Ở nhà mẹ chồng ăn một bữa cơm đoàn viên, hai vợ chồng Lục Tĩnh Xuyên về nhà trước chuẩn bị cơm tất niên, ba anh em thì ở lại bên nhà mẹ chồng chơi, lát nữa sẽ cùng mẹ chồng đi về.
Tối nay chỉ có một ít người đến ăn cơm, chuẩn bị một bàn đồ ăn cũng không quá vất vả, nhưng mà Cung Linh Lung làm mấy món đồ ăn sở trường của cô, chẳng hạn như cải mai úp thịt, trứng cuộn và thịt kho này nọ, cô cố ý chuẩn bị nhiều hơn một chút, dự định chờ ăn cơm tất niên xong lại để cha mẹ chồng mang theo một ít về nhà, mấy thứ này đều là thức ăn ngon dùng để tiếp đãi khách đến chơi trong dịp tết âm lịch.
Mấy người Lục Nam Chinh đến đây rất sớm, hai chị em Lục Thu Cúc cũng mang theo quà chúc tết đến, Cung Linh Lung cũng đều nhận lấy, cầm các loại kẹo trái cây ra tiếp đãi bọn họ.
“Chị dâu, chị có cần bọn em giúp gì không?” Lục Thu Đồng chủ động hỏi.
“Không cần, chỉ cần làm một bàn thức ăn thôi, chị và anh Tĩnh làm được rồi, hai em cứ ngồi xem ti vi đi.”
Cung Linh Lung mở ti vi ra, để ba cha con bọn họ ngồi ở phòng khách xem ti vi, hai vợ chồng bọn họ tiếp tục đi vào phòng bếp bận rộn.
Mấy người Chu Lan Cầm cũng nhanh chóng đến đây, bà ấy mặc áo khoác và giày mà hai đứa con dâu tặng, vừa đoan trang lại đại khí, sau khi vào nhà còn chủ động chào hỏi với mấy người Lục Nam Chinh: “Mọi người đến sớm thế.”
“Phó cục trưởng Chu, chúc mừng năm mới.”
Hai chị em Lục Thu Cúc theo bản năng sợ hãi bà ấy, đều đứng dậy chào hỏi.
“Chúc mừng năm mới.”
Sắc mặt Chu Lan Cầm vẫn như bình thường, cười nhạt nói: “Dì đã thay đổi cương vị công tác rồi, hiện tại không còn làm việc ở cục công an nữa, đã được điều đến cơ quan văn phòng của bộ công an.”
Lục Nam Chinh giới thiệu chức vị hiện tại của bà ấy cho hai chị em biết, lại gọi con dâu: “Tiểu Vân, lại ghế sofa ngồi xuống đi.”
Hiện tại Giang Vận đã tiến đến giai đoạn cuối thai kỳ rồi, bụng phồng lên rất to, nhưng mà bình thường cô ấy cũng thường xuyên vận động, mang thai cũng khá nhẹ nhàng, cũng không thấy vất vả mệt mỏi giống đại đa số phụ nữ mang thai.
Cung Linh Lung ở trong phòng bếp bận rộn, Lục Tĩnh Xuyên đi ra pha trà cho bọn họ, thấy ba anh em vừa vào nhà đã lấy cờ nhảy ra chơi, hỏi bọn ho: “Ba cục cưng thối, ba đứa có muốn uống nước không?”
Bọn họ có ly nước riêng, Lục Tĩnh Xuyên rót nước ấm cho bọn họ, đặt ở khu vực trong tầm tay của bọn nhỏ.
“Cha, có phải mẹ đang làm thịt tẩm bột chiên giòn không?” Lục Trường Khiếu ngửi được mùi thơm.
“Đúng vậy, mũi của con thính thật đó.”
Lục Tĩnh Xuyên biết bọn nhỏ muốn ăn, vừa rót trà vừa nói: “Chờ mẹ chiên xong lại lấy một đĩa ra.”
“Nhị sư huynh, em cũng muốn.” Giang Vận cũng mở miệng xin.
“Được rồi.”
Chu Lan Cầm cởi áo khoác ra, đứng dậy đi vào phòng bếp: “Để mẹ đi vào học cách làm với Linh Lung, bình thường mẹ chiên