Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 350: Hai năm sau, Bạch Ưng xuất hiện



“Buông ta ra, người xấu, buông ta ra”. Tiểu nha đầu bị Lạc Cảnh Thiên nắm lấy giãy dụa, chỉ là lực lượng nhỏ bé của nàng làm sao có thể thoát được, chỉ có thể ở đó kêu gào.

Tiểu cô nương tên Cổ Dao kia lúc này cũng run lẩy bẩy, nàng chỉ mới có mười mấy tuổi, ngay cả 15 tuổi cũng chưa tới. Chưa từng chứng kiện cảnh tượng hoành tráng, nhìn thấy Cổ Sâm bị giết đơn giản như vậy làm sao có thể không sợ cho được. Chỉ là không biết nàng lấy từ đâu ra dũng khí, lại bắt đầu uy hiếp Lạc Cảnh Thiên.

“Mau… mau rời khỏi đây. Nếu không… không… ta sẽ… giết… giết nha đầu này”.

Lạc Cảnh Thiên nhìn nàng, khẽ lắc đầu. Hắn có chút thưởng thức dũng khí của nàng, khi đám người khác chỉ dám đứng đó nhìn, lại chỉ có một mình nàng đứng ra. Loại dũng khí này không phải ai cũng có.

Chiến đấu không lau, nhưng mà cũng đã gây ra sự chú ý của người khác, Long gia cùng Cố gia đều đã xuất hiện, nhưng chỉ đứng ở xa quan sát. Nhất là Long Nhã cùng Long Thiên Tường, họ biết Lạc Cảnh Thiên mạnh, nhưng không ngờ rằng lại mạnh tới mức biến thái như vậy.

Cả đám người quan sát đều dùng ánh mắt cực kỳ kinh hãi nhìn Lạc Cảnh Thiên.

Từ khi nào Phong Linh Đại Lục xuất hiện cường giả khủng bố như vậy?!

“Đại… đại nhân. Ngươi… ngươi giết cũng đã giết, đánh… cũng đã đánh. Có thể… buông tha Cổ gia sao? Không… chỉ cần buông tha mấy người họ cũng được. Ta tình nguyện chết tạ tội, cầu ngài...”. Cổ Minh âm thanh yếu ớt vang lên.

Lạc Cảnh Thiên không để ý tới ông ta, quay người lại nhìn vào trong đám người, âm thanh lạnh nhạt vang lên.

“Đem Cổ Quân cùng quản gia giao ra”.

Đám người nhìn nhau không biết đáp lời thế nào.

“Nấp nấp ló ló, tưởng ta không thấy sao?”. Lạc Cảnh Thiên cười lạnh nói, sau đó bàn tay duỗi ra, Vạn Tượng Thiên Dẫn phát động. Ngay lập tức, một tên nam tử trung niên cùng một nam tử trẻ tuổi bị hút tới.

Cổ Quân cùng quản gia bị lôi ra, cả hai gương mặt đều sợ hãi tột độ. Cổ Quân càng là sợ tới mức tè ra quần.

Lạc Cảnh Thiên chán ghét nhìn hai người, bàn tay giơ lên muốn giết họ, nhưng mà hắn lại phát hiện Lạc Tuyết Giai lúc này lại mở mắt nhìn hắn. Do dự trong chốc lát, Lạc Cảnh Thiên thở dài bỏ tay xuống, sau đó nhìn về phía đám người ở xa quan sát nói.

“Long Lão”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh vang lên.

“Đại nhân”. Long Thiên Tường vội đi tới cúi đầu.

“Đem hai tên này lôi ra đường thị chúng, sau đó giết. Những người liên quan, một tên cũng không bỏ sót. Ta nghĩ ngươi hẳn là nên biết làm thế nào”.

“Ta hiểu rõ”. Long Thiên Tường cúi đầu đáp.

Nhìn trong tay tiểu nha đầu, lại nhìn về phía tiểu cô nương Cổ Dao, Lạc Cảnh Thiên lắc đầu đi tới, bàn tay đoạt lấy kiếm trong tay Cổ Dao, sau đó nhét tiểu nha đầu trong tay vào người nàng. Hắn quay người lại nhìn về phía Cổ Minh nói.

