Bắc Tiểu Lục suy tư hỏi, nếu mấy người này đều tới tham gia đại hội, ai mà có thể tranh tài với họ thà cứ tổ chức cho mấy người đó luôn cho rồi.
Vị tu sĩ Kim Đan này có chút bất ngờ nhìn hắn, lắc đầu mà cũng gật đầu trả lời:
“Không sai, với trình độ của Lăng tiền bối tất nhiên sẽ không đến tham gia tranh tài. Lăng tiền bối là người của Đan hội, chắc là đến làm giám khảo đấy. Những tu sĩ tham gia cuộc thi Đan Sư nhất định phải dưới ba trăm tuổi, Lăng tiền bối đã hơn tám trăm tuổi rồi, đương nhiên không có khả năng tham gia. Bình thường cuộc thi như này Linh đan sư thất phẩm xuất hiện cũng không nhiều người, lần này khả năng cũng khó nói.
Lần này ba thứ hạng đầu của cuộc thi Đan Sư có thể dẫn theo hai danh ngạch đi vào Bình Nguyên dược cốc.”
“Đa tạ tiền bối đã giảng giải, vẫn bối Bắc Tiểu Lục” Bắc Tiểu Lục chắp tay đa tạ.
“Ha ha…Không có gì ta gọi Đổng Thiên, tiểu tử ngươi cứ gọi ta là Đổng ca, tiền bối gì đó quá phiền phức.”
Bắc Tiểu Lục có chút bất ngờ với độ sảng khoái của người này, cười nói: “Vậy ngài cứ gọi ta là Tiểu Lục, Đổng ca huynh là tu sĩ bản địa nơi đây?’
Đổng Thiên lắc đầu trả lời: “ Ta cũng mới tới đây không lâu, ta tới chủ yếu là muốn tham gia cuộc thi Đan Sư này”.
“Đổng ca còn là một Luyện đan sư, thật lợi hại đâu!” Bắc Tiểu Lục giật mình. Bởi vì niên kỷ Đổng Thiên thực sự quá trẻ độ tuổi cũng chỉ khoảng hai mươi, hai mươi mốt.
Đổng Thiên khoác vai Bắc Tiểu Lục đối với hắn thần bí nói: “Thật sự thì ta là đại năng chuyển sinh tới, kiếp này quá nhập tâm vào đan đạo cho nên trễ nãi tu vi.”
Bắc Tiểu Lục cũng nhìn ngó xung quanh nói nhỏ với gã: “Thật thì tiểu đệ là thần tử của một gia tộc ẩn thế, gia tộc của tiểu đệ thật sự quá khủng khiếp nói ra sợ Đổng ca khiếp sợ”
Hai người nhìn nhau rồi cười phá lên, Đổng Thiên vỗ vỗ vai của hắn hào khí nói:
“Đi, chúng ta tìm tửu lâu uống rượu!”
Bắc Tiểu Lục nhấp mấp môi lắc đầu bất đắc dĩ, hai người nhanh chóng rời đi chỉ để lại bóng lưng. Vừa nãy hai người bọn họ nói chuyện cũng không có che giấu, người xung quanh ai cũng có thể nghe được ai lấy cũng khinh bỉ, không thì lắc đầu cười trừ. Không có một ai tin mấy chuyện nhảm nhí của hai người này cả.
…
Một giờ sau, trong một tửu lâu khá sang trọng có hai nam tử đang ngồi uống rượu, trên bàn có ba đĩa đồ ăn bên cạnh có một cửa sổ có thể nhìn xuống bên dưới dòng người đang đi lại.
“Nào cụng một chén!” Đổng Thiên giơ một chiến to bằng bát con chạm vào chén Bắc Tiểu Lục một cái, uống không rớt một giọt.
“Sảng khoái!”
Bắc Tiểu Lục cùng Đổng Thiên uống xong lau miệng nói một câu.
“Tiểu Lục ta nhìn đệ hẳn còn rất trẻ tu vi cũng đã đạt tới Trúc Cơ tầng bảy, rất có phong phạm của ta”
Khóe miệng của Bắc Tiểu Lục giật giật, xua tay nói: “ Đổng ca nói đùa, tiểu đệ giống như một hạt cát trong sa mạc, những thiên tài được tông môn bồi dưỡng sớm không phải đệ có thể so sánh được”
Nghe hắn nói vậy Đổng Thiên nhíu mày không đồng ý nói:
“Tiểu Lục ngươi nói vậy ta không đồng ý, phải biết cường giả thật sự không có ai là hoa trong nhà kính. Tiểu đệ ngươi không cần phải xem nhẹ bản thân mình.”
