Thất Nguyệt Tu Chân Giới

Chương 162: Ốc Đảo Nguy Hiểm



“Thiếu chủ, ốc đảo này linh khí cũng mạnh hơn những nơi khác, xem ra nơi đây không đơn giản”. Lam Chỉ Viêm nhỏ giọng nói.

Lam An Lộ cảm nhận một chút nơi đây, địa phương ốc này có chút đặc thù, linh khí mạnh hơn nhiều so với ốc đảo trước kia nàng từng đến. Nhìn thoáng qua ba người nói:

“ Nơi đây rất có thể ẩn chưa yêu thú đẳng cấp cao, mọi người đừng tách nhau ra.”

Nghe được lời nói nghiêm túc của nàng, Bắc Tiểu Lục cũng quan sát kỹ càng chi tiết trong đây. Hắn không xác định trong đây có đồ vật gì nguy hiểm, nhưng một loại cảm giác cũng không mạnh liệt, xem ra chưa nói tới nguy hiểm uy hiếp được tính mạng của hắn.

Tiến vào ốc đảo, Bắc Tiểu Lục liền cảm nhận được một luồng linh khí đậm đặc truyền tới, đã bao lâu rồi hắn chưa có cảm nhận được linh khí như này. Tất nhiên nồng đậm cũng chỉ so với mấy nơi hắn từng đi qua Đông Huyền Châu, chưa bì được khu vực ngoài rìa Nam An Châu, chứ chưa nói tới Bắc tộc chi địa.

Qủa nhiên có câu, “Gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó”, hắn đã nhập gia tùy tục đến nơi khỉ gió Đông Huyền Châu này, thì phải chấp nhận và thích nghi nơi đây, cũng ít nhất phải bảy năm. Bên trong ốc đảo đâu đâu cũng có cỏ xanh tươi tốt, Bắc Tiểu Lục nhìn nơi không xa có một hồ nước khá rộng lớn, tò mò nên hắn cũng không ngần ngại bước từng bước về đó.

Đám người Bắc Tiểu Lục đi đến bên hồ, sự chú ý của bọn họ đều rơi vào một đóa hoa giữa mặt hồ. Bắc Tiểu Lục tất nhiên không biết đây là hoa gì, hắn đang chờ ba người kia giới thiệu, cũng không để hắn thất vọng, vẫn là Lam An Lộ hiểu biết nhiều.

“Đó là Hoa Thủy Liên, linh thảo cấp 5, thuộc tính thủy, là một loại dược liệu phụ trợ cho tứ cấp đan dược Hoàn Thương Đan, một loại đan dược khép vết thương lại”. Lam An Lộ chậm rãi nói.

Nơi đây đã có linh thảo ngũ cấp, như vậy hiển nhiên sẽ có yêu thú bảo vệ, xem ra cảm giác ban đầu chính là từ dưới hồ truyền ra. Đi càng lúc càng gần, vẫn không có chuyện gì xảy ra, Bắc Tiểu Lục nhìn bốn phía xung quanh không có biến hóa gì, mặt hồ vẫn lẳng lặng.

Muốn hái được Hoa Thủy Liên nhất định phải tiến trong biển hồ, Bắc Tiểu Lục ngự phi kiếm bay một đoạn trên không trung trăm mét mặt hồ. Mãi tới chỗ Hoa Thủy Liên, hắn mới chậm rã hạ xuống từ từ, ngay lúc còn hai mươi mét, hắn liền thấy bên dưới Hoa Thủy Liên, có một bóng đen, phán đoán hình thể không lớn lắm.

Hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một khối thạch, hướng bóng đen ben dưới mặt hồ ném, động tác cũng nhanh chóng lùi lại. Chỉ thấy viên thạch kia bay vào hồ nước, đánh vào bóng đen kia lập tức vụt ra khỏi mặt hồ nước, trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất hướng chỗ Bắc Tiểu Lục đang đứng vọt tới.

Bắc Tiểu Lục cảm giác một đạo lực lượng mãnh liệt thủy thuộc tính xuất hiện trong phạm vi của hắn, lực lượng không thua kém gì Trúc Cơ kỳ. Bắc Tiểu Lục vội vàng dùng Lôi cầu bắn nhẹ xung quanh, chỉ thấy lôi điện chấn nát hết làm cho thuỷ quang. Bắc Tiểu Lục thuận thế lướt qua một khoảng cách, giãn cách khoảng cách với mặt hồ.

