Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 307: Thức tỉnh huyết mạch - Viễn Cổ Tinh Linh



Sau một lúc lâu, Sở Như Mộng trên thân quang mang biến mất, trên thân thể hắn giống như khí chất lại thay đổi. Nếu là trước kia vũ mị, xinh đẹp vô cùng, thì hiện tại không chỉ có vũ mị cùng xinh đẹp, mà còn có cả cao quý, lộng lẫy, thần thánh…

Lạc Cảnh Thiên trước kia không có nói ra, nhưng Sở Như Mộng biết hắn biết Mị Thể từ đâu ra. Nhưng mà bây giờ, không cần Lạc Cảnh Thiên nói, bởi vì hắn cũng đã biết được thân thể của mình ẩn dấu cái gì.

Phượng hoàng huyết mạch đã chiếm cứ đại bộ phận cơ thể của hắn. Hơn nữa sau khi thức tỉnh huyết mạch, ký ức từ xa xưa cũng tràn vào đầu hắn khiến hắn biết bản thân đại biểu cho cái gì.

Sở Như Mộng nhìn Lạc Cảnh Thiên, không nghĩ tới người huynh đệ này trên thân lại ẩn dấu nhiều bí mật kinh khủng như vậy. Nếu như hắn không thức tỉnh huyết mạch, có lẽ phải tốn thời gian rất lâu sau đó mới có thể biết.

Đương nhiên, biết ở đây chỉ là biết rằng Lạc Cảnh Thiên nắm giữ kiến thức tầm cỡ vũ trụ. Mà không phải biết thân thế hay bí mật của hắn.

Có thể biết được huyết mạch phượng hoàng, như vậy không cần nói cũng biết bản thân Lạc Cảnh Thiên nắm giữ kiến thức khủng bố tầm nào. Phượng hoàng nhưng là xuất hiện từ thời thượng cổ, thuở khai sinh vũ trụ Yc0uL đó a.

Mặc dù kinh ngạc, nhưng hắn nhiều hơn là kinh hỉ. Bởi vì từ trong ký ức truyền thừa hắn phát hiện, bản thân không chỉ mang phượng hoàng huyết mạch, mà còn là song tính phượng hoàng. Song tính ở đây không phải giới tính, mà là thuộc tính. Khó trách hắn có thể nắm giữ Linh Tâm có cả hai thuộc tính thủy và hỏa.

Thiên Linh Đại Lục không có ai từng nắm giữ hai loại thuộc tính khác nhau, bản thân hắn không chỉ nắm giữ, còn mỗi loại đều tu luyện tới cấp độ bán thánh… không, là Thánh cảnh. Bởi vì mới vừa rồi, hắn đột phá, hơn nữa gần như bước vào Thánh cảnh sơ kỳ đỉnh phong.

Điều này làm đám người Dạ Vũ trợn mắt há mồm.

Hoa mắt! Ta tuyệt đối là hoa mắt.

Một cái bán thánh, làm sao nháy mắt liền biến thành Thánh cảnh, còn mẹ nó gần như là Thánh cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Điều này sao có thể?!

Chỉ là đáng tiếc, họ dụi mắt thế nào cũng không thay đổi được sự thật này.

“Ngươi… ngươi làm sao làm được?”. Lam Khả Vi kinh hãi hỏi.

“... Ta không biết. Hẳn là có liên quan tới hắn”. Sở Như Mộng nhẹ lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Lạc Cảnh Thiên nói.

Hắn nói là thật, hắn đúng là không biết. Dù sao ký ức truyền thừa chỉ khiến hắn biết được xuất thân mà không phải cái gì cũng biết.

Đám người nghe vậy cũng không nói gì, họ đều thành thật chờ đợi Lạc Cảnh Thiên xuất quan. Hiện tại họ thật không dám đối mặt với Sở Như Mộng, nhất là mấy tên nam nhân như Dạ Vũ. Bởi vì trên thân Sở Như Mộng có một sự hấp dẫn quá mạnh mẽ, họ ngay cả nhìn cũng không dám nhìn nhiều một chút.

