao? Năm đó nếu không phải là nàng đứng ra, các ngươi có thể còn sống đến bây giờ? Ơn cứu mạng gọi nàng một tiếng ‘mẹ’ cũng không quá đáng chứ? Lại nói nàng thiên chức làm còn chưa đủ sao? Bảo vệ các ngươi, còn phải mang các ngươi ra ngoài cho biết đó biết đây, trách nhiệm đến như thế, so với mẹ cá ngươi làm còn nhiều đâu”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt nói.

“Ngươi rốt cuộc muơn cái gì?”. Thần Nữ nhịn không được cau mày nói.

“Muốn cái gì? Câu này hẳn là ta hỏi ngươi mới đúng. Năm lần bảy lượt dùng Đại Bạch làm toạ kỵ coi như xong, còn đem nó ra giúp ngươi cản cao đẳng thú công kích. Não ngươi có hố sao? Đường đường Thần Nữ của Bình Minh Đế Quốc, tiểu Giai đem Đại Bạch cho ngươi mượn là để ngươi hại chết nó sao?”.

“Vẫn là nói đế quốc các ngươi tất cả mọi ngươi đều không có kinh nghiệm chiến đấu? Không biết cùng cao đẳng thú đối chiến không nên dùng tọa kỵ sao?”.

“Hay là ngươi còn chưa có cùng cao đẳng thú chiến đấu bao giờ? Nơi này là chủ chiến trường, không phải vòng ngoài chiến trường không gian. Ngươi vào coi như xong, còn mang theo một đám hiếu kỳ bảo bảo đi cùng? Ngại mệnh của chúng sống quá lâu?”. Lạc Cảnh Thiên lạnh lùng nói.

“Ngươi!”. Thần Nữ tức giận nói không ra lời.

“A... ta làm sao lại không nghĩ tới đâu. Nghe nói Bình Minh Đế Quốc đang bầu chọn xếp hạng Thần Nữ. Ngươi là muốn dựa vào đám người này tăng lên danh vọng đúng không? Vẫn là quên đi, trở về học lại xem thế nào là chiến đấu rồi hãy đi tới đây. Chúng theo ngươi là muốn học chiến đấu, không phải nhìn ngươi ở đây khoe khoang thực lực của mình”.

“Thật sự không hiểu ngay cả bản thân cũng lo không xong còn mang theo một đám vướng víu làm gì”.

Lạc Cảnh Thiên mở ra ác miệnh hình thức chế độ tối đa, câu câu đều đang châm chọc đám người này. Nhìn vẻ mặt của họ hắn không thể đem hắn nuốt sống liền biết.

“Ngươi muốn chết!”. Một tên đệ tử thất giai nhị đoạn tức giận gầm thét, đang muốn lao lên thì Lạc Cảnh Thiên tùy tiện vung lên cánh tay, trong nháy mắt liền đem tên kia đánh bay ra ngoài.

“Thức lực không đủ thì ở tại chỗ đừng có động. Nếu không ta còn tưởng rằng cao đẳng thú tập kích lại đem ngươi giết thì chết oan uổng lắm”. Lạc Cảnh Thiên mỉa mai nói.

“Ngươi cũng nói đây là chủ chiến trường, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta?”. Thần Nữ âm thanh âm trầm vang lên.

“Ta nói đại tỷ, nói ngươi não có hố xem ra là xem trọng ngươi. Ngươi đây là não tàn a. Ta thực lực chỉ có thất giai, dám ở trước mặt ngươi xuất hiện, ta chẳng lẽ không có phòng bị? Lại nói thực lực của ngươi mặc dù mạnh, nhưng tốc độ lại có bao nhiêu? Đuổi kịp Đại Bạch sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười nhạt nói.

“Ha ha, ngươi chạy cho ta thử xem”.

Ngay tại lúc này, tên vừa nãy bị Lạc Cảnh Thiên đánh bay lại xuất hiện, hắn vòng ra phía sau lưng Lạc Cảnh Thiên, đao trong tay chỉ về phía Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói.