Lúc này Bắc Tiểu Lục mới nhìn rõ loài yêu thú này, một con Bích Thủy Yêu Xà, trí lực không cao yêu thích phục kích, nghe nói chỉ cần một giọt nọc độc của Bích Thủy Yêu Xà, có thể đủ để giết chết một tu sĩ Trúc Cơ. Bắc Tiểu Lục cũng không muốn thử nghiệm một chút nọc độc của Bích Thủy Yêu Xà.

Bích Thủy Yêu Xà nhìn một lúc Bắc Tiểu Lục mới chui vào trong biển hồ, nhưng hắn biết nó vẫn đang vờn quanh bên đóa Hoa Thủy Liên. Một con yêu thú nhị giai hậu kỳ, xem ra lần này cũng không dễ dàng, Bắc Tiểu Lục cũng không định từ bỏ đóa hoa này.

Liên tục quấy phá Bích Thủy Yêu Xà, điều này làm cho đầu yêu thú này rất tức giận, nó quyết định rời khỏi mặt hồ, truy sát Bắc Tiểu Lục. Bắc Tiểu Lục cũng không định cứng đối cứng, liên tục dùng kiếm quang phá vỡ nọc độc mà nó phun ra. Bắc Tiểu Lục như cá trạch, trơn luồn càng làm cho Bích Thủy Yêu Xà giận dữ, nó gào rầm rì, thân hình bất ngờ bât đa flene không trung, cái đuôi to khỏe uốn éo muốn quật vào người Bắc Tiểu Lục.

Dường như Bắc Tiểu Lục cũng không định tránh né, một kiếm Vong Lôi kiếm quang chém ra, hơn mười đọa Vong Lôi kiếm quang. Đừng coi thường uy lực của Vong Lôi kiếm quang, Bắc Tiểu Lục biết phẩm chất bộ công pháp này không đơn giản.

Không ngoài dự đoán, Bích Thủy Yêu Xà bất ngờ bay đập mạnh vào một đám cây cối bên trong, nhưng rất nhanh liền bò dậy, làn lân giáp bên ngoài của nó, nhất là phần đuôi, dường như bị tàn phá không nhẹ. Thấy nó muốn lao đến tấn công, Bắc Tiểu Lục khẽ cười.

“Ầm ầm ầm!” Một âm thanh trầm đục vang lên, Bích Thủy Yêu Xà va chạm vào không khí, dường như nó bị thứ gì đó cản lại, không tin tà Bích Thủy Yêu Xà hướng một hướng khác lao tới

“Ầm ầm ầm….” Những tiếng trầm đục liên tiếp vang lên, lúc này ánh mắt của Bích Thủy Yêu Xà không còn lạnh giá nữa, còn mang theo một vẻ bối rối e ngại.

Bắc Tiểu Lục búng tay một cái, bên trong trận pháp truyền vận chuyển, một loạt lôi quang công kích vào thân thể Bích Thủy Yêu Xà. Cũng không hổ là yêu thú nhị giai hậu kỳ, phát hiện bản thân không ra được, liền theo bản năng chủ động cuộn tròn lại, giảm bớt lực sát thương.

Nhưng nó không biết rằng đây vẫn chỉ là khởi đầu, chỉ thấy một loại mầm cây leo từ bên dưới mặt đất chui lên, quấn quanh người nó, giai nhọn luồn quan ma sát vào lân giáp của Bích Thủy Yêu Xà phát ra những tiếng xẹt xẹt chói tai. Chưa dừng lại ở đây, trên những dây leo mọc ra những đóa hóa, nếu mà Tiểu Hắc nhìn thấy cảnh này, nó liền sẽ hô to, “Huynh đệ chạy mau, ngươi sắp không được rồi”.

Mê Vụ Hoa mộc từ những dây leo gai kia, mặc mù không để công kích vật lý, nhưng nó lại có một đặc điểm rất trí mạng, phấn hoa tỏa ra một hương thơm. Điều đặc biệt hơn nữa mùi hương này không cần phải hít thở, mà có thể từ làn da thẩm thấu, hạn chế duy nhất đó là phẩm cấp quá thấp, chỉ có thể gây mê đối với Kim Đan trở xuống.

Nhưng như vậy cũng quá đủ, Bích Thủy Yêu Xà chỉ là yêu thú cấp hai hậu kỳ, tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ, ổn áp để trấn áp được nó. Thời gian không tới một phần tư canh giờ, cũng chính là mười năm hút đồng hồ, Bích Thủy Yêu Xà co thành một đoàn tròn, không nhúc nhích. Bắc Tiểu Lục cũng không rõ phấn hoa đã ngấm được vào cơ thể của nó chưa.

