Chờ Lục Tĩnh Xuyên tặng quà tặng xong, Cung Linh Lung đi ra ngoài bưng bánh sinh nhật mà cô đã chuẩn bị sẵn vào, cô không hát bài chúc mừng sinh nhật, giọng nói trong trẻo lại tràn ngập ý cười: “Ba cục cưng, lớn thêm một tuổi vui vẻ thêm một chút, ba đứa đã tròn một tuổi rồi.”
“Hiện tại cha mẹ nắm tay các con, sau này các con nắm tay cha mẹ, cuộc đời này không dài không ngắn, cả gia đình chúng ta cùng nhau nắm tay chậm rãi đi tới.”
“Các con đáng yêu, thú vị lại còn thông minh.”
“Các con là báu vật quý giá nhất của cha mẹ, là kết tinh hạnh phúc hoàn mỹ nhất của cha mẹ, chúc các con được mọi điều tốt đẹp nhất trong đời chăm sóc, chúc các con cả đời này đều không bệnh không tai, trong lòng tràn ngập ấm áp và tươi sáng, cả đời hạnh phúc vui vẻ.”
Lời chúc của cô dành cho ba đứa nhỏ cũng giống như Lục Tĩnh Xuyên, cô không cầu mong bọn họ có thể cố gắng trở nên tài giỏi như thế nào, chỉ hi vọng kiếp này các con có thể hạnh phúc vui sướng.
“Cảm ơn mẹ.”
Trong lòng ba đứa nhỏ đều rất cảm động, cả ba đều nghiêm túc đứng thẳng, chủ động hôn cô.
Cung Linh Lung cũng hôn nhẹ lên gương mặt trắng nõn đáng yêu của ba đứa con, chờ Lục Tĩnh Xuyên cắm nến và đốt lửa những ngọn nến đã chuẩn bị sẵn, cười dịu dàng nói: “Ba cục cưng, ba đứa cũng nhắm mắt lại ước một điều ước đi.”
Ba anh em ngồi xếp bằng trên giường, nghe theo lời cô hướng dẫn chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại yên lặng ước một điều ước.
Chờ bọn họ ước xong, Cung Linh Lung lại dạy dỗ: “Nào, thổi nến đi.”
Thổi nến xong, Lục Tĩnh Xuyên đặt bánh kem nhỏ ở bên cạnh, cầm đao nhỏ đến cắt bánh kem, vừa cắt vừa nói: “Đây là bánh sinh nhật mà mẹ bọn con tự làm cho ba đứa đó, mẹ đi học cách làm với thợ làm bánh ở cửa hàng quốc tân, bánh kem sốt trái cây, ba đứa ăn xong lại đi ngủ tiếp.”
Bánh kem này không quá to, cũng chỉ khoảng sáu bảy tấc, Lục Tĩnh Xuyên cắt bánh kem thành năm phần, ôm ba đứa nhỏ đến bên cạnh bàn ngồi ăn.
Lục Sơ Minh chỉ nếm thử một miếng là thích ngay, giữa các tầng bánh kem đều có mứt trái cây chua ngọt ngon miệng, rất phù hợp với khẩu vị của cậu bé.
Cung Linh Lung cũng bưng đĩa lên ăn, mứt trái cây này là do cô tự làm, bánh kem phết ba tầng mứt trái cây, có mứt dâu, mứt nho và mứt hoa hồng, không bỏ quá nhiều đường, là mứt trái cây là nguyên chất.
“Đúng là rất ngon.”
Bình thường Lục Tĩnh Xuyên đều không quá thích ăn đồ ngọt, cũng không quá thích các loại bánh điểm tâm, nhưng lại rất thích vị của cái bánh kem này.
Thấy bọn họ đều thích, Cung Linh Lung lập tức lên kế hoạch: “Sáng mai lại làm hai cái to hơn, đưa đến chỗ ông bà nội ăn, cho mọi người đều nếm thử.”
Hai người bọn họ nhanh chóng ăn xong, ba đứa nhỏ ăn chậm hơn một chút, chờ bọn họ ăn xong, Cung Linh Lung lập tức rửa mặt lau tay cho bọn họ, dọn dẹp vệ sinh xong lập tức ôm bọn nhỏ lên giường đắp chăn.
Những lúc Lục Tĩnh Xuyên không ở nhà, bốn mẹ con bọn họ đều sẽ ngủ ở trong không gian, có anh ở nhà thì bọn họ sẽ không vào không gian ngủ nữa, nhưng mà hiện tại cũng đã tách ra ngủ riêng với ba đứa nhỏ rồi.
Chờ ba đứa con trai đều ngủ, hai vợ chồng bọn họ cũng quay về phòng, đêm hôm nay bọn họ âu yếm vuốt ve nhau đến khuya.
Ngày đầu tiên của năm mới, cả gia đình đều ngủ dậy mượn, ăn sáng xong lập tức làm bánh kem, bận rộn đến hơn chín giờ mới làm xong hai cái bánh kem, sau đó cả gia đình năm người mang theo một cốp xe đầy quà tặng, vội vội vàng vàng chạy đến nhà họ Lục chúc tết.
Bọn họ đến khá muộn, bà con họ hàng nhà họ Lục đều đã đến rồi, lúc này cả gia đình đều ngồi hết ở trong phòng khách.
Hôm nay ba anh em bọn họ đều mang theo túi xách để đựng tiền lì xì, vừa vào phòng đã bắt đầu chúc tết, miệng cứ như lau mật, ngọt ngào nịnh nọt, nịnh bợ chọc cười các người lớn trong phòng, sau đó tiền tiêu vặt trong túi đương nhiên đều bị bọn họ nhận lấy hết.