Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 546: Hỗn Độn Tiền Trang



Lạc Cảnh Thiên thực ra cũng không cần thiết đi kiểm nghiệm lời của Bạch Dực là thật hay giả. Bởi vì không cần thiết, từ Chân Giải Chi Nhãn, hắn có thể nhìn ra rất nhiều thứ, so với đi kiểm chứng, hắn càng tin cái nhìn của hắn hơn.

Hắn tới thẳng một nơi, chính là khu phố buôn bán. Tại bên ngoài, có lẽ hắn là một kẻ nghèo, nhưng trong này, hắn thực tế lại rất giàu. Nơi này tiền tệ không phải đơn vị năng lượng, mà là Hỗn Độn Khí. Mà thứ này hắn có thật sự nhiều lắm, bên trong Hỗn Độn Châu có vô số Hỗn Độn Lực, chỉ cần đem Hỗn Độn Lực trung hòa biến thành Hỗn Độn Khí, như vậy hắn liền có tới cả vạn tia Hỗn Độn Khí.

Chỉ cần một tia Hỗn Độn Lực cũng đủ cho hắn mua được rất nhiều thứ.

Nhưng mà đầu tiên, hắn cần Thẻ Hỗn Độn mới được.

Đi thẳng tới trung tâm tòa thành, hắn thấy được Hỗn Độn Tiền Trang, nơi này chính là nơi cung cấp Hỗn Độn Khí. Có thể dùng bảo vật, dược liệu, những thứ quý giá đổi ra Hỗn Độn Khí.

Thẻ Hỗn Độn chế tạo cần nguyên liệu vô cùng quý giá. Một cái Thẻ Hỗn Độn cũng phải cần ít nhất 100 Hỗn Độn Khí để đổi. Bởi vì trong vũ trụ này, ngoài Hỗn Độn Thạch ra, chỉ có Thẻ Hỗn Độn là có thể chứa đựng Hỗn Độn Khí, còn những thứ khác thì không. Vì tránh cho người ngoài tò mò, Lạc Cảnh Thiên cũng không muốn bại lộ Hỗn Độn Châu của hắn.

Cho nên hắn chỉ có thể tới nơi này đổi lấy Thẻ Hỗn Độn.

Đi thẳng vào Hỗn Độn Tiền Trang, Lạc Cảnh Thiên liền thấy được khá nhiều người đang ở bên trong. Mặc dù nơi này là để đổi lấy Hỗn Độn Khí, nhưng mà cũng bán rất nhiều bảo vật quý giá.

Lạc Cảnh Thiên nhìn sơ qua liền thấy không ít thứ, hắn đi thẳng tới bên một cái tủ kính, bên trong đặt một bộ trường bào màu trắng, là loại trường bào dành riêng cho pháp sư, nhìn qua rất xinh đẹp, hắn nhìn một mắt cũng biết thứ này được chế tạo từ da của cao đẳng không gian thú, hơn nữa thực lực cũng ít nhất là bát giai.

Đó cũng không phải chủ yếu nhất, khuy đính áo là gì hắn cũng không rõ, hẳn là những thứ kiếm được trong chủ chiến trường. Có tác dụng phòng hộ cùng với tích trữ ma lực bổ sung. Còn có rất nhiều thứ đáng nói, nhưng Lạc Cảnh Thiên quan tâm nhất chính là giá cả, ở bên dưới… một vạn Hỗn Độn Khí.

Thấy cái giá này Lạc Cảnh Thiên thật sự im lặng.

Thứ này nhiều lắm liền năm ngàn Hỗn Độn Khí, lại dám thét giá lên một vạn? Nghèo muốn điên sao?!

“Vị tiên sinh này, không biết ngươi muốn mua thứ gì?”. Một tên nhân viên đi tới dò hỏi.

“Ta xem một chút”. Lạc Cảnh Thiên ánh mắt nhìn những thứ xung quanh nói.

“Hừ, một tên thất giai có thể mua được thứ gì?”. Lúc này, một âm thanh khinh bỉ vang lên.

Lạc Cảnh Thiên: …

Hắn cho rằng trong này không giống như tiểu thuyết, nhưng không nghĩ tới… nhiều kẻ tự cho là đúng vậy sao?!