Ngay cả mấy người Mộ Thanh Tuyết khi thấy Sở Như Mộng cũng không thể nào ghen ghét cho nổi. Có chỉ là hâm mộ.

Ghen ăn tức ở như Mộ Thanh Tuyết còn cảm thấy như vậy, huống chi là người khác?!

Lạc Cảnh Thiên lúc này cái gì cũng không biết, hắn sớm đã bị ngọn lửa kia hành hạ tới bán sống bán chết. Ngay cả ý thức cũng bị chìm vào hôn mê, làm sao có thể biết được bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Không biết qua bao lâu, Lạc Cảnh Thiên mới từ từ tỉnh lại. Hắn phát hiện bản thân như bị thứ gì đó trói buộc, rất khó di chuyển. Hắn hơi nhíu mày, dùng lực đem thứ đó phá hủy. Chỉ là thử qua vài lần cũng không thành công.

Hít sâu một hơi, hắn dùng toàn lực…

Ngay sau đó…

Oanh!

Hóa kén thành bướm thành công.

Đám người Dạ Vũ thấy cái kén mỗi lúc một to lên, họ sớm đã co chân chạy lui lại vào chục mét rồi. Có trời mới biết nếu thứ quỷ kia nổ tung sẽ họ sẽ thảm cỡ nào. Năng lượng bên trong thật sự khủng bố nhiều lắm.

Lạc Cảnh Thiên cảm thấy cả người giống như với vừa tỉnh ngủ, hắn đưa tay vươn vai một cái. Nhưng mà ngay sau đó hắn liền sững sờ, bởi vì hắn cảm thấy cơ thể có chút không đúng.

Ma lực làm sao tăng nhiều như vậy? Hơn nữa loại cảm giác này…

Mà lúc này, đám người nhìn Lạc Cảnh Thiên đều có chút ngẩn ra, bao quát Sở Như Mộng cũng vậy. Bởi vì hiện tại Lạc Cảnh Thiên so với trước đó thay đổi quá nhiều, mặc dù vẫn là gương mặt đó, nhưng khác biệt là… mái tóc bạc ban đầu đã biến thành dài tới lưng màu thuần trắng, vô cùng tinh khiết. Lỗ tai cũng hiện lên vẻ nhọn giống như yêu tinh, đặc biệt là con mắt màu đỏ đã biến mất không thấy, thay vào đó là một đôi mắt giống như hắc diệu thạch, nhìn vô cùng hấp dẫn cùng mỹ lệ.

Có thể nói, nếu như không tính màu mắt cùng lỗ tai, thì hiện tại Lạc Cảnh Thiên chẳng khác nào Quân Tinh Trúc.

Không sai, hắn hiện tại nhìn giống như một cái nữ tử xinh đẹp mỹ lệ. Chủ yếu là do trên người hắn mặc lấy một bộ quần áo khá trung tính, lại thêm cái gương mặt kia…

Nếu như cùng Sở Như Mộng so sánh, nhất định cũng có sức liều mạng một trận.

“Ngươi… ngươi biến tính rồi?”. Sở Như Mộng há to miệng kinh ngạc nói.

“Biến em gái ngươi. Ta có điểm nào giống nữ?”. Lạc Cảnh Thiên vốn đang kinh ngạc trước ma lực của bản thân, bị Sở Như Mộng nói như vậy hắn liền giận.

Nghe được âm thanh nam tính hùng hậu từ miệng Lạc Cảnh Thiên phát ra, cả đám người đều nhẹ thở ra một hơi. Âm thầm vỗ ngực.

“Lão đại, ta kém chút cho rằng từ nay lão đại của ta biến mất, thay vào đó là một cái đại tỷ đâu”. Dạ Vũ thở phào nói.

“Hơn nữa còn xinh đẹp như vậy, ai mẹ nó chịu nổi”. Dạ Vũ nội tâm nói một câu, có trời mới biết hắn dám nói câu này trước mặt Lạc Cảnh Thiên hậu quả sẽ như thế nào.

Hắn cũng không muốn bị Lạc Cảnh Thiên ném đi trùng tạo trong địa ngục đâu.

