Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 199: Bố Trí Trận Pháp



“Tức Phong tiền bối…”

Một trong những trưởng lão giám khảo sau khi nghe lời của Tức Phong lập tức kinh hãi, muốn nói điều gì. Lúc trước điều này chưa được quyết định, Bình nguyên dược cốc mở ra sớm hơn lão cũng biết nhưng điều này không xung đột với thi đấu luyện đan. Thời gian thi đấu vòng ba nhiều nhất chỉ tốn thời gian nửa ngày, tại sao Tức Phong đột nhiên lại cho dừng thi đấu?

Không đợi vị trưởng lão kia nói xong, Tức Phong đã khoát tay nói:

“Cứ như vậy đi. Sau khi nói xong, lão lại nhìn về phía Đổng Thiên nói:

“Thiếu niên, ta ở tổng bộ đan hội nếu như tiểu tử ngươi có thời gian thì có thể tới tìm ta.”

Nghe Tức Phong nói vậy, vô số người hâm mộ nhìn Đổng Thiên, hiển nhiên Tức Phong đối với Đổng Thiên rất xem trọng.

Đổng Thiên vội vàng chắp tay hơi cúi người nói:

“Đa tạ Tức Phong tiền bối, vãn bối có thời gian nhất định sẽ đến”

Hắn mơ hồ cảm thấy Tức Phong tiền bối có hảo cảm với hắn. Lần này cuộc thi đạt được đệ nhất hắn cũng bất đắc dĩ, vốn muốn điệu thấp hạng ba không ngờ lại trở thành hạng nhất. Nhìn trên tay huy chương đệ nhất luyện đan Đan Sư đồng thời đạt được một khối ngọc bài có thể mời Tức Phong tiền bối xuất thủ luyện đan.

Sau khi trao giải kết thúc, lập tức đám tu sĩ ùn ùn kéo tới vây quanh Đổng Thiên.

“Đổng đan sư, ta là Hồn Dương của Hồn Đan Lâu, ta muốn mời ngươi…’

“Đổng tiền bối, ta là Lý Phương Nguyên thuộc phân nhánh Tụ Bảo Lâu tại Tinh Toái Thành, rất có thành ý muốn mời…”

“Đổng đan sư, bên ta có ưu đãi…”

“Đổng đan sư….”

Một đám thế lực thương nhân ùn ùn nhanh nhau mở miệng giới thiệu, tất cả đều muốn tạo dựng cơ hội làm quen với Đổng Thiên.

Nhóm người Đăng Thanh Mộc đứng đằng xa nhìn cảnh này cũng không biết nên vui hay mừng, cũng không dám bước đến tạo dựng danh tiếng. Bọn họ quan tâm chủ yếu chính là Đổng Thiên, có Linh Đan Môn hay không cũng không thành vấn đề.

“Các vị, bản thân ta có chút mệt mỏi mong các vị lượng thứ, có cơ hội chúng ta tiếp tục trao đổi….”

Sau khi nói xong Đổng Thiên ôm quyền rồi cất bước rời đi, vốn hắn còn muốn đi đến chỗ mấy người Bắc Tiểu Lục nhưng không thấy ở đây, đoán chừng bọn họ đã trở về phòng trọ. vì vậy không chút do dự quay bước trở về.

Khi Đổng Thiên đến phòng trọ, đám người Đăng Thanh Mộc đang ở bên trong.

“Đổng sư đệ, ngươi đã trở lại”

Đăng Thanh Mộc nhìn thấy Đổng Thiên trở về phòng trọ lập tức đi ra đón, trên mặt tràn đầy hứng khởi.

Đăng Như Mộng và Chu Tự càng sùng bái nhìn Đổng Thiên, ánh mắt sáng rực. Bọn họ đều tới từ những môn phái nhỏ bé, cuộc thi luyện đan như này cũng hiếm khi nhìn thấy. Hơn nữa chẳng những bọn họ thấy, người đạt đệ nhất còn đại biểu cho môn phái bọn họ để tranh tài.

“Được rồi, chúng ta vào rồi nói”.

Đổng Thiên nhận được ba chỗ tiến vào Bình Nguyên dược cốc, bản thân hắn chỉ cần một là đủ, hai vị trí còn lại hắn đưa cho Bắc Tiểu Lục và Đăng Thanh Mộc. Về phần ngọc bài mời Tức Phong tiền bối luyện đan, Đổng Thiên biết với tu vi của Đăng Thanh mộc thì cũng không cần thiết, đan dược y cần còn không bằng nhờ hắn luyện chế giúp. Ngọc bài đó hắn định đưa cho Bắc Tiểu Lục, nếu như y không cần thì chỉ có thể đem nó bán đi.

“Đúng rồi. sao ta không thấy Bắc Tiểu Lục đâu vậy?”

