“Ngươi có thể nhận ra điều này, ta thật sự không nghĩ tới”. Lạc Cảnh Thiên bình thản nói.
“Nhưng… nhưng mà… ngươi rõ ràng…”. Diệp Tiểu Du không biết nên hình dung thế nào, toàn bộ kiến thức của nàng công lại cũng không giải thích được điểm này.
Đầu tiên chính là thực lực của Lạc Cảnh Thiên chỉ là thất giai, không có khả năng xây dựng được nơi này.
Thứ hai chính là thời gian, với độ tuổi của hắn, làm sao có thể là chủ nhân của nơi này.
Nàng nghĩ mãi vẫn không hiểu được điểm này.
“Nhưng mà vì sao ta lại có thể là chủ nhân Tử Địa, đúng không? Không cần kinh ngạc, cũng giống như ngươi, ngươi hẳn là có thể hiểu được”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Giống như ta?”. Diệp Tiểu Du không rõ lắm hỏi.
“Không phải sao? Trong đầu ngươi có hai loại nhân cách, hai cái linh hồn, nhưng linh hồn của ngươi là chủ đạo, ta nói đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn chằm chằm nàng hỏi.
Diệp Tiểu Du con ngươi co rút lại, nàng nhịn không được sợ hãi lùi lại một bước.
“Ngươi… ngươi làm sao biết?”.
“Rất khó hiểu sao? Từ ngày đầu gặp ngươi, tính cách của ngươi cho ta ấn tượng rất lớn, khí chất ngự tỷ cũng rất đặc trưng. Nhưng sau đó, ngươi nhiều lần thay đổi tính cách, cái này không nói làm gì, nhưng khí chất… thứ này cũng không phải dễ thay đổi như vậy”.
“Ngươi cũng không có nắm giữ huyết mạch lực, cho nên chỉ có hai loại trường hợp, thứ nhất là ngươi bị tâm thần phân liệt, nhưng nếu là thế, ngươi cũng sẽ không tu luyện được tới bước này. Linh hồn đối với một võ giả, cũng như pháp sư đều cực kỳ quan trọng”.
“Cho nên điểm này có thể bài trừ, mà thứ hai, rất khó tin, nhưng khả năng cao là ngươi nắm giữ hai loại linh hồn, hai loại nhân cách. Hiện tại xem ra suy đoán của ta là đúng. Ta rất hiếu kỳ, ngươi làm sao có thể sống được tới bây giờ? Hai loại linh hồn không xung đột? Cho dù hai cái linh hồn đều phù hợp, nhân cách cũng ôn hòa, nhưng chắc chắn thoát không khỏi vận mệnh tự động dung hợp lại”.
“Nếu không, chắc chắn linh hồn sẽ tan ra. Ta nói có đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
Diệp Tiểu Du há to miệng nói không ra lời, người này… quan sát làm sao khủng bố như vậy?!
“Nói a, mặc dù ta không biết tại sao ngươi sống được, nhưng mà nói không chừng ta có biện pháp giúp ngươi. Tối thiểu nhất hiện tại chúng ta là đồng bọn, không phải sao?”. Thấy Diệp Tiểu Du không nói lời nào hắn liền lên tiếng.
“… Ngươi nói không sai. Ta quả thật là có tận hai linh hồn, chuyện xảy ra cũng không lâu, cách đây hơn 20 năm, ta lần đầu tiên tới chủ chiến trường. Lần đó ta bị kẻ thù truy sát, bị ép vào đường cùng nên liều mạng đi vào một cái cấm địa”.
“Cũng chính là nơi trước đó ta nói. Trong đó ta bị một cái linh hồn nhập thân, ban đầu nó muốn chiếm đoạt thân xác ta, nhưng mà sau đó nó thất bại, cuối cùng ta trở thành như hiện tại. Mặc dù ta rất muốn đem nó loại bỏ, nhưng… thực lực của ta quá yếu, ta làm không được”. Diệp Tiểu Du bất đắc dĩ nói.
“Không chỉ là như thế, đúng không? Ngươi hẳn là chiếm được rất nhiều ký ức của nó”. Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng nói.
“Đúng”.
