Thể Dục Sinh - Đại Nãi Hạnh Nhân

Chương 16: Phiên ngoại 4



16: Phiên ngoại 4 – Lễ Tình Nhân ( 1) mặc đồ nữ đi hẹn hò / trong rạp chiếu phim bị mò vào váy liếm / quyến rũ dưới bàn ăn

Editor: bevitlangthang

Hôm nay là Lễ Tình Nhân, bác sĩ Diệp bảo tôi chờ anh tan làm xong sẽ đi hẹn hò.

Tôi biết hai người yêu nhau hẹn hò vào ngày Lễ Tình Nhân là chuyện hết sức bình thường.

Nhưng mà.

Vì sao lại bảo tôi mặc quần tất đen đi hẹn họ với anh làm gì!!!

Anh đoán chắc rằng dù anh nói gì tôi cũng sẽ không từ chối, vì thế tôi đành mặc vậy đứng ở trước cửa bệnh viện chờ anh. Đừng hỏi vì sao tôi lại không vào trong, kể từ lần đó anh làm tôi ở dưới bàn trong văn phòng xong, tôi đối với một nơi thiêng liêng như bệnh viện làm ra chuyện đáng khinh cực kỳ mang nghiệp, trăm triệu lần tôi không thể mặc quần tất đen đi vào trong một lần nữa.

Chủ yếu là tôi sợ tên biến thái bác sĩ Diệp lại muốn chơi một cái play kỳ quái đó một lần nữa.

Bác sĩ Diệp đúng giờ tan tầm!

Hôm nay dường như ôi *** mẹ anh đẹp trai hơn gấp mấy lần ngày thường, mặc bộ đồ tôi thích nhất, tóc cũng chải chuốt lên rất hợp gu tôi, khuôn mặt anh tuấn sắc bén lộ ra ngoài, cả người giống như bó hoa hồng lạnh lùng, nhìn vào rất mê hoặc, thật ra cả người đầy gai góc, làm người khác không dám lại gần.

Hình như ban đầu anh không nhận ra tôi, tựa như khiếp sợ nhìn tôi thêm vài lần, ánh mắt trở nên nóng rực, lúc này mới chậm rãi đi về phía tôi.

Trước mặt nhiều người mà anh còn dám vuốt ve chân tôi!

“Anh nghĩ rằng cùng lắm em chỉ mặc quần tất dài bên trong quần, không ngờ rằng em chỉ mặc một mình nó thôi đó, bà xã.”

Giọng Diệp Tần nói càng ngày càng thấp, hai chữ cuối cùng như thổi hơi bên tai, làm tai tôi vừa hồng vừa ngứa.

Đương nhiên tôi cũng muốn nói lý với Diệp Tần một phen, dù sao anh cũng đã từng khen qua dáng người của tôi rồi, ngực to eo thon mông bự, chân còn con mẹ nó vừa dài vừa thẳng.

Đây là nguyên văn của bác sĩ Diệp từng nói, ngay cả chữ ‘con mẹ nó’ cũng vậy.

Rõ ràng tôi là một học sinh thể dục đẹp trai ngời ngời có cơ bụng, nghe anh nói vậy sắc tình quá đi mất.

Nói tóm lại là, tôi cảm thấy dáng người của mình cũng rất tốt, đã mặc quần tất đen vào mà còn che che giấu giấu thì mặc làm gì. Hơn nữa, hôm nay là Lễ Tình Nhân, xem như tôi tặng Diệp Tần một món quà đi, vậy nên tôi liền đi mua váy, chỉ xấp xỉ che qua mông thôi, ở trên thì mặc áo sơ mi của anh, có chút lớn nên tôi sắn cổ tay áo lên một chút.

Đương nhiên, tôi không thể mang giày cao gót được, tôi chỉ tuỳ tiện mang giày thể thao màu trắng, còn mang lên bộ tóc giả thật dài, thật đúng là rất có phong thái của một người phụ nữ.

Đã diễn thì phải diễn cho tới, tôi còn mua thêm một bộ nội y ren màu đen, để xem tôi làm anh chết mê chết mệt thế nào.

Tôi không biết có làm Diệp Tần chết mê hay không, nhưng ánh mắt của bác sĩ Diệp khi đứng trước cửa bệnh viện giống như muốn ăn tôi sạch sành sanh, hiệu quả chắc là không tồi. Mà á, tôi có cảm giác nếu tôi không mau kéo anh đi, chỉ sợ anh sẽ động dục ngay tại đây, cùng tôi chơi trò dã chiến ngoài trời.

Sau đó còn có rất nhiều chương trình, không thể nào vừa gặp nhau đã tới tiết mục lên giường được.

Chúng tôi trực tiếp đi tới rạp chiếu phim, vào rồi tôi mới biết được, thì ra Diệp Tần mua vé phim về hai người đang yêu nhau, nhưng mà anh đâu biết hôm nay tôi mặc đồ con gái đâu nhỉ. Nghĩ đến đây tôi có chút cảm động, nói thật tôi cũng không quan tâm đến ánh nhìn của người khác thế nào, chỉ cần chúng tôi yêu nhau là được.