Đổng Thiên có chút tò mò hỏi Đăng Thanh Mộc.

Đăng Thanh Mộc lập tức đáp lại: “Bắc đạo hữu nói muốn đi đâu đó cho khuây khỏa!”

Nghe thấy như vậy Đổng Thiên gật gật tỏ ý mình biết.

“Đúng rồi Đổng sư đệ có mấy người tới tìm ngươi, hiện giờ đang trong phòng khách chờ”.

Đổng Thiên sửng sốt một chút, hắn hiện giờ mới về nhưng những người này lại tới trước một bước. Nhưng hắn liền hiểu tình cảnh của Đăng Thanh Mộc, bất kỳ ai trong những người tới tìm hắn này đều không phải là người gã có thể đắc tội, cho nên Đăng Thanh Mộc lo lắng cũng là chuyện bình thường.

Hắn vỗ vỗ bả vai Đăng Thanh Mộc:

“Đăng sư huynh, ngươi đi nghỉ ngơi trước, ta ra ngoài gặp họ một chút có chuyện gì sau nói tiếp”.



Bên này, Bắc Tiểu Lục chạy đôn chạy đáo hơn hai ngày 1yH3b thời gian cuối cùng cũng không sai biệt lắm trở về nơi diễn ra cuộc thi Đan Sư. Nhưng khi hắn tới nơi thì cũng không còn ai trên khán đài thi đấu nữa, chỉ có lại phần đông tu sĩ ở nơi đây. Phát hiện không có tung tích đám người Đổng Thiên, hắn quyết định trực tiếp trở về phòng trọ.

Khi hắn vừa tới nơi thì thấy có năm ba tốp người từ bên trong rời đi, chỉ là hắn không suy nghĩ nhiều.

“A…Bắc đệ ngươi về rồi”

Đồng Thiên vừa tiễn mấy người kia liền thấy Bắc Tiểu Lục đi về bèn lên tiếng.

“Đúng vậy Đổng ca. Cuộc thi Đan Sư thế nào rồi? Sao đệ thấy chưa gì đã xong hết”

Bắc Tiểu Lục vừa đi vào vừa lên tiếng hỏi.

“Nhìn thấy tấm huy chương kia này không? Ta rõ ràng muốn điệu thấp mà vẫn bị mọi người phát hiện ra được. Hây, quả thật ta quá khó khăn”

Nhìn huy chương trước mặt Bắc Tiểu Lục có chút kinh dị, nghĩ trong lòng” Không phải chứ đây thật sự là đồ thật nói như vậy lần này hạng nhất là Đổng ca!”.

“Thật sự?”

“Đúng vậy, ta lừa ngươi làm gì”

“Được rồi, yên tâm đi một cái danh ngạch trong đó ca tặng cho ngươi”

Đổng Thiên vẻ mặt không quan trọng nói.

Bắc Tiểu Lục lắc đầu vốn đang định nói gì liền bị Đổng Thiên chặn lại, “Không có gì cả, cứ coi như Đổng ca tặng ngươi không cần phải suy nghĩ nhiều”

Nhìn thật sâu Đổng Thiên cuối cùng Bắc Tiểu Lục chân thanh nghiêm túc nói, “ Cảm tạ Đổng ca, sau này có chuyện gì thì cứ nói với ta một tiếng”

“Được!” Đổng Thiên cũng khẳng định đáp lại.

“À… đúng rồi Bình Nguyên dược cốc được mở sớm hơn dự kiến”

“Hả? Có chuyện này sao, sớm là sớm bao nhiêu?’’ Bắc Tiểu Lục hỏi lại, bởi vì hắn từ đầu cũng có biết bao giờ mở đâu.

“Bình Nguyên dược cốc sau 4 ngày nữa sẽ chính thức mở cửa” Đổng Thiên vừa xem thư tịch vừa nói.

Nghe được Đổng Thiên nói còn 4 ngày nữa hắn cảm thấy càng sớm càng tốt dù sao hắn cũng không có chuẩn bị gì khác.

“Đổng ca, ta về phòng trước khi nào tới ngày ca nhớ nhắc ta một tiếng, vậy nhá”

Để lại lời nhắn cho Đổng Thiên, Bắc Tiểu lục rời khỏi phòng khách đi vào phòng của mình. Hắn tiện tay bố trí ra một ít trận pháp phòng ngự sau đó mới lắc hình đi vào Ngũ Hành thế giới.

Đi vào bên trong hắn vẫn thấy Tiêu Tử Hà tu luyện, không để ý tới nàng hắn đi đến bên chỗ Loan tỷ, đám Nhị Hắc Tiểu Hắc vẫn đang tu luyện. điều này làm hắn có chút lau mắt mà nhìn.

