Nhưng mà trong một cộng đồng không thể nào tất cả đều vừa ý nhau hoặc không phải ai cũng thích sự ba hoa của hắn.
“Cung Diệc, đừng chỉ nói lời hay, những lời hay của cả hai bên ngươi đều nói rồi, bây giờ mọi người muốn nghe đáp án của ngươi, không phải muốn ngươi an ủi chúng ta xong lại đi an ủi Đan hội...
Một người đàn ông giọng ồm ồm không hề khách khí cắt đứt lời nói của Cung Diệc.
Cung Diệc lại không hề căm tức, ngược lại cười cười nói:
“ Vị bằng hữu kia nói rất đúng, đề mục này cũng coi như ta vận khí tốt, vừa mới nhìn qua một quyển sách thuốc mà một vị tiền bối để lại, may mắn nhận ra 10 loại dược liệu trong đó....
Bắc Tiểu Lục nghe xong cũng không có quá nhiều suy nghĩ, mười loại đúng là có chút lợi hại nhưng mà dường như hắn miễn nhiễm với hai từ lợi hại dngươi cho Luyện Đan Sư. Bởi vì hắn chưa gặp ai lợi hai hơn Thiên Tuyết tỷ cả.
Mặc dù nghĩ như vậy nhưng hắn vẫn khẽ liếc nhìn Đổng Thiên, y nói chuyện quá tùy tiện hắn cũng không biết y được bao nhiêu điểm. Nhìn thấy thần sắc của hắn Đổng Thiên đắc ý nói:
“Yên tâm đi chút nữa ra bảng xếp hạng ngươi sẽ hiểu”
“Đúng vậy, ta hiểu”
Bắc Tiểu Lục nghiêm túc nói.
Một bên Đổng Thiên nghe hắn nói thì có chút không thích hợp.
“Ngươi thật sự hiểu?”
“Ta hiểu”
“Nhưng ta cả giác những gì ngươi hiểu không phải ý của ta muốn nói”
“Không thể nào ta hiểu mà”
Bắc Tiểu Lục dứt khoát quay mặt đi sang không trò chuyện với hắn nữa, hắn còn đang muốn xem nốt bên Cung Diệc.
Quả nhiên lời nói của Cung Diệc vừa dứt, những người xung quanh đều tỏ ra ngạc nhiên, không ngừng thán phục, hiển nhiên rất nhiều tu sĩ dự thi đều ghen tị trước thành tích nhận ra 10 loại dược liệu.
" Cung sư huynh thật là lợi hại, không ngờ có thể nhận ra đến 10 loại, ta nghĩ không cần viết phương thuốc có lẽ cũng có thể qua vòng này rồi.
" Ta đoán lần này Cung sư huynh chắc chắn có thể tiến vào vòng trong, nói không chừng có thể lọt vào top 3 đều có thể.”
" Cung sư huynh, mười loại dược liệu kia là gì, có tác dụng gì…”
Những người hâm mộ thì vẫn hâm mộ, nghị luận thì vẫn nghị luận nhưng tất cả đều rất muốn biết rốt cuộc có những loại dược liệu nào.
Đang lúc Cung Diệc định mở miệng nói thì một giọng hừ lạnh đã cắt đứt lời nói của y, tất cả mọi người đều nhìn sang muốn biết ai lại dám cắt đứt lời nói của Cung sư huynh.
Một thiếu nữ mặc váy màu hồng phấn khinh thường nói:
" Nhận ra 10 loại dược liệu thì có gì đáng khoe chứ? Nhìn dáng vẻ của ngươi ta còn tưởng ngươi nhận ra cả 12 loại dược liệu cơ đấy, hoặc là bản thân ngươi tự chế ra một phương thuốc Thiên cấp cơ.”
Hiển nhiên thiếu nữ mặc váy hồng này đang nói Cung Diệc, mấy tu sĩ xung quanh vừa muốn phản bác cho Cung Diệc thì nhìn thấy ký hiệu môn phái thêu trên váy của thiếu nữ mặc váy hồng, lập tức im miệng. Thiếu nữ này không ngờ là đệ tử của Đấu Đan Cốc, đây là thế lực không tu sĩ bình thường có thể chọc được.
Điều làm mọi người bất ngờ Cung Diệc lại không hề tức giận, y chắp tay nói với thiếu nữ này:
" Hóa ra là Mục sư tỷ của Đấu Đan Cốc, Cung Diệc kiến thức nghèo nàn khiến Mục sư tỷ chê cười rồi, sư tỷ chắc là đã nhận ra được hết được 12 loại linh được, có thể nói ra cho mọi người ở đây mở rộng tầm nhìn”.
Thiếu nữ váy hồng khẽ nhếch miệng thản nhiên nói:
" Cung Diệc, ngươi không cần phải châm biếm ta. Tuy ta chỉ nhận ra 10 loại dược liệu thôi nhưng sư muội của ta lại nhận ra nhiều hơn ngươi.