“... Đều là thất giai, làm sao chênh lệch lớn như vậy đâu”. Lạc Cảnh Thiên bất đắc dĩ lắc đầu nói.

Một giây sau, thân ảnh hắn từ từ mờ nhạt đi.

“Phân thân?”. Tên kia biến sắc kêu lên, nhưng lúc này đã muộn. Lạc Cảnh Thiên đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn, một cước đem hắn đá bay, sau đó tay hoá chưởng, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng.

Như Ý Thiên Thủ Quan Âm Ấn!

Trong nháy mắt, hàng trăm chưởng ấn bắn ra đánh về phía tên kia.

Thần Nữ thân hình trong nháy mắt xuất động, nàng đưa tay đỡ lấy tên kia kéo về phía sau, tay còn lại đưa lên trước, một tầng năng lượng lá chắn xuất hiện muốn ngăn cản công kịch của Lạc Cảnh Thiên.

Thấy cảnh này, Lạc Cảnh Thiên khoé miệng khẽ nhếch lên, tay nhẹ búng một cái.

Tách!

Hàng trăm chưởng ấn đột ngột bẻ hưởng lao lên bầu trời, sau đó lao xuống rơi vào trên người tên kia.

Phanh phanh phanh!

Phốc!

Đột nhiên gặp phải công kích, tên kia trước ngực hơi lõm xuống, phun ra một ngụm máu tươi rồi trượt về phía sau mười mấy mét.

Thần Nữ cơ thể cứng lại tại chỗ, ánh mắt tràn ngập khó tin. Nàng nghĩ mãi cũng không rõ, rốt cuộc là vì cái gì Lạc Cảnh Thiên có thể chuyển hướng công kích đã đánh ra, tránh đi phạm vi bảo vệ của nàng để tấn công phía sau.

Lạc Cảnh Thiên cười khẩy một cái, thật sự cho rằng năng lực bẻ cong thực tại của cổ ma pháp không gian là nói chơi?!

“Kinh nghiệm thực chiến thật sự là nát vụn a”. Lạc Cảnh Thiên lắc đầu lẩm bẩm nói.

“Ngươi...”.

“Được rồi, ngậm miệng đi. Các ngươi tiếp tục ở lại chơi. Tiểu Du, xong việc, công việc còn lại nhường lại cho họ đi”.

Lạc Cảnh Thiên cắt đứt lời nói của Thần Nữ, ngay sau đó hắn liền ngồi lên lưng Đại Bạch, lớn giọng hướng về Diệp Tiểu Du cùng Diệp Diêu Diêu kêu lên.

Diệp Tiểu Du nghe xong liền dừng tay, sau đó nàng liền chạy về phía đám người Thần Nữ. Khi khoảng cách còn chưa tới trăm mét, thân hình Diệp Tiểu Du đột nhiên biến mất không thấy.

Cao đẳng thú sững sờ trong chốc lát, thấy mục tiêu biến mất, chúng liền chuyển mục tiêu vào đám người Bình Minh Đế Quốc.

Thấy cao đẳng thú chạy tới, Thần Nữ đứng tại chỗ ngây ra như phỗng. Nếu như tiếp tục đánh, nàng mặc dù không có chuyện, nhưng những người khác... xác thực sẽ chết rất thảm.

Lạc Cảnh Thiên nói đúng, nàng có rất ít kinh nghiệm thực chiến, đây cũng là lần đầu tiên nàng cùng cao đẳng thú đối chiến.

Dù cho nàng học được rất nhiều thứ về cao đẳng thú từ miệng của người khác, cái gì điểm yếu, cái gì trí tuệ. Nhưng thực sự đối chiến, dù cho chúng thực lực thấp hơn nàng, nàng cũng cảm nhận được sự đáng sợ của cao đẳng thú.

Nàng phát hiện, ý nghĩ trước kia của mình thật sự... quá ngây thơ.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.