Có thể là do ánh mắt tôi nhìn anh quá mức nóng bỏng, phim vừa bắt đầu chiếu, tay của bác sĩ Diệp đã bắt đầu lộn xộn duỗi về phía tôi. Diệp Tần vuốt ve đùi tôi, bàn tay anh rất nóng, giống như muốn sờ tôi đến bắt lửa. Bàn tay lộn xộn vuốt ve tôi một hồi thì mò tới giữa hai chân tôi, tôi bị doạ mà kêu thành tiếng, bắt lấy tay hắn: “A, anh làm gì đó, bên cạnh còn có người, em muốn xem phim!”

Thật ra ghế đôi ở đây đều được thiết kế theo dạng ghế dài từng lô từng lô riêng biệt, khi tắt đèn chỉ cần không làm gì quá mức thì chắc chắn người bên cạnh không biết được, vậy nên tôi cực kỳ nghi ngờ người nghĩ ra thiết kế này là để tiện cho một số người làm chuyện biến thái!

Bác sĩ Diệp dựa vào người tôi rất gần, vai chạm vai, chân chạm chân, khi mặt anh nghiêng qua đều cơ hồ muốn hôn lên mặt tôi, thấp giọng nói bên tai tôi: “Em xem là chuyện của em, anh làm là chuyện của anh.”

Những lời này không biết vì sao lại có chút quen tai. Tôi nhớ rồi, lần đó ở phòng bếp anh cũng nói như vậy, sau đó liền ** tôi đến bắn nước tiểu. Tôi biết chắc bây giờ mặt tôi lại đỏ rồi, lúc nào tôi cũng dễ dàng bị bác sĩ Diệp biến thái đánh bại.

Tôi không muốn anh sờ vào trong, còn có một nguyên nhân nữa là, tôi không mặc quần lót, nhất định Diệp Tần sẽ nói tôi dâm!

Quả nhiên!

Diệp Tần không màng đến việc tôi dùng hết sức mình kẹp chân, anh dùng sức chui vào trong, cách một tầng tất đen mỏng sờ đến côn th*t mềm mại của tôi, cả người anh đều hưng phấn, liếm lên tai tôi, đầu lưỡi ra vào bên trong tai, ngứa đến nỗi tôi không chịu được. Hơi thở nóng hổi mơ hồ phải vào tai tôi, Diệp Tần thấp giọng lưu manh nói: “Bà xã, cưng vậy mà lại không mặc quần lót, *** mẹ dâm thật đấy. Là muốn ông xã xé nát lưới tất của cưng, trực tiếp ** *** vào phải không?”

Gì thế này, mặt tôi nóng lên làm bộ không nghe thấy, tiếp tục giả bộ đang tập trung xem phim.

Tay bác sĩ Diệp còn sờ vào gậy th*t tôi, rất có kỹ xảo vỗ về chơi đùa trên dưới, ham muốn của tôi cũng không tính là mãnh liệt như hắn nhưng cũng không phải là không có, vì vậy rất nhanh bé Bạch phía dưới đã cứng lên.

Từ phía trên nhìn vào váy tôi ít nhiều gì cũng thấy không được đàng hoàng, vốn dĩ váy màu đen bao lấy mông đã rất chật, còn miễn cường nhét một bàn tay vào, bên trong chiếc váy bị kích thích không ngừng nhô lên sụp xuống, ai nhìn vào đều phải thốt lên một tiếng ‘lưu manh’.

Có điều tôi nghĩ rằng cùng lắm anh chỉ dám làm vậy thôi, chỉ dùng tay sờ hai cái chiếm tiện nghi của tôi, mặc dù là anh đang làm tôi. Nhưng sức biến thái của bác sĩ Diệp biến lúc nào cũng vượt qua tưởng tượng của tôi, anh trực tiếp ngồi xổm xuống đất, còn ngồi xổm giữa hai chân tôi!

Cũng may chỗ chúng tôi ngồi là bên trong cùng, hai người khác cách chúng tôi cũng khá xa, bằng không bọn họ mà thấy chúng tôi làm chuyện này thì toang luôn!

Tôi muốn cản anh lại nhưng không kịp nữa rồi, Diệp Tần trực tiếp kéo váy tôi lên trên, may mà chiếc váy này có tính co dãn, anh dùng lực lớn như vậy mà lỡ nó có rách, tôi cũng không biết về nhà bằng cách nào. Cũng may mà Diệp Tần cẩn thận, khi anh kéo lên trên như vậy,  tôi liền lấy áo khoác của Diệp Tần trùm lên giữa hai chân, xem ra anh cũng biết rạp phim có camera, không thể càn rỡ quá mức.