Người khác nghe xong những lời này cũng không hề thấy kinh ngạc, bởi vì tất cả mọi người đều biết sư muội của thiếu nữ váy hồng là ai, hơn nữa địa vị của Đấu Đan Cốc còn cao hơn Triết Đan Phái một chút.
" Thiếu nữ này tên là Mục Như, là người của "Đấu Đan Cốc", trên bảng xếp hạng 19, nhưng sư muội của cô ta lại là một người nổi tiếng, chính là Thu Thiền. Mặc dù Thu Thiền xếp thứ 12 trong nhóm luyện đan nhưng đó đã là chuyện của 10 năm trước rồi.
Đăng Thanh Mộc nhỏ giọng giải thích cho hai người Bắc Tiểu Lục.
" Thu sư muội, ngươi mau dến đây một chút...
Sau khi thiếu nữ váy hồng nói xong, không đợi Cung Diệc trả lời, liền vẫy tay với một thiếu nữ khác phía xa xa.
Phía xa xa một thiếu nữ mặc váy xanh nhìn thấy thiếu nữ váy hồng lập tức đi tới, đến nơi nàng hỏi:
" Mục sư tỷ, tỷ tìm muội…”
" Sư muội, muội nói một chút tên gọi của 12 loại dược liệu kia đi, nếu không có vài người mới nhận ra 10 loại dược liệu liền cho mình là đệ nhất thiên hạ rồi”.
" Đổng sư đệ, Bắc đạo hữu thiếu nữ váy xanh này chính là Thu Thiền của "Đấu Đan Cốc", chính là người mà từng nhắc tới với các ngươi.”
Đăng Thanh Mộc tiếp tục giảng giải chi tiết cho hai người họ.
Bắc Tiểu Lục đánh giá một chút Thu Thiền, tầm hai mươi tuổi, đôi lông mày kẻ đen phối hợp với hai má hồng hồng trông rất tự nhiên, lại giống một đóa hoa tĩnh lặng. Mái tóc đen như mực rũ xuống sau lưng, có mấy cọng tóc phấp phới bay bên tai có chút sống động.
Ấn tượng đầu tiên mà Thu Thiền cho Bắc Tiểu Lục chính là một thiếu nữ xinh đẹp, hơn nữa còn là một thiếu nữ không thích nói chuyện, cho người ta cảm giác lễ phép nhưng lại xa cách. Mà cũng đúng thiên tài thường thường ai cũng chẳng có chút tính tình. Lạnh nhạt thôi mà không có gì lạ.
Điều hắn quan tâm thiếu nữ này đánh nhau liệu có lợi hại không, dù sao cũng được xếp trên bảng xếp hạng. Nhìn qua có vẻ nhu mì nhưng thật ra bên trong có khi chính là sư tử hà đông, chẳng qua chỉ là đang nghỉ phép. Bắc Tiểu Lục tự bổ não một phen.
Bên này Thu Thiền nghe sư tỷ nói vậy trong lòng liền hiểu chuyện gì, nàng khẽ cười nói:
“Mục sư tỷ, muội chỉ có thể nhận ra được có 11 loại dược liệu, cũng không hoàn toàn nhận ra hết”
“Không sao, sư muội đừng phiền lòng phải biết mỗi một gốc trong đó đều quý càng quý hiếm, vẫn mạnh hơn nhiều so với 10 gốc mà đã vênh váo”
Mục Như vừa dứt lời, tất cả mọi người đều nhìn về phía Cung Diệc, chỉ cần không phải đồ ngốc, đều biết rằng lời này là nhằm vào Cung Diệc.
Nhưng Cung Diệc dường như không thấy tức giận gì, y đi đến trước mặt Thu Thiền chắp tay nói:
“Thu sư tỷ... Mời sư tỷ chỉ giáo một chút, Cung Diệc vô cùng cảm kích”.
Thu Thiền gật gật đầu, cũng không hề vì thái độ khiêm nhường của Cung Diệc mà khiêm tốn, nàng trầm ngâm một lát nói:
“ Ta nhận ra 11 gốc dược liệu, theo thứ tự là Lam Tuyết Liên, Mộc Căn Linh, Dẫn Thần Thảo, Băng Lục Tuyết Mai, Hoàng Lam Cẩu, Thanh Hỏa Kỳ...
“Một loại cuối cùng ta không nhận ra.”
Sau khi Thu Thiền nói xong liền đứng ở bên cạnh cô gái váy hồng.
“Linh dược cuối cùng là Bông Mã Đề”
Một giọng nói tiếp lời Thu Thiền vang lên.
Không ngờ thật sự có người nhận ra 12 loại linh thảo, trong lòng Bắc Tiểu Lục có chút tò mò người này là ai.Bắc Tiểu Lục cho rằng nhận ra 11 loại dược liệu đã là cao nhất rồi, nhưng thật không ngờ vẫn có người nhận ra cả 12 loại dược liệu.