“Thôi được rồi chúng ta không nói mấy chuyện này nữa. Phải rồi đệ có biết điều kiện để tham gia Bình Nguyên dược cốc không?”
Đổng Thiên vừa dựa một bên ghế vừa cầm một cái đùi gà ăn vừa nói.
“Điều kiện?”Bắc Tiểu Lục lắc đầu hắn nào có biết, Tiêu Tử Hà nói cho hắn Bình Nguyên dược cốc sắp mở bảo hắn đi qua xem sao.
Thấy hắn lắc đầu Đổng Thiên giải thích: “ Lần này Bình Nguyên dược cốc danh ngạch đi vào đều đã được phân phát cho các tông môn thế lực của Đông Huyền Châu. Hiện nay, muốn có được một danh ngạch thì chỉ có thể tham gia cuộc thi Đan Sư, mười người đạt điểm số cao nhất sẽ được 9tXZU phân phát danh ngạch, đặc biệt thứ nhất đến thứ ba sẽ được đặc cách phân tới ba danh ngạch. Như vậy bản thân dùng một danh ngạch còn lại hai danh ngạch, có thể bán hoặc dẫn theo người tùy theo nhu cầu.”
Nghe được Đổng Thiên giải thích cặn kẽ, Bắc Tiểu Lục rơi vào trầm tư. Lần này hắn mất bao nhiêu công sức để có thể đi tới Tinh Toái Thành, không kiếm được cho mình một danh ngạch thì thật sự có lỗi với bản thân.
Nhìn Bắc Tiểu Lục đang rơi vào trầm tư, Đồng Thiên rót đầy hai chén rượu khẽ nói với hắn:
“Uống nào đừng lo lắng, chẳng phải có có ta hay sao. Yên tâm đi, Đổng ca dẫn ngươi đi vào”
Cầm lên chén rượu hắn kính một ly uống cạn sạch, nhẹ giọng nói:
“Vậy tiểu đệ đa tạ Đổng ca, chúc huynh giành được vị trí tốt trong cuộc thi sắp tới”
“Ha ha… chuyện nhỏ, không phải ta nói khoác cuộc thi lần này quán quân ta không lấy không ai có tư cách lấy được…Được rồi chúng ta tiếp tục uống”
Nghĩ tới điều gì hắn nhìn Đổng Thiên hỏi thăm:
“Đổng ca, huynh đã đăng ký tham gia cuộc thi hay chưa?”
Đổng Thiên đang cầm một cái cánh gà to bằng bắp tay ăn ngon lành nghe Bắc Tiểu Lục nói vậy chợt ngừng động tác. Hắn chợt vỗ đùi cao giọng nói:
“Thôi chết ta rồi, ta quên chưa đăng ký nghe nói lần này tham gia rất đông cho nên thời gian có hạn định”
Nói xong hắn liền để cánh gà xuống đứng dậy nói với Bắc Tiểu Lục:
“Tiểu Lục ngươi có đi cùng ta đến đó không?”
Người ta đã mở lời hắn cũng không có tiện từ chối, hơn nữa hắn cũng muốn đi.
“‘Đi” Bắc Tiểu Lục đứng dậy nói.
Hai người một mạch chạy đến chỗ đăng ký cuộc thi Đan Sư. Chỗ ghi danh cuộc thi Đan Sư chính là chi nhánh Đan hội bên trong Tinh Toái Thành, hai người Bắc Tiểu Lục tốn không bao nhiêu thời gian đã tìm được đến nơi này. Chỗ ghi danh là một thiếu nữ thanh tú, hoạt bát làm cho người ta vừa thấy đã có thiện cảm.
Đổng Thiên đợi mãi tới lượt, vội vàng tiến lên từ trong túi áo lấy ra một chiếc huy chương đưa cho nàng và nói:
“Tiểu cô nương, ta muốn đăng ký tham gia cuộc thi Đan Sư. Xin hỏi bây giờ vẫn có thể đăng ký được chứ?”
“Rất xin lỗi, đăng ký với tư cách cá nhân đã hết hạn rồi!”
Đổng Thiên hai tay ôm đầu, trông có chút chán nản. Bắc Tiểu Lục một bên thầm than bỗng hắn nhớ tới điều gì hỏi lại:
“Nói như vậy nếu có tông môn nào đứng ra trên danh nghĩa đăng ký cho thì có thể phải không?”