Diệp Tần chen vào giữa hai chân tôi, nhéo đùi tôi rồi banh đùi tôi sang hai bên, vùi đầu vào trong áo khoác, tôi cảm giác được có gì đó ẩm ướt mềm mại liếm lên gậy th*t, chắc chắn là chiếc lưỡi của bác sĩ Diệp. Rạp chiếu phim chìm trong bóng tối khiến tôi khó mà thấy được, nhưng ngược lại các giác quan khác lại mẫn cảm hơn bao giờ hết, đầu lưỡi ấm áp kia liếm từ đỉnh xuống cán, vẽ ra một đường nước miếng ướt nóng, rồi anh dùng môi cách tất lưới ngậm lấy hònn dái, đầu lưỡi không ngừng cuộn quanh nó liếm tới liếm lui.

Tôi hầu như bị liếm đến cả người mềm nhũn, tay đang nắm chặt tay vịn cũng trượt xuống, cách một lớp tất đen anh ngậm lấy gậy th*t của tôi liếm đến khi ướt dầm dề, quần tất đen hầu như đã dính sát vào gậy th*t, mỗi lần liếm láp đều mang đến cho tôi một trận tê dại, xộc thẳng lên cái bụng nhỏ.

Tôi thật sự không chịu nổi nữa, cả người run rẩy bắn ra ngoài, quần tất đen giữa hai chân hoàn toàn dính ướt, mùi tinh dịch tanh nồng làm giữa hai chân tôi ướt đẫm.

Bác sĩ Diệp liếm hai cái rồi mới chịu buông tha cho nó, ngồi lại kế bên tôi, kéo đầu tôi qua hôn lên môi tôi. Trong miệng anh tràn ngập mùi hương chua đắng, đầu lưỡi của tôi trốn tránh không muốn ăn tinh dịch của mình, nhưng khi tôi trốn anh lại đuổi theo, liếm mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng, cuối cùng vẫn bị Diệp Tần đuổi kịp, đầu lưỡi gắt gao quấn chặt lấy tôi, âm thanh khi hút nước miệng thật sự rất to.

Tôi cảm thấy dường như anh đã điên cuống si mê tất cả chất lỏng trên người tôi, từ nước miếng, nước mắt, tinh dịch, chất lỏng không tên phía sau, còn nữa… Thích nhìn tôi bị ** đến đái dầm.

Hay lắm, chắc chắn 1000% anh chính là tên biến thái.

Cuối cùng đến khi đầu lưỡi của tôi bị tê dại đến cứng đơ, anh mới chịu buông tôi ra.

Tôi nghĩ rằng Diệp Tần sẽ bảo tôi khẩu giao cho anh, nhưng không ngờ anh vẫn luôn chịu đựng, tôi nhịn không được hỏi Diệp Tần vì sao, anh nói nếu tôi khẩu giao cho anh, anh sẽ nhịn không được mà ** tôi ngay rạp chiếu phim.

…… Hay lắm, tôi hỏi thừa rồi. Có điều, anh nói đúng.

Xem phim xong, nói thật thì tôi cảm thấy nội dung phim không vào đầu tôi được mấy, mặc dù Diệp Tần không để tôi khẩu giao cho anh, nhưng lúc nào anh cũng đốt lửa khắp nơi trên người tôi, chiếm tiện nghi tôi. Nhưng mà tôi đoán Diệp Tần cũng nhịn đến khó chịu, vậy nên khi ăn tối, tôi chuẩn bị trả thù anh một phen.

Diệp Tần đặt bàn ở nhà hàng Tây xa hoa, khăn trải bàn hồng nhung thật dài tạo điều kiện cho tôi thực hiện phi vụ đó. Thừa dịp nhân viên phục vụ đứng kế bên nghe anh gọi món, tôi cởi một chiếc giày ra, dùng mũi chân vuốt ve cẳng chân đối diện. Diệp Tần chỉ liếc mắt nhìn tôi một cái cũng không cản tôi, vì thế tôi được nước làm tới, trực tiếp dẫm lên bộ phận giữa hai chân anh, chỗ đó bị tôi đụng liền run rẩy hai cái, dưới sự vuốt ve của tôi mà chậm rãi cứng lên.

Sắc mặt bác sĩ Diệp vẫn như cũ không có gì thay đổi, nhân viên phục vụ lễ phép nói cảm ơn xong, bàn tay anh liền túm lấy bàn chân lộn xộn của tôi, tôi nghĩ rằng anh muốn dạy dỗ tôi một phen, ai ngờ Diệp Tầm lại cầm chân tôi đạp lên gậy th*t anh một lần nữa, lấy chân tôi dùng sức cọ lên con *** anh.

Tôi chỉ muốn chọc anh một chút thôi, không muốn làm thiệt, vì vậy tôi nhanh chóng rút chân lại.

Diệp Tần nhìn chằm chằm tôi, vừa hận vừa bực mình, hầu như là nghiến răng nghiến lợi nói: “Bà xã à, cương quài mà không bắn là anh hư luôn đó.”

Tôi cười ha ha.

Này xem như tôi thắng rồi nhá.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.