“Vậy thì đúng rồi, ngươi rất may mắn, mặc dù gặp phải tình trạng ngàn năm mới có một này, nhưng đổi lại ngươi lấy được quá nhiều tri thức ngươi không cách nào biết tới. Đối với ngươi mà nói, đó là điểm tốt, cũng là điểm xấu”.
“Vận dụng thỏa đáng, nó liền là lợi khí. Vận dụng không đúng, nó là họa sát thân. Đáng tiếc ngươi lại đi vào con đường thứ hai, hơn nữa tính nghi kỵ quá nặng, nếu không cũng sẽ không bước tới mức này. Nếu ta đoán không sai, ngươi vốn chẳng phải muốn tìm cái gì huyết mạch, mà là muốn trở lại nơi đó, tìm thức có thể đem linh hồn kia xóa tan, đúng chứ?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.
“Ngươi làm sao biết?!”. Diệp Tiểu Du kinh hãi không p02Uu thôi.
Người này… làm sao chuyện gì cũng có thể biết tới chứ? Chẳng lẽ…
“Ngươi nghĩ không sai. Ta từng gặp tình trạng giống như ngươi, nhưng khác biệt duy nhất là, linh hồn đó, cũng là ta”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ngươi nói gì ta không hiểu? Linh hồn đó cũng là ngươi? Cái này làm sao có khả năng?!”. Diệp Tiểu Du lắc đầu nói.
“Nói như thế nào đâu. Nếu như linh hồn kia xuất thân đủ xa, ngươi đã chiếm được ký ức của nó, hẳn là biết tới nạn kiếp trăm vạn năm trước”.
“Ta biết, trăm vạn năm trước từng xuất hiện một tên ác ma, đem nửa cái vũ trụ đồ sát, cuối cùng bị các chân thần hợp sức giết chết. Lúc đó mới có thể ngăn cản tai nạn tiếp tục phát sinh”.
“Đúng thế, không may rằng, cái gọi là ác ma kia, chính là ta”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.
Oanh!
Trong đầu Diệp Tiểu Du như có một vụ nổ xảy ra, nàng hai mắt trống rỗng nhìn Lạc Cảnh Thiên.
Cái này…
Không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!
Hắn làm sao lại…
Hắn sao có thể là…
Làm sao…
Diệp Tiểu Du sợ hãi không thôi, nắm giữ được ký ức của linh hồn kia, nàng biết rõ ác ma kia đáng sợ thế nào. Nếu như Lạc Cảnh Thiên chính là tên ác ma kia, chẳng phải nàng…
Trốn!
Nàng tuyệt đối phải trốn khỏi đây.
Lạc Cảnh Thiên có chút buồn cười, nữ nhân này thật đúng là nghĩ đủ nhiều, nếu hắn muốn giết nàng, tại nơi này, hắn có trăm loại biện pháp đem nàng giết không có lực hoàn thủ.
Cần gì chờ tới bây giờ.
“Đừng lo lắng, ta sẽ không hại ngươi, không phải ta đã nói rồi sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.
“Nhưng… nhưng…”.
“Có lẽ ngươi còn không biết tới một thứ gọi là luân hồi giới. Do Địa Ngục Quân Chủ sáng tạo ra, có thể để linh hồn người chết nhập vào luân hồi, sống lại một cuộc sống khác”.
“Hơn nữa tình trạng của ta có chút đặc biệt, ngươi có thể hiểu thành tâm thần phân liệt cũng được. Chính là linh hồn bị chia làm hai, một bên là ác niệm, một bên là thiện niệm. Mà ác niệm, chính là ác ma kia, nó không có đi vào luân hồi, giống như linh hồn nhập vào thân ngươi cũng thế”.
“Mà thiện niệm đâu, thời gian dài đằng đẵng, nó cũng đem linh hồn bổ sung hoàn thiện, đi vào luân hồi không ngừng, có thể nói thiện niệm với ác niệm đã trở thành hai cái cá thể khác biệt”.
Thiện niệm? Ngươi làm bao nhiêu việc như thế cũng xứng với chữ “thiện”? Ta nhổ vào!
Diệp Tiểu Du trong lòng bất lực chửi bậy.
“Mà ta cũng chính là thiện niệm hóa thân. Đừng nghĩ nhiều, nói là thiện niệm chỉ là một loại xưng hô. Linh hồn đâu, không phân thiện ác, chỉ là phân chia đối xử mà thôi. Từ lúc ta còn ở đại lục, cũng chính là tinh cầu quê hương của ta, ta bị ác niệm xâm nhập”.