Lạc Cảnh Thiên không có đoái hoài tới tên kia, hắn vẫn yên lặng xem xét những thứ khác. Tên kia thấy vậy cũng không nói lời nào, hắn cho rằng Lạc Cảnh Thiên im lặng chính là thừa nhận.

Sau một lúc, Lạc Cảnh Thiên rốt cuộc tìm được những thứ mình muốn.

Đầu tiên là một cái pháp bào. Nói là pháp bào, thực tế chỉ là một cái áo choàng trắng, năng lực phòng ngự không kém so với cái trường bào khi nãy, mặc dù không có mấy thứ khác, nhưng lại rất phù hợp với hắn.

Hắn cũng không cần mấy thứ tích trữ ma lực để làm gì, bởi vì ma pháp của hắn tiêu hao cũng không nhiều. Trừ khi trường kỳ chiến đấu, nếu không thật không cần thiết dùng tới.

Mà cái pháp bào này bên trên có thiết kế một cái ma pháp trận, có thể khiến bản thân tự do bay lượn mà không cần tới ma lực. Mặc dù không có gì dùng, nhưng nói không chừng nhiều lúc sẽ có tác dụng, giá tiền cũng không quá cao, chỉ có ba ngàn Hỗn Độn Khí. Dù sao thứ này lực phòng ngự chỉ chống được bát giai nhất đoạn trở xuống mà thôi.

Món đồ thứ hai chính là một bộ linh giáp, đây là do một vị pháp sư cửu giai chế tạo. Nguyên liệu chủ yếu là từ da của Cao Đẳng Thú cùng với tơ của Thiên Tằm.

Độ bền cùng cứng cáp tuyệt đối là đỉnh cấp, hơn nữa còn rất nhẹ. Có thể chặn đứng mọi loại công kích của bát giai đỉnh phong trở xuống. Nó còn có thể thay đổi hình thái bất kỳ tùy theo ý của chủ sở hữu, có điều giá tiền hơi cao một chút, tám ngàn Hỗn Độn Khí.

Mà món cuối cùng, chính là một cái không gian giới chỉ, có diện tích hơn năm vạn mét vuông. Mà không gian giới chỉ của hắn chỉ có một ngàn… không có so sánh liền không có thương tổn a.

Tổng cộng hết thảy là hai vạn Hỗn Độn Khí. Thứ đáng tiền nhất chính là cái không gian giới chỉ kia, mặc dù không có lực công kích gì, nhưng… thứ này hẳn là ai cũng muốn có. Thử nghĩ chỉ cần có nó, giết được Cao Đẳng Thú, không cần lột da, không cần bất kỳ xử lý nào liền có thể đem chúng ném vào trong.

Tiết kiệm không ít thời gian đâu, mà tại đây, thời gian chính là tính mạng.

“Giúp ta làm một cái Thẻ Hỗn Độn”. Lạc Cảnh Thiên vẫy vẫy một nữ nhân viên tới rồi nói.

“Tiên sinh, thật xin lỗi. Thẻ Hỗn Độn bình thường không còn, ngài muốn chế tạo Thẻ Hỗn Độn cần hai ngày sau mới có”. Nữ nhân viên kia nói.

“Không còn hàng tích trữ?”. Lạc Cảnh Thiên cau mày hỏi.

“Tiên sinh, Thẻ Hỗn Độn bình thường không còn, nhưng hai loại Thẻ Hỗn Độn còn hàng là thẻ bạc cùng thẻ vàng. Có điều giá tiền khá cao, nếu như tiên sinh cần gấp có thể mua một trong hai loại thẻ này. Hoặc chờ thêm hai ngày là có thể”.

“Ở đây còn phân chia cấp bậc? Nó có tác dụng gì?”. Lạc Cảnh Thiên hơi ngẩn ra, hắn thật đúng là không biết mấy cái này.

“Tiên sinh, Thẻ Hỗn Độn bình thường ai cũng có quyền sở hữu, giá tiền là 100 Hỗn Độn Khí. Thẻ bạc cao hơn, một ngàn Hỗn Độn Khí, mà thẻ vàng là một vạn Hỗn Độn Khí”.

“Thẻ Hỗn Độn phân chia cấp bậc là vì khác biệt đối đãi, Thẻ Hỗn Độn bình thường không có bất kỳ công năng nào ngoài trao đổi Hỗn Độn Khí. Thẻ bạc không chỉ có thể trao đổi Hỗn Độn Khí, còn được Hỗn Độn Tiền Trang mỗi tháng cung cấp tin tức một số bảo vật xuất hiện trong chủ chiến trường”.

“Mà thẻ vàng là quý nhất, không chỉ có hai loại tác dụng trên, wtr19 còn có thể tham dự đấu giá hàng tháng của Hỗn Độn Tiền Trang. Bên trong tất cả đều là bảo vật nguyên sơ nhất, không có qua bất kỳ giám định nào, có thể chiếm được thứ tốt hay không đều dựa vào đôi mắt tới phán đoán”.

“Đương nhiên đó chỉ là những thứ ngài có thể hưởng dụng, có điều, mỗi tháng ngài cần giao tương ứng phí tổn mới có thể hưởng thụ những phục vụ này”. Nữ nhân viên giải thích.

“Còn phải giao? Phí là bao nhiêu?”.

“Tiên sinh, Thẻ Hỗn Độn bình thường mỗi tháng là 10 tia Hỗn Độn Khí, thẻ bạc là trăm tia, thẻ vàng là ngàn tia”.

“Ngươi đùa ta? Thẻ vàng một tháng liền một ngàn? Các ngươi làm sao không đi ăn cướp đâu?”. Lạc Cảnh Thiên cố ý lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nói.

Hắn hiểu những thứ này, Hỗn Độn Tiền Trang có thể đưa ra giá cả này, hẳn là phù hợp với tất cả mọi người. Hắn làm vậy chủ yếu là muốn biết nhiều tin tức hơn nữa.

“Tiên sinh, có thể ngài mới tới nên không rõ. Thẻ Hỗn Độn mỗi một thẻ đều là độc nhất vô nhị, mỗi năm đều phải tiến hành bảo tu một lần. Thu phí như vậy chỉ là phí bảo tu mà thôi. Hơn nữa chúng ta bỏ nhân lực vật lực ra tìm kiếm tin tức cùng bảo vật, còn cần hướng về khách hàng thông báo”.

“Mà giá tiền như vậy đã rất rẻ. Hơn nữa chỉ cần có năng lực cùng đoàn đội, một tháng kiếm được một ngàn Hỗn Độn Khí không phải vấn đề gì lớn. Đương nhiên, nếu ngài cảm thấy thẻ bạc cùng thẻ vàng giá tiền quá cao, có thể lựa chọn Thẻ Hỗn Độn bình thường. Đây là quyền lợi của ngài, không có người ép buộc”. Nữ nhân viên bình tĩnh đáp.

“Là như vậy sao? Đúng, ngươi nói tới hội đấu giá kia là ngày nào tiến hành? Bình thường đều xuất hiện vật phẩm gì?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Tiên sinh, hàng ngày ngày 15 đều sẽ tiến hành. Theo ta được biết, mỗi lần đều sẽ xuất hiện một số thứ rất quý giá, lần trước nghe nói có người lấy được một viên bảo châu, bán đi lên tới năm vạn Hỗn Độn Khí, mà chỉ bỏ ra có hơn vạn Hỗn Độn Khí mà thôi”. Nữ nhân viên nói.

“Ngươi nói như vậy chẳng phải là như đào bảo sao? Làm sao lại thành đấu giá hội?”.

“Tiên sinh, là như vậy. Mỗi lần đấu giá sẽ có một số bảo vật bị thổ nguyên tố kết tinh bao phủ, ngài cũng biết, có thổ nguyên tố kết tinh bao trùm thì không cách kiểm tra bên trong là cái gì. Cho nên hàng tháng sẽ có từ ba tới năm bảo thạch được đem ra đấu giá, còn những thứ khác thì chỉ như những trận đấu giá khác như thế, cho nên ngài có thể yên tâm, Hỗn Độn Tiền Trang vì khác hàng phục vụ, chứ không phải hố tiền của khách hàng”.

Lạc Cảnh Thiên có chút buồn cười, nha đầu này có vẻ như tức giận vì lời nói của hắn thì phải.

Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.