“Các ngươi đang nói cái gì?”. Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, nhưng mà sau đó hắn liền cảm thấy kỳ quái.

Sau lưng ta có cái gì? Làm sao…

Tay đưa ra sau liền chạm vào mái tóc, Lạc Cảnh Thiên cứng người tại chỗ. Mà sau đó, rất nhanh trong đầu hắn truyền tới vô số tin tức. Lại nhìn thấy Sở Như Mộng, nhìn qua, hẳn là con hàng này cũng đã biết chút gì đó. Trên thân khí tức phượng hoàng thật mẹ nó nồng đậm.

Hắn rốt cuộc hiểu rõ bản thân lúc này là cái hình dáng gì. Khó trách đám người Dạ Vũ sẽ thất thố như vậy.

“Tiểu Mộng, có kéo sao? Giúp ta cắt mái tóc”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Sở Như Mộng hơi ngẩn ra, nhưng mà nghĩ tới Lạc Cảnh Thiên hẳn là cũng nhận được ký ức truyền thừa, cho nên mới tiếp thu nhanh như vậy. Hắn nhẹ gật đầu, lấy ra một cây kém đi tới giúp Lạc Cảnh Thiên cắt tóc.

Đám người Dạ Vũ nhìn hai người, sau đó mới chậm rãi đi tới.

“Các ngươi… rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Làm sao lại…”. Đám người lặng im nhìn Sở Như Mộng giúp Lạc Cảnh Thiên cắt tóc, Lam Khả Vi là người đầu tiên lên tiếng hỏi ra nghi ngờ.

“Các ngươi hẳn là biết huyết mạch thức tỉnh là như thế nào chứ?”. Lạc Cảnh Thiên âm thanh vang lên.

Huyết mạch thức tỉnh, yêu tộc hiển nhiên biết, hơn nữa trong cơ thể họ cũng sớm đã thức tỉnh huyết mạch. Không hề xa lạ gì với từ này.

“Không chỉ yêu tộc, nhân loại cũng có thể thức tỉnh huyết mạch ngủ say trong cơ thể. Giống như các ngươi, ta và Sở Như Mộng đều vừa mới thức tỉnh huyết mạch”.

“Nhưng là… lão đại, ta không hiểu lắm”. Dạ Vũ gãi đầu khó hiểu nói.

“Nói thế này cho dễ hiểu. Bất kể nhân loại hay yêu tộc, hay bất cứ sinh vật nào đều có cái gọi là phản tổ. Mà theo cách hiểu của các ngươi chính là huyết mạch thức tỉnh. Trong quá khứ, yêu tộc các ngươi xuất hiện cũng chính là do cái này. Mà một số bộ phận phản tổ thất bại biến thành ma thú ngày nay”.

“Trong yêu tộc, mỗi khi có người thức tỉnh huyết mạch, đều sẽ nhận lấy được một nguồn sức mạnh rất mạnh mẽ. Mà nhân loại cũng như vậy, nhưng đại đa số nhân loại đều theo thời gian, huyết mạch bị suy giảm dẫn tới cực kỳ ít người có thể thức tỉnh”.

“Cho nên cũng không cần khó hiểu, không nhìn một chút ta bị hành hạ như thế nào? Đó cũng không phải người nào cũng có thể chịu đựng nổi”. Lạc Cảnh Thiên cười nói.

“Cảnh Thiên, vậy ngươi bộ dáng này… tổ tiên ngươi… là cái gì?”. Lam Khả Vi khó hiểu nói.

“Viễn Cổ Tinh Linh”. Lạc Cảnh Thiên nhẹ nhàng phun ra bốn chữ.

Sở Như Mộng đang giúp hắn chỉnh lý mái tóc, nghe vậy kém chút liền đem mái tóc hắn cắt lệch.

Viễn Cổ Tinh Linh? Khó trách…

Tại thời vũ trụ sơ khai, trong mắt Viễn Cổ Tinh Linh, bất kể là phượng hoàng, rồng hay kỳ lân, trong mắt chúng thì cũng chỉ là một chút sinh vật bé nhỏ nghỉ ngơi dưới mái hiên của họ mà thôi.

Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.