“Nhưng khác với ngươi, ta đem ác niệm triệt để thôn phệ, cho nên cũng không có gặp được tình trạng giống như ngươi. Mặc dù ta xác thực là tên ác ma kia, nhưng tên ác ma kia cũng không phải là ta. Hiểu chưa?”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.
Diệp Tiểu Du nghe vậy nhẹ thở ra, mặc dù có chút khó tin, nhưng Lạc Cảnh Thiên cũng không cần thiết lừa gạt nàng, bởi vì không cần thiết, cũng không có ý nghĩa. Lại thêm danh tiếng của Lạc Cảnh Thiên cũng không nhỏ, chỉ cần điều tra liền có thể hiểu được, hắn là người rất trọng tình cảm, khác xa với ‘ác ma’ kia.
Cho nên nàng cũng không có nghi ngờ gì.
Khó trách hắn có thể đi vào chỗ này như trốn không người, khó trách nơi này lại nhiều trận pháp… biến thái như vậy. Bất quá… không biết đi cùng người này, là tốt hay xấu đâu.
Chờ chút…
“Ngươi vừa nói… ngươi có thể giúp ta?”. Diệp Tiểu Du dò hỏi.
“Không sai, xác thực là như vậy. Chuyện này nói khó không khó, nói dễ cũng không dễ, chỉ cần có thể đem Luân Hồi Giới mở ra, để Địa Ngục Quân Chủ xuất thủ là được”. Lạc Cảnh Thiên gật đầu nói.
“Ngươi đùa ta đi? Để Địa Ngục Quân Chủ xuất thủ? Ngươi làm sao không nói đem bán thần giết đâu? Ta nghĩ giết một tên bán thần còn dễ hơn để Địa Ngục Quân Chủ giúp ta đâu”. Diệp Tiểu Du bĩu môi nói.
“Nhớ kỹ, ngươi nợ ta một lần”. Lạc Cảnh Thiên cười cười lắc đầu nói.
Ngay sau đó, trên tay hắn sáng lên. Bàn tay đưa lên trên không trung vẽ ra vô số cổ ngữ, một lát sau, không gian biến động, xung quanh được bao phủ một tầng khí thể kỳ lạ, một cánh cổng không gian được mở ra.
Địa Ngục Quân Chủ từ bên trong đi ra, nhìn thấy Diệp Tiểu Du, ông ta khẽ cau mày nói.
“Ngươi… chuyện này không thích hợp”.
“Ngươi thừa khả năng làm được, chỉ là muốn hay không. Ngươi biết, con đường của ta đi sẽ càng trở lên khó khăn, nàng lại nắm giữ được kỳ ngộ hơn người, có thể trợ giúp ta rất nhiều thứ”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Ta biết, nhưng mà người phải biết, cấp bậc như ta không thể nhúng tay sự vụ trong vũ trụ”. Địa Ngục Quân Chủ nói.
“Ta biết a, nhưng đây cũng không tính làm trái quy tắc. Bởi vì trong thân thể nàng có một cái linh hồn không thuộc về thời đại này, ngươi lại là Luân Hồi Giới chủ nhân, đem nó thu lại không phải hợp tình hợp lý sao? Đừng kéo kiệt như vậy, ta biết chỉ cần ngươi muốn là có thể làm được”. Lạc Cảnh Thiên lắc đầu nói.
“… Được rồi, bất quá đây là lần duy nhất, cũng là cuối cùng. Trừ khi thời gian tới ngày đó, nếu không ta sẽ không giúp ngươi bất kỳ việc gì”. Địa Ngục Quân Chủ gật đầu nói.
“Thành giao”.
Địa Ngục Quân Chủ cũng không nói nhiều, ánh mắt nhìn qua Diệp Tiểu Du, Diệp Tiểu Du hiện tại chân cũng có chút đứng không vững, trên thân có một loại uy áp vô hình đè chặt lấy nàng khiến nàng ngay cả thở cũng không dám.
Nhất là ánh mắt kia của Địa Ngục Quân Chủ là nàng không cách nào nổi lên tâm tư phản kháng.
Không giận tự uy.
Đây chính là… chân thần sao?!
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.