Thiếu nữ gật đầu khẳng định đáp: “Đúng là như vậy”
Nghe được cuộc trao đổi của hai người Đổng Thiên mới ai một tiếng, trong lòng nghĩ lần này y uống hăng say quá quên mất cả chuyện này. Bây giờ nghe thấy điều này liền có chút ý tưởng.
Hai người đang định đi ra ngoài tìm một phen có tông môn nào có đủ điều kiện ghi danh, mà có thể chịu để Đổng Thiên thay thế. Nhưng tất cả điều kiện tiên quyết chính là Đổng Thiên phải có thực lực, về vấn đề này Bắc Tiểu Lục cũng chưa rõ ràng lắm.
“Chào hai người, xin hỏi các người muốn đăng ký tham gia cuộc thi Đan Sư phải không?”
Thời điểm hai người bọn họ đang suy nghĩ thì có một giọng nói vang lên .
Bắc Tiểu Lục quay đầu lại nghi hoặc nhìn người đàn ông trung niên này, người này dáng người trung bình, trên mặt góc cạnh rõ ràng, cằm có một vết sẹo, có vẻ có chút tang thương. Chỉ có điều tu vi của y dường như cũng không được tốt lắm, chỉ là Trúc Cơ tầng chín. Thậm chí cách Trúc Cơ viên mãn còn một đoạn. Ở phía sau người đàn ông trung niên này còn có bốn người, một thiếu nữ chưa đầy hai mươi tướng mạo thanh tú, còn có một người thanh niên cũng không kém. Ngoài ra còn có một lão già.
Người khiến hắn nhìn nhiều hai lần chính là lão già kia, không ngờ là tu vi Kim Đan sơ kỳ. Chỉ có điều khí huyết đã suy yếu, Bắc Tiểu Lục không cần sử dụng thần thức để xem xét, cũng biết tuổi thọ của lão già này đã sắp đến rồi.
“Vị đạo hữu này ngươi gọi ta?”
Trong khi hắn đang đánh giá người đàn ông trung niên này và mấy người ở sau, Đổng Thiên đã nghi hoặc lên tiếng trao đổi.
Người đàn ông trung niên này ôm quyền nói:
“ Đúng vậy, tại hạ Đăng Thanh Mộc, cũng tới tham gia cuộc thi Đan Sư lần này, chuyện vừa rồi chúng ta đã nghe thấy rồi, các hạ cũng thấy thời hạn đăng ký cá nhân đã hết. Nếu như các hạ bởi vì Bình Nguyên dược cốc mà tới chúng ta tìm một chỗ khác nói chuyện”
Nghe được gã trung niên này nói ra câu cuối cùng hai người Bắc Tiểu Lục và Đổng Thiên có chút vui mừng, xem ra bọn họ không cần phải đi tìm mà có người tự động tìm tới bọn họ.
…
Một giờ sau trong một căn phòng trọ nhỏ trên mặt ai cũng vui vẻ, không nghĩ tới bọn họ dễ dàng có được tư cách tham gia dự thi. Người trung niên vừa rồi là chưởng môn của của một môn phái ba sao Linh Đan Môn. Linh Đan Môn mặc dù lấy luyện đan làm chủ nhưng bởi vì không có đan sư nổi tiếng, cũng không có đan dược đặc sắc nên hiện tại đã xuống dốc không phanh.
Linh Đan Môn cũng có ghi danh tham gia cuộc thi Đan Sư nhưng Đăng Thanh Mộc biết bọn họ không có thực lực. Nói tới trình độ luyện đan cũng thật xấu hổ, cả Linh Đan Môn cũng chỉ có một hai vị đạt tới Phàm Đan Sư Lục phẩm mà thôi, chưa có tới một vị Phàm Đan Sư cửu phẩm chứ nói gì tới Linh Đan Sư. Thế này bọn họ chắc chắn là bị loại từ vòng gửi xe.
Lần này Đăng Thanh Mộc sở dĩ tới đây, là muốn mang nữ nhi và đại đệ tử tới mở mang kiến thức một chút, cho nên "Linh Đan Môn" đã ghi danh hai người.
Cuộc thi Đan Sư báo danh vốn không khó, nhưng ông ta lại gặp phải hai người Bắc Tiểu Lục không thể báo danh tham gia, khi ông ta đồng ý xuất ra một danh ngạch, Đổng Thiên không chút lựa chọn đã đồng ý đại diện cho "Linh Đan Môn" dự thi. Hai bên đều có lợi ích hợp tác cho nên không có chút mâu thuẫn nào.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới