Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm Giàu

Chương 126: Xấu Hổ



Hoa Dạng bất động thanh sắc đánh giá anh ta vài lần, trong lòng thầm hiểu ý đồ của người này.

Chủ nhà thở ngắn than dài, bày ra vẻ mặt rất chi là khó xử: "Cô gái nhỏ, tôi cũng rất khó xử, cho nên tôi quyết định, người nào ra giá cao hơn tôi sẽ bán cho người đó."

Người đàn ông bày ra tư thế nhất định phải thắng, mở miệng ra giá: "Tôi trả bốn ngàn."

Tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Hoa Dạng, cô kéo kéo ống tay áo của mình, vẻ mặt bình tĩnh cực kỳ: "Cháu nói lần cuối, ba ngàn năm, có bán hay không?”

Phản ứng của cô khiến mọi người ở đây hoàn toàn không ngờ tới, người đàn ông cũng vô cùng kinh ngạc, người bình thường không phải sẽ lập tức tăng giá sao? Tăng lên chút đi chứ, như thế mới đúng với kịch bản!

Vẻ mặt của chủ nhà thay đổi liên tục như tắc kè hoa: "Bạn nhỏ, chú nghĩ là cháu cần hỏi ý kiến của cha mẹ mình một chút đấy..."

Trong lòng Hoa Dạng hiểu rõ mọi chuyện, không phải là tìm cớ thoái thác muốn tăng giá sao? Tăng giá là một thủ thuật thường được sự dụng trong ngành bất động sản, cô đã thấy rất nhiều, còn lâu mới bị bọn họ bấy.

"Không cần, chúng ta đi thôi, làm phiền hai vị mất công đi một chuyến rồi, buổi tối mời hai người đến nhà cháu ăn bữa cơm ạ." Hoa Dạng quay qua nói với hai vợ chồng nhà họ Trương, không thèm liếc nửa ánh mắt về phía hai kẻ lừa đảo kia.

Cô chính là không muốn chơi trò này với bọn họ, muốn chụp mũ Hoa Dạng này sao? Cũng phải xem coi cô có muốn tiếp bọn họ không đã. Tầm mắt của cô vô thức quét qua một quầy hàng gần đó, đôi mắt lập tức sáng lên: "Ồ, có bán thịt dê nữa này, cháu đi mua một ít, không quấy rầy hai người buôn bán nữa, chúc thuận lợi nha."

Hoa Dạng nói rồi liền xua xua tay, bước chân nhẹ nhàng đi về phía gian hàng thịt dê.

"Bạn nhỏ bạn nhỏ, từ từ đã mà" Chủ nhà lập tức gấp gáp, sắc mặt thay đổi xoành xoạch, trong lòng cực kì đau đớn.

Không phải là bị con nhóc này nhìn thấu rồi đấy chứ? Không thể nào, ông ta đã cố tình tìm bà con xa của mình đến diễn kịch, thậm chí người này gần như chưa bao giờ xuất hiện ở huyện thành, sao nó có thể biết được?

Cho dù đứa nhỏ này có ranh ma như thế nào đi chăng nữa, cũng không có khả năng nhìn thấu kế hoạch của ông ta mới đúng.

Ông ta trái lo phải nghĩ, thật vất vả mới nghĩ ra một biện pháp tốt như thế, tại sao lại... đúng là quái lạ: "Chị Trương, chị khuyên nhủ cô gái nhỏ này một chút đi mà, làm việc không nên nhất thời xúc động như thế, việc buôn bán của nhà họ tốt như vậy, thêm chút tiền này thì có làm sao? Đối với nhà bọn họ mà nói, cùng lắm chỉ là giọt nước trong đại dương mà thôi."

Mỗi ngày ông ta nhìn thấy quán thịt kho tàu của nhà họ Hoa buôn may bán đắt cực kỳ, người đến mua thịt kho của bọn họ rất đông, ông ta thử tính toán một chút liền biết, mỗi ngày nhà Hoa Dạng kiếm được không ít tiền đâu.

Bà Trương khit mũi coi thường, thì ra là ghen ty nhà người ta ăn nên làm ra sao?"Mặc kệ là làm người, hay là buôn bán, đều chú trọng một chữ tín, kiếm được nhiều hay ít cũng là chuyện riêng nhà người ta, đây không phải lí do để ông tăng giá vô lí."

Có bản lĩnh thì tự mình đi kiếm tiền đi, sao lại ở đây bắt chẹt một đứa nhỏ làm gì? Chủ nhà có mơ cũng không muốn giảm giá, năm ngàn ông ta còn chê ít đấy, nếu có thể bán với giá một vạn là tốt nhất, cho nên ông ta mới cố ý nghĩ ra biện pháp này.

Kết quả, Hoa Dạng căn bản không bị mắc câu, bây giờ ông ta còn phải chạy đi năn nỉ ngược lại, thật là xấu hổ mà.

Ông ta muốn tìm lại chút mặt mũi cho mình, nên mở miệng nói: "Đây là tổ trạch nhà tôi, bán đi tôi cũng cảm thấy tiếc."

Bà Trương cảm thấy ông ta thật sự là quá phiên phức, đồ lật lọng chết tiệt, mặt mũi của bà cũng bị ông ta làm cho mất sạch rồi: "Được rồi, mấy người một bên nguyện mua, một bên muốn bán, vậy nhanh nhanh làm thủ tục đi, nếu còn chần chờ nữa thì sở quản lí bất động sản sẽ đóng cửa thật đó."

Nói xong bà ấy lập tức kéo chồng của mình rời đi.

Hoàn toàn không muốn tốn thêm chút thời gian nào với cái lão già xảo quyệt này. Điều này làm cho chủ nhà gấp đến mức hét to lên: "Ấy, chậm đã"

Bên kia, Hoa Dạng đang chen chúc trong đám người, vui vẻ mở miệng: "Lấy cho cháu một cái chân dê, cảm ơn."

Cô định buổi tối sẽ hầm canh chân dê uống, món này vừa ngon lại vừa bổ dưỡng đó.

Thịt kho tàu và thịt dê nướng, hai món này đều ăn rất ngon, vừa nghĩ đến thôi mà cô đã chảy hết cả nước miếng luôn rồi.

Hoa Dạng còn cố ý nhờ chủ quán chặt chân dê thành từng khúc, vui vui vẻ vẻ xách chân dê quay về, không ngờ tới lại bị người khác cản đường, lại là lão chủ nhà kia.

Cô bày ra vẻ mặt ngây thơ, nở nụ cười hỏi: "Có chuyện gì sao? Cháu còn phải nhanh chóng trở về nhà nướng thịt dê ăn đó ”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.