Nghĩ tới Đổng Thiên vẫn bình tĩnh nãy giờ không biết khi nghe thấy người nhận ra được 12 loại sẽ có cảm tưởng gì. Hắn nhanh chóng ghé qua Đổng Thiên, quả nhiên khi nghe được loại vật liệu thứ 12 gã hơi chút bất ngờ, cũng đưa mắt nhìn qua hướng âm thanh. Nhìn vậy, hắn đoán Đổng Thiên chắc cũng giật mình nhưng Đổng Thiên liếc một cái theo bản năng rồi lại trở lại bộ dạng tùy ý, giống như kẻ vừa nhận ra 12 loại vật liệu cũng chỉ để gã hơi chút liếc mắt.
Đại ca cầu ngươi làm người đi, đừng trang nữa! Bắc Tiểu Lục trong lòng nhả rãnh một chút, sau đó giống như mọi người đều tập trung trên người nói ra tên loại dược liệu cuối cùng kia, đến Thu Thiền vốn yên tĩnh trong lòng cũng chấn động, hiển nhiên nàng cũng nghĩ không ra thật sự có người nhận ra loại dược liệu thứ 12.
Người nói chuyện là một lão già, tu vi Kim Đan hậu kỳ, Bắc Tiểu Lục cảm nhận được sự ba động hỏa khí từ trên người lão tỏa ra. Hắn lập tức hiểu lão già này có một mồi lửa kỳ dị, đây tuyệt đối là một cao thủ luyện đan.
“Vãn bối Thu Thiền ra mắt Lương tiền bối”
Thu Thiền ngay lập tức hành lễ với lão già kia, hiển nhiên người này hết sức có địa vị trong giới luyện đan.
Bên cạnh đó chẳng những nàng mà ngay cả Đăng Thanh Mộc và những người khác cũng hành lễ trên mặt cũng tràn đầy sùng bái, xem ra người này danh vọng có chút vốn liếng.
Nơi đây nếu có ai không hành lễ cũng như không chút ba động khi lão già đến đây, chỉ có hắn và Đổng Thiên. Điều này cũng dẫn đến một chút ánh mắt yrzTT xung quanh, nhưng đối với hắn mấy người này chưa bao giờ có thể ảnh hưởng tới hắn.
Cuối cùng vẫn là Đăng Thanh Mộc ở bên giới thiệu cho hai người.
“Vị tiền bối này là Lương Bác Nghĩa, người đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng đan đạo của Đông Huyền Châu, hơn ba năm trước đã bước vào Đan Vương nhất phẩm”.
Bắc Tiểu Lục hiểu ra, hóa ra như vậy khó trách nhiều người tôn kính với y như vậy, không ngờ là một Đan Vương nhất phẩm.
…
Bên này đang sôi nổi thì các vị ban giám khảo bên trong lại bắt đầu tranh luận một phương thuốc.
“Thiên tài, đây chắc chắn là một kẻ nắm giữ thiên phú luyện đan kinh khủng, không nghĩ tới dùng linh khí lốc xoáy bao bọc dược tính, vừa vặn lợi dụng Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên luyện chế ra Bách Thể Đan. Nếu biện pháp này thật sự khả thi thì Bách Thể Đan này đủ để chấn động toàn bộ đại lục Thất Nguyệt”
Một vị giám khảo cầm một miếng ngọc nhìn chằm chằm phương thuốc trong đó, không ngừng tán thưởng.
“Vương huynh, ngươi nói thật sự có người dùng "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" nhập đan?”
Một lão già bên cạnh dừng việc xem miếng ngọc lại. Ngược lại tỏ ra khiếp sợ nhìn vị giám khảo vừa nói.
Cuộc đối thoại của hai người này đã thu hút sự ngạc nhiên của những vị giám khảo còn lại, phần đồng giám khảo đều chen chúc lại muốn nhìn phương thuốc trên miếng ngọc.
"Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên là không thể nhập đan. Sở dĩ cho nó vào trong đề thi chủ yếu là muốn tốc độ chấm bài nhanh hơn. Năm sáu ngàn người dự thi, khẳng định có rất nhiều gà mờ, mà những phương thuốc gà mờ này cũng đi nhìn thì sẽ tốn rất nhiều thời gian.
Cho nên trong đề thi cho "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" vào mục đích là để các vị giám khảo bớt thời gian chấm thi đi, một khi có người dùng "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" nhập đan thì căn bản không cần nhìn, trực tiếp loại bỏ. Bởi vì hai dược liệu này khi kết hợp với nhau không thể thành đan được, rất nhiều gà mờ không biết nhất định sẽ lấy "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" cho vào phương thuốc.
Nhưng bây giờ chẳng những có người dùng "Hoàng Lam Cẩu và Lam Tuyết Liên" cho vào phương thuốc, hơn nữa còn có giám khảo nói hay, đây không phải là sự việc kỳ quái sao? Hơn nữa lớn tiếng tán thưởng còn là Phó hội trưởng đan hội Vương La Phong, một vị Đan Vương nhất phẩm.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.