Ngoài những người có công việc ổn định được điêu chuyển đến khu văn phòng, có thể hưởng những điều kiện an ninh của đơn vị, thì những người bình thường đều ở trong những ngôi nhà trệt trong ngõ nhỏ, nhà ở hai bên đường phố, những khu nhà ổ chuột...
Có thể tưởng tượng được, mặc dù vấn đề an ninh không được phơi bày rộng rãi, nhưng đã có những mối nguy hiểm tiềm ẩn cực lớn.
Hứa Bối Đóa nhớ tới lần bị bám đuôi lúc cô đi từ trường về, cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Hiện tại cô đã tự tin khi đi ra ngoài, là bởi vì có Hứa Hắc Đậu luôn bên cạnh bảo vệ cô, cũng bởi vì cô có thể tự lái xe tải, ít nhiều cũng cảm thấy an toàn.
Nhưng những người khác thì sao?
Hứa Bối Đóa tạm gác lại ý nghĩ vê việc bảo an trong đầu, sau đó tiếp tục bàn chuyện làm ăn.
Ba ngày sau, chú Lương đích thân gặp cô nói chuyện, cẩn thận xem xét các chỉ phí trên đoạn đường vận chuyển, đưa ra một con số, nghĩ rằng có thể thử nghiệm trước.
Bởi vậy, việc không nên chậm trễ, phía Lục Hoài Ninh nhanh chóng chuẩn bị tốt nguồn hàng, cung cấp cho chú Lương địa chỉ, chú Lương tự mình dẫn đội xe, mười chiếc xe tải sắp xếp quy củ xuất phát từ Huyện, thẳng tiến đến Tỉnh.
Hứa Bối Đóa bên này cũng không rảnh rỗi, việc tu sửa nhà thờ đang được tiến hành đâu vào đấy, mấy ngày nay đã làm đến giai đoạn lợp mái.
Về hai mảnh đất kia, cô sắp xếp cho nhóm công nhân đã hoàn thành những bước đầu tiên của nhà thờ, tổng cộng tám người, để cho họ đến chỉ đạo những nhóm riêng.
Thêm một nhóm những thợ xây trình độ tương đối khá, chọn từ danh sách công nhân không xây nhà thờ, tất cả đến trực tiếp công trường mới.
Đất cách trường học không xa, có thể chia làm hai mảnh hướng Nam và Bắc, ở giữa có một con đường.
Mảnh đất phía Bắc đối diện trường học, Hứa Bối Đóa nghĩ đối diện trường học có thể có mục đích sử dụng khác, mảnh đất này tạm thời gác lại, đợi lên kế hoạch sau.
Dù sao với quy mô thử nghiệm ở hiện tại, lô đất ở phía Nam là đủ.
Ở đây không chỉ gần thôn Lan Thủy, không xa đường quốc lộ Huyện, hơn nữa trục đường chính cho xe ra vào đều ở phía Nam, có thể nói là thiên thời địa lợi, vô cùng thuận tiện.
Càng tuyệt vời hơn chính là, bến xe của chú Lương ở góc Đông Nam của mảnh đất, lối vào quốc lộ, chỗ đỗ xe, vào xe cũng không cần chuẩn bị, thật sự rất tuyệt.
Hứa Bối Đóa lại chia mảnh đất phía Nam làm hai lô Đông và Tây, một phần tư mảnh phía Đông dùng để chứa chất vật liệu xây dựng đang được xe tải vận chuyển tới, một phân tư giữ lại để chuẩn bị xây cửa hàng, còn lại xây khu văn phòng làm việc.
Các thợ xây đầu tiên là đến mảnh đất phía Tây.
Mặt trời lên cao, Hứa Bối Đóa mặc áo khoác da màu đen, đẩy kính râm, liếc mắt nhìn đôi giày da, dáng vẻ vô cùng trưởng thành.
Cô chỉ vào khoảng đất trống phía Tây, mở bản thiết kế ra, cẩn thận chỉ đạo:
"Các vị, bà chủ Hứa là tôi đây đặt cuộc sống sinh hoạt cơ bản của mọi người lên hàng đầu, vậy nên bước đầu tiên, chúng ta sẽ xây dựng tòa ký túc xá."
Cô nghĩ tới, hiện tại công nhân ít, xây nhà cao tâng sẽ không hợp lý, hơn nữa nếu cứ xây dựng ram rộ, sẽ thiếu nhiều điều kiện và phương tiện làm việc.
Tốt nhất vẫn nên xây kiểu nhà tiền chế như trước đó, nhưng lần này điều kiện tốt hơn so với ở thôn Lan Thủy, mỗi phòng đều sáng sủa rộng rãi, có mấy gian nhà tắm công cộng, WC, nhà chứa nước.
Tất cả đều là tạo điều kiện cho công nhân, bao ăn, bao ở.
Đối với các công nhân mà nói, đến công trường làm việc, khoản chi tiêu lớn nhất chính là chi cho việc ăn và việc ở. Có những công trường sẽ thuê chỗ ở cho họ, nhưng điều kiện những nơi đó thường vô cùng tệ.