“Ngươi nên cảm thấy may mắn, là hai nha đầu này cứu Cổ gia ngươi, nếu không hôm nay Cổ gia các ngươi… đừng nghĩ tồn tại. Bất quá… Cổ phủ… hẳn là nên đại trùng tu”.

“Tạ đại nhân, tạ ơn đại ân đại đức của đại nhân”. Cổ Minh bò trên đất quỳ gối dập đầu kêu lên. Mặc dù không hiểu câu nói cuối cùng của Lạc Cảnh Thiên là gì, nhưng ông ta hiện tại chỉ biết rằng Cổ gia có thể còn tồn tại là đủ rồi.

Lạc Cảnh Thiên đem Lạc Tuyết Giai bế lên rời đi, khi đi ngang qua đám người Cố gia, hắn dừng lại một chút nói.

“Chuyện tương tự ta không muốn thấy lần thứ hai, nếu như còn xuất hiện, bất kể có liên quan tới các ngươi hay không. Cổ gia, Cố gia, Long gia, ba gia tộc các ngươi chuẩn bị giải tán đi là vừa”.

Dứt lời, hắn liền mang theo Lạc Tuyết Giai rời đi.

Đám người ngay cả âm thanh nói không cũng không dám. Nhất là Cố gia gia chủ, ông ta sớm đã biết tới Lạc Cảnh Thiên, khi hắn hành hung Cố Vương Đan, lúc trở về mặc dù Cố Vương Đan không dám nói, nhưng Bạch Xà sớm đã đem chuyện xảy ra nói cho ông ta.

Cho nên sau khi điều tra, ông ta liền tới tìm Long Thiên Tường hỏi rõ. Khi biết được sự khủng bố của Lạc Cảnh Thiên, ông ta ngay lập tức liền đem Cố Vương Đan nhốt lại. Ông ta sợ tên tiểu tử này nếu lại ra ngoài gây chuyện sẽ dẫn tới cho Cố gia họa sát thân.

Mà hôm nay vừa vặn chạy tới đây, nhìn thấy sức mạnh kinh khủng của Lạc Cảnh Thiên, ông ta biết Cố gia may mắn cỡ nào.

Hiện tại ông ta chỉ hi vọng Cố gia không có người tham dự vào chuyện này.

Oanh!

Đột nhiên, từ trên không trung xuất hiện một bàn tay màu vàng khổng lồ đập xuống Cổ phủ. Toàn bộ Cổ phủ liền bị san thành bình địa, âm thanh kia như đập vào lòng mỗi người tại đây, cả đám đều sợ hãi đổ mồ hôi lạnh.

Cái này… làm sao làm được?!

Cổ phủ lớn như vậy, vậy mà… vậy mà một chiêu liền bị oanh thành bình địa?!



Chuyện của Cổ gia rất nhanh liền lan truyền ra, những người dân ở Đông Long Thanh Nguyệt thành mặc dù tức giận, nhưng khi biết kẻ chủ mưu cùng đồng bọn đều bị giết, họ cũng không có quá nhiều tức giận, sau đó là bắt đầu mọi ngóc ngách đều đang đồn thổi về sự tích của Lạc Cảnh Thiên.

Sau ngày hôm đó, mọi tổ chức dưới tay Cổ Quân đều bị tàn sát, Cố gia cùng Long gia hợp sức, không ai có thể trốn thoát. Mà cuộc càn quét này kéo dài suốt một ngày, thậm chí Cố gia cũng có vài người bị liên quan, không nghi ngờ gì, tất cả đều bị giết.

Không ai dám vi phạm mệnh lệnh của Lạc Cảnh Thiên, ngược lại là cảm thấy may mắn. May mắn rằng hắn không có quá nhiều dục vọng, nếu không Đông Long Thanh Nguyệt thành hẳn là nên đổi chủ thành họ Lạc. Làm sao tới phiên ba gia tộc họ có thể càn quấy?!

Lạc Cảnh Thiên mang theo Lạc Tuyết Giai rời khỏi Đông Long Thanh Nguyệt thành. Đi vào càng sâu bên trong cấm khu, đối với hắn, nơi nào cũng không có nguy hiểm. Chủ yếu là hắn muốn độc lập rèn luyện Lạc Tuyết Giai.

