Lạc Cảnh Thiên khóe miệng hơi cong lên, còn biết chơi trò chấn nhiếp?!
“Chạy không được, viễn công đánh trả!”. Lâm Dũng khé quát.
Dứt lời, hắn lập tức phóng thích ma pháp. Những người khác cũng từ xanh đánh viễn công.
Không gian thú thoáng cái biến mất không thấy bóng dáng.
Đám người gương mặt lo lắng đề phòng xung quanh, không dám có chút lơ là. Nhưng mà một giây sau, không gián thú lần nữa xuất hiện, xẹt một tiếng, một tên võ giả ngã xuống.
Lại xẹt một tiếng, có người ngã xuống kế tiếp.
Lâm Dũng bàn tay xuất hiện một đạo hỏa diễm, hắn trên không xoay chuyển bàn tay, sau đó đánh mạnh xuống mắt đất. Trong nháy mắt, dưới mắt đất một đoàn hỏa diễm lan ra xung quanh tạo thành một vòng tròn bao quanh đám người.
Sau đó… bùng!
Ngọn lửa bắn lên trên cao tạo thành một bức tường lửa hình tròn phủ kín xung quanh.
Từ bên trong, đám người có thể thấy được một thân ảnh đang lượn lờ ở bên ngoài. Cả đám đều nổi da gà, có người sợ hãi lập tức công kích qua, nhưng mà chiêu thức lại hoàn toàn không trúng.
“Đứng uổng sức, nhiệt độ cao đem không gian vặn vẹo, người đánh qua chưa chắc đã trúng được chỗ của nó, còn đem vị trí bản thân lộ ra”. Lâm Dũng khẽ nói.
“Vậy phải làm thế nào?!”.
Không có ai trả lời, Lâm Dũng vẫn đang chăm chú nhìn vào bóng đen kia, nội tâm thì đang suy tính làm sao để chạy thoát.
Bên ngoài, Lạc Cảnh Thiên nở ra nụ cười, nếu như không gian thú công kích, như vậy nó sẽ triệt để lộ ra sơ hở. Chỉ cần tấn công đúng lúc… nhưng mà, trước tiên cần chế tạo một chút cơ hội tấn công cho nó mới được.
Lạc Cảnh Thiên bàn tay giơ lên, tạo ra vào đạo ma văn lơ lửng trên không trung, hai tay hắn đưa lên chụm lại.
Oanh!
Từ dưới mặt đất dưới chân đám người kia, một đạo Trọng Lực Thuật xuất hiện, cả đàm đồng thời khụy người xuống chống đỡ lấy lực hút.
“Chuyện gì xảy ra?!”.
Đáng chết! Là hắn!
Lâm Dũng ý nghĩ nổi lên trong đầu, nhưng mà cũng không kịp nói cái gì, bởi vì ngay lúc này, không gian thú đột nhiên công kích. Nó lao thẳng lên không trung nhào về phía Lâm Dũng.
Nhìn không gian thú càng lúc càng gần, Lâm Dũng đứng ngơ người tại chỗ không có bất kỳ hành động nào. Chưa nói tới hắn động được hay không, chỉ với khoảng cách này… đã không tránh được.
Ngay khi không gian thú sắp nhào tới Lâm Dũng, một thân ảnh đột nhiên lóe lên.
Xẹt!
Một đạo quanh mang lóe lên, Lâm Dũng ngẩn ra, chỉ thấy không gian thú đột ngột dừng lại trên không trung trong tích tắc, sau đó rơi xuống trước mắt hắn, khoảng cách với hắn chưa tới nửa mét.
Hắn ngơ ngác nhìn xuống, chỉ thấy không gian thú hai hốc mắt bị hai thanh kiếm đâm xuyên từ mắt xuống ngực. Chết không thể chết lại.
Thân ảnh Lạc Cảnh Thiên đứng phía trước cách không gian thú chỉ có một mét, trước sự kinh ngạc của đám người, hắn quay người lại, lật lại không gian thú, móc ra chủy thủy đâm xuyên ngực, móc ra trái tim của nó cùng với răng nanh và móc vuốt, sau đó cất vào không gian giới chỉ.
Làm xong hết thảy, Lạc Cảnh Thiên liền cất bước rời đi. Đám người không ai dám ngăn cản, đều tách ra một đường nhường hắn đi qua. Chờ đến khi thân ảnh hắn biến mất, đám người mới lên tiếng.