Không chắc chắn thì không nên đi vào, nghĩ vậy Bắc Tiểu Lục khẽ động trận pháp vận chuyển, lôi điện phủ kín bên trong trận pháp, trông giống như một nhà máy điện bị sự cỗ vậy, dù cách bên ngoài trận pháp nhưng hắn cũng ngửi được một chút vị khét.

Xẹt! Bắc Tiểu Lục tiến vào bên trong trận pháp, phi kiếm hóa thành một đạo hắc lôi kiếm quang bay tới tấn công Bích Thủy Yêu Xà. Nhìn lân giáp bị bóc trầy cả ra, Bắc Tiểu Lục có chút yên tâm, nhưng ngay khi hắn vào phạm vi gần ba mươi mét, một loại cảm giác nguy hiểm mạnh liệt trong lòng hắn.

Không chân chừu chút nào, chân nguyên hóa thành một tấm Hắc Lôi Khiên dày đặc.

“Ầm ầm ầm!”

Một tiếng nứt vỡ, chỉ thấy tấm khiên hắc lôi bị một lực lượng mạnh mẽ chấn vỡ, dư uy còn không có biến mất, đập vào người Bắc Tiểu Lục. Cả người bị bật ra đằng sau, đập mạnh vào trận pháp, làm rung chuyển một đợt. Bắc Tiểu Lục không nhịn được nhổ một miếng máu, ánh mắt lạnh nhạt thay vào đó là một ánh nhìn tử thần.

Bích Thủy Yêu Xà đôi mắt màu xanh đã chuyển sang màu đỏ cuồng bạo, cả người liền một cỗ huyết khí vượn vờ quanh người, trông rất yêu dị. Bắc Tiểu Lục liền biết nó đây chính là trong trạng thái cuồng bạo, không tiếc sinh mệnh thiêu đốt máu tươi, nó đây chính là ẩn nhẫn muốn kéo hắn cùng chết.

“Móa nó! Bây giờ bọn yêu thú cấp thấp từ lúc nào biết ẩn nhẫn liều mạng như vậy”. Hiển nhiên Bích Thủy Yêu Xà không biết nói chuyện, nhưng không ảnh hưởng tới đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm hắn, cái lưỡi nhọn hoắt thừ lè lè ra, như nhìn thấy một con mồi bữa ngon trước mặt.

“Muốn ăn tao à, nghĩ hay lắm” Bắc Tiểu Lục nhếch miệng lên, trên khóe môi còn vương chút máu tưới, trông càng có khí chất lưu manh.

Phi kiếm lần thứ hai quay trở lại bên người, Bắc Tiểu Lục lập tực điểm lên phi kiếm, chỉ thấy phi kiếm bay ra trước mặt, tỏa ra hơn mươi thanh kiếm ảnh, kiếm ảnh không giống như bình thường, trên thân ảnh được bao trùm một tầng hắc lôi nhàn nhàn. Lập tức hơn mười thanh kiếm ảnh biến ảo, giống như tên lửa đạn đỏa, liên túc va chạm uốn lượn công kích Bích Thủy Yêu Xà.

Bắc Tiểu Lục lăng không một đoạn, trên tay hắc lôi cầu xả liên tục vào người Bích Thủy Yêu Xà, không đợi cho nó lấy thế công kích, hắn đã ra tay trước, trên tay hai luồng hắc lôi bao trùm hai nắm đấm, giống như một ngọn lửa lôi quang.

Không chần chừ chút nào, Thất Lôi bộ pháp nhanh chóng tiếp cận Bích Thủy Yêu Xà, chuẩn nhanh chính xác, đấm liên tục vào phần trước thân rắn, sau đó một quyền chí tử vào đầu nó, làm cho Bích Thủy Yêu Xà nát nhừ người, bay lên không trung một đoạn.

“Phập phập… “

Một thanh lôi kiếm đã chờ sẵn Bích Thủy Yêu Xà, một kiếm uy lực xuyên qua chiếc đầu lâu cứng rắn của nó, kết thúc đi sinh mạng ác nghiệt của nó. Bắc Tiểu Lục đứng trên đỉnh đầu của nó, bên cạnh còn cắm một thanh kiếm, phát ra từng đợt lôi quang, trông như một vị kiếm tiên đi ngang qua, diệt trừ yêu quái ljOmn cứu giúp mọi người. Nhưng thật ra đây chỉ là trong suy nghĩ của phàm nhân, bọn họ với yêu thú, ta giết ngươi, ngươi ăn ta, tu hành vốn là để cướp đoạt tài nguyên, không có đúng sai, chỉ có kẻ mạnh.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.