Hắn muốn đem nàng biến thành một vị pháp sư. Chớp mắt liền trôi qua hai năm, Lạc Cảnh Thiên đã ở nơi này được hơn 2 năm. Lạc Tuyết Giai lúc này cũng đã 8 tuổi. Không còn vẻ gầy gò như lúc ban đầu, dưới sự bồi dưỡng của Lạc Cảnh Thiên, nàng từ ngoại hình tới khí chất đầu biến thành một vị tiểu công chúa vô cùng xinh đẹp.

“Cha. Đẹp không?!”. Lạc Tuyết Giai giơ lên trong tay đóa hoa cười nói.

Đây là ma pháp cơ bản Lạc Cảnh Thiên dạy nàng, tốn hai năm mới học được. Thiên phú này so với hắn càng mạnh hơn, hắn nhưng tốn tận năm năm mới học được, nha đầu này chỉ mất hai năm, thiên phú đương nhiên cao.

Chỉ là hắn quên đi một điều, hắn là tự mò mẫm, còn nàng là có người dạy, tốc độ hiển nhiên là khác biệt.

Nhìn trong tay nàng đóa hoa ma pháp, Lạc Cảnh Thiên mỉm cười nói.

“Rất đẹp, tiểu Giai thật giỏi”.

“A! Đại Bạch”.

Lạc Tuyết Giai nhìn thấy một con ma vật chạy tới, nàng vội kêu lên rồi chạy tới.

Đây là một con thỏ ma vật, so với thỏ bình thường không có quá nhiều khác biệt, nhưng hình dáng rất lớn, lớn gần bằng một con trâu. Vẻ ngoài có thể nói cực đáng yêu.

Lạc Cảnh Thiên bắt được nó trong cấm khu, đây là một con ma vật cấp năm hệ mộc, đã có trí tuệ nhất định. Hắn đem nó bắt tới cho Lạc Tuyết Giai chơi, khi biết mình không bị giết, nó liền ngoan ngoãn chơi cùng Lạc Tuyết Giai.

Thời gian hai năm, nó đã quen thuộc với cuộc sống này, Lạc Cảnh Thiên cũng không có hạn chế tự do của nó, cho nên từ ban đầu sợ hãi, lại tới quen thuộc, hiện tại lại vô cùng ỷ lại hai người Lạc Cảnh Thiên. Bởi vì Lạc Cảnh Thiên thỉnh thoảng lại cho nó ăn một chút đồ vật kỳ lạ khiến sức mạnh trong cơ thể nó tăng lên đáng kể.

“Lại chạy đi đâu mới về đây?”. Lạc Cảnh Thiên nhìn đại Bạch hỏi.

“Y a”.

“Ừm? Phát hiện cái gì?”.

“Y a”.

“Là con ma vật kia? Nó tỉnh?”.

“Y a”.

“Cha, đại Bạch nói cái gì nha”. Lạc Tuyết Giai hiếu kỳ hỏi.

“Nó nói ngươi là tiểu nha đầu tham ăn, lấy đồ ăn của nó”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.

“Mới không có, rõ ràng là ta hái được, là đại Bạch ăn của ta”. Lạc Tuyết Giai gương mặt đỏ bừng nói. Ai nhìn vào cũng biết nàng đang nói dối, Lạc Cảnh Thiên cũng không có vạch trần, nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

Tiểu nha đầu này so với trước kia hoạt bát hơn nhiều, trước kia còn rất sợ người lạ nên hắn mới đem nàng mang vào đây, hiện tại rất rõ ràng tính cách đã chuyển biến rất nhiều.

Xoàn xoạt!

Bên tai vang lên âm thanh, Lạc Cảnh Thiên hơi nhướng mày nhìn quanh, tốc độ gió giống như tăng lên không ít. Là có chuyện gì?!

Một bóng đen từ trên trời lao qua, Lạc Cảnh Thiên ngẩng anebo đầu lên liền thấy được một con chim ưng bay qua, con chim ưng này cực kỳ lớn, ít nhất cũng dài hơn 30m, đây chẳng lẽ là… Bạch Ưng? Một trong tứ đại thần thú? Nó tới đây làm gì?!

“Đại Bạch!”. Lạc Cảnh Thiên kêu lên sau đó liền chạy vào rừng.

Đại Bạch hiểu rõ, lập tức dùng đầu đem Lạc Tuyết Giai trở lên trên lưng rồi đuổi theo.

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.