“Tiểu Lục, ngươi có mang thêm cho ta hạt giống Nhan Nguyệt Thảo không?” Âm thanh của Loan tỷ vang vọng trong đầu hắn.

Chợt hắn khựng lại một tay đưa lên gãi đầu, xấu hổ trả lời: “Loan tỷ, lần sau ta sẽ mang vào cho ngươi”

Bắc Tiểu Lục nhìn khu đất bên trong Ngũ Hành thế giới một khu vực khá rộng đã được Loan tỷ khai phá, những nơi đó đều trồng rất nhiều linh thảo dược liệu và các loại cây ăn quả. Bên trong trận pháp giam cầm đều do hắn bố trí lúc đó trình độ khá thấp, bố trí ra được một đại trận lớn như này cũng vắt cạn sức lực của hắn.

Nhưng nhìn linh khí thất thoát ra bên ngoài Bắc Tiểu Lục lần này quyết định tu sửa trận pháp, nâng cấp đại trận lên cấp 6.

Bắc Tiểu Lục lúc này lại một lòng chuyên tâm bố trí đại trận giam cầm linh khí, đối với hắn mà nói bố trí một trận pháp cấp 6 không có gì khó khăn. Cái mà hắn muốn bố trí chính là đại trận pháp giam cầm linh khí cấp 6, mặc dù Bắc Tiểu Lục biết trình độ bố trí của mình còn kém trình độ trận pháp sư cấp 7 một đoạn, nhưng hắn tin rằng chỉ cần mình chuyên tâm một thời gian, chắc chắn có thể thăng cấp lên tông sư trận pháp cấp 7.

Vì từ trước tới nay, trận pháp mà hắn bố trí đại đa số đều hoàn thành trong thời gian rất nhanh, hơn nữa trận kỳ sử dụng lại là loại trận kỳ thông dụng, chứ không phải lấy một trận kỳ đặc biệt để luyện chế. Cho nên Bắc Tiểu Lục cho rằng, một khi hắn chăm chỉ luyện chế trận kỳ, hoặc thành công tìm ra cách bố trí trận pháp dựa trên địa hình, trình độ trận pháp của hắn chắc hẳn cao hơn một chút so với những gì mà ngày trước hắn biểu hiện ra ngoài.

Nếu như để hắn toàn tâm toàn ý nghiên cứu trận pháp trong thời gian ngắn, trận pháp cấp bảy không hẳn không luyện chế ra được.

Huống hồ Bắc Tiểu Lục tự nhận sau này hắn thăng cấp lên trận pháp sư cấp bảy, thì thời gian dùng cũng không nhiều. Hoặc là nói hắn căn bản cũng không dùng thời gian vào trận pháp, tốt nhất là tốn ít thời gian nghiên cứu trận pháp trong ghi chú mà trưởng bối trong tộc đưa.

Bắc Tiểu Lục bắt đầu dùng một ngày thời gian để tra xét địa hình, trong một ngày này hắn đã nắm rõ hết tất cả những khu mà hắn muốn bố trí. Hắn bắt đầu dùng một ngày tiếp theo chuyên tâm chế tạo trận kỳ.

“Cuối cùng cũng xong!” Bắc Tiểu Lục đứng dậy vươn vai cầm trên tay vô số trận kỳ bên trong túi trận vật.

Hắn lăng không lên không trung phân biệt ném từng trận kỳ ra mỗi một trí trí, dưới chân nguyên điều động mỗi trận kỳ đều đến nơi hắn muốn.

“Hừm…dùng thanh kiếm thượng phẩm pháp khí này làm trận nhãn đi”

Nhìn thoáng qua những nơi hắn vừa bố trí trận kỳ, Bắc Tiểu Lục ném thanh trường kiếm không trung hai tay như múa rối kết một pháp ấn.

“Hợp!”

Một mảnh thổ địa rung chuyển từng luồng ánh sáng từ những trận kỳ mà hắn đã bố trí dần dần liên kết với nhau, hợp thành một trận pháp hoàn chỉnh. Bắc Tiểu Lục ngưng thần cảm nhận một chút, hắn phát hiện linh khí thoát ra đã ít hơn rất nhiều, mặc dù chưa hài lòng lắm nhưng với trình độ của hắn cũng chỉ có thể làm đến mức này.

Đi đến bên Tụ Linh Trận Bắc Tiểu Lục ném ba viên cực phẩm linh thạch, dùng ba viên cực phẩm linh thạch để cải thiện linh khí trong đây. Mặc dù rất khó dùng để tu luyện nhưng cũng có thể tẩm bổ linh dược linh thảo, chỉ cần linh thảo lớn mạnh linh khí tỏa ra càng nồng đậm.

Cơ Giới Luyện Kim Thuật Sĩ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.