“Hắn… hắn…”.
Lâm Dũng ánh mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Hắn rõ ràng là pháp sư, nhưng làm sao lại có thân thủ khủng bố như vậy?!
Hơn nữa, chẳng lẽ đây hết thảy… là hắn sắp xếp?!
Nghĩ tới một đạo Trọng Lực Thuật ma pháp vừa rồi, Lâm Dũng sắc mặt có chút tái xanh.
Đây là… dùng bọn họ làm mồi nhử a?!
Nghĩ tới đây, Lâm Dũng liền có xúc động muốn cho Lạc Cảnh Thiên một quyền, nhưng mà nghĩ tới cảnh vừa rồi hắn liền đè xuống ý nghĩ này. Mẹ nó, không gian thú còn bị hắn hai kiếm đâm xuyên, hắn chắc chỉ cần nửa kiếm liền không còn mạng chứ?!
“Chờ một chút”. Lâm Dũng vội đem Lạc Cảnh Thiên gọi lại.
Lạc Cảnh Thiên đi được một đoạn, nghe được Lâm Dũng gọi, hắn liền quay đầu, ánh mắt khó hiểu nhìn qua.
“Nếu ta đoán không lầm, ngươi là muốn thu thập ngũ hành chi khí đúng không?”. Lâm Dũng hít sâu một hơi hỏi.
Lạc Cảnh Thiên hơi ngạc nhiên một chút, nhưng cũng không có hiện lên trên mặt, hắn chỉ lạnh nhạt hỏi lại.
“Cho nên?”.
“Chúng ta hợp tác thế nào? Ngươi đừng vội từ chối, nghe ta nói đã. Ngươi muốn móng vuốt, răng nanh, chúng ta cho ngươi. Chúng ta lấy những thứ còn lại. Ngươi muốn làm gì chúng ta cũng không ngăn cản, dù sao không ai muốn lại tiếp tục gặp phải trường hợp như này, đúng không?”.
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy rơi vào trầm tư, tần suất giết chết không gian thú cũng không nhanh. Nếu như cùng đám người này hợp tác, như vậy số lượng ngũ hành chi khí hắn thu thập sẽ tăng lên đáng kể. Nếu là như vậy…
“Hợp tác đúng không? Có thể. Bất quá các ngươi phải nghe ta, ta nói cái gì liền làm cái đó”. Lạc Cảnh Thiên nói.
“Dựa vào cái gì?!”. Một người không phục lên tiếng.
“Dựa vào cái gì? Đừng quên người nào vừa cứu mạng các ngươi. Ta không nợ các ngươi cái gì, chính các ngươi đem chuyện này gây ra, ta không xuất thủ, các ngươi đều phải chết. Hiện tại muốn cùng ta hợp tác, còn hỏi ta ‘dựa vào cái gì’?”. Lạc Cảnh Thiên khinh thường hỏi ngược lại.
Nghe vậy đám người á khẩu không nói ra lời.
“Ta đáp ứng, các ngươi cũng đừng quên mục đích chúng ta chính là sống rời khỏi đây. Muốn tranh khẩu khí? Ngươi nhắm mình có thể sống đến lúc rời đi không? Tinh cầu này mặc dù không tính lớn, nhưng mà toàn bộ chúng ta cộng lại, dựa theo mỗi người một ngày giết 10 con quái vật, phải tốn bao lâu mới giết được hết? Năm năm? Vẫn là 10 năm?!”. Lâm Dũng lên tiếng.
“Nếu quái vật không gian có nhiều như vậy còn cần chúng ta tới? Quân đội sớm đã tiến hành hàng không đả kích rồi”. Một người khác nhíu mày nói.
“Ngươi nói không sai, nhưng vấn đề tới, nhiệm vụ chúng ta lần này là gì? Là thanh lọc toàn bộ tinh cầu. Trong chúng ta chỉ có ta là pháp sư, muốn dựa vào một mình ta để tìm ra là rất khó. Nhưng nếu có hắn gia nhập thì lại khác”.
“Hắn là một loại pháp sư khác với ta, có thể dễ dàng mở ra không gian kính cho chúng ta ẩn nấp hay thăm dò. Có thể nhanh chóng tìm tới quái vật, sau đó vây giết. Ngươi biết sẽ tiết kiệm bao lâu thời gian không? Theo ta tính toán, chúng ta giết hết toàn bộ quái vật trên này phải tốn một năm tới hai năm. Nhưng nếu có hắn gia nhập, chúng ta chỉ tốn chưa tới tám tháng”. Lâm Dũng trầm giọng nói.
“Thời gian lâu cũng có thể để chúng ta rèn luyện bản thân, không phải vô ích”.
“Đúng, nhưng mà quái vật không gian cũng không dậm chân tại chỗ, ai biết được sẽ xuất hiện một con không gian thú khác hay không? Ngươi đảm bảo được?”.
“Ta…”.
“Xong chưa? Ta không có thời gian chờ các ngươi ở đây nói nhảm”. Lạc Cảnh Thiên cau mày nói.
“Ngươi có thể đảm bảo không để chúng ta chịu chết chứ?”. Một người khác lên tiếng hỏi.
“Chỉ cần các ngươi không tìm đường chết là được”. Lạc Cảnh Thiên lạnh nhạt đáp.
“Tốt, ta đồng ý”.
Những người khác cũng đồng thời đáp ứng.
Chỉ cần không phải chết là được. Dù sao sau chuyện vừa rồi ai cũng không muốn tiếp tục ở lại cái nơi quỷ quái này.
Lạc Cảnh Thiên cũng không có nói nhiều, rất nhanh liền mang theo đám người ẩn vào không gian kính rồi rời đi.
…
Chớp mắt lại hai tháng trôi qua, trong thời gian này, đám người cũng biết được Lạc Cảnh Thiên khủng bố ra sao. Cũng thấy được kế hoạch điên rồ của hắn, hóa ra chính hắn là người đem thứ kia bồi dưỡng ra. Nhưng không có người đứng ra chỉ trích, bởi vì tất cả không gian thú sinh ra đều bị hắn làm thịt.
Trong quãng thời gian này, họ cũng gặp được nhóm người khác, cuối cùng toàn bộ người sống sót đều đi theo Lạc Cảnh Thiên kiếm cơm.
Sau hai tháng, cuối cùng cũng đem toàn bộ tinh cầu thanh lọc sạch sẽ.
Đám người quân đội cũng đưa phi thuyền tới. Lần này là một chiếc cực kỳ khổng lồ, dù sao lực hút của nơi này có chút khủng bố, không đem hàng khủng ra thật đúng là không hạ xuống được.
Rất nhanh, những người sống sót liền được đưa về Đông khu.
Xẹt!
Một đạo quang ảnh xẹt qua, Lạc Cảnh Thiên hơi híp mắt lại. Là Long Mã, nó đi nơi nào?!
Ầm!
Phi thuyền phát động, thoáng cái liền biến mất trong không gian.
Sau khi trở về Đông khu, Lạc Cảnh Thiên liền đi tới nơi trả nhiệm vụ.
“Tích!”.
Âm thanh vang lên, nam tử phụ trách công việc hoàn thành nhiệm vụ nhìn Lạc Cảnh Thiên nói.
“Tân binh, ngươi đã hoàn thành nhiệm xDLKp vụ tân thủ, quân công đã chuyển tới tài khoản của ngươi. Ngươi muốn đổi quân công không?”.
“Cho ta xem bảng danh sách”.
“Tự mình nhìn đi”.
Lạc Cảnh Thiên ngẩng đầu lên xem, liền thấy được bảng hối đoái.
Móng vuốt ngũ giai quái vật không gian: 10 – 90 quân công (mỗi tăng lên một giai phía sau tăng thêm một số 0).
Làn da ngũ giai quái vật không gian: 5 – 45 quân công (mỗi tăng lên một giai phía sau tăng thêm một số 0).
Răng nanh ngũ giai quái vật không gian: 8 – 72 quân công (mỗi tăng lên một giai phía sau tăng thêm một số 0).
Bên dưới còn một số thứ khác, nhưng Lạc Cảnh Thiên cũng không tính xem tiếp. Hắn đem một đống không gian giới chỉ lấy ra đặt lên nói.
“Mỗi cái đều chứa đựng 50 cái móng vuốt cùng răng nanh cấp bậc khác nhau. Ngươi thống kê một chút”.
Tích!
Sau một lúc.
“Tiểu tử, phát tài a. Tổng cộng hết thảy 5000 quân công”.
Lạc Cảnh Thiên tính toán một chút, thấy không sai liền bắt đầu hối đoái. Năm ngàn quân công, nhìn như nhiều, nhưng cũng chỉ đổi được năm đạo ngũ hành chi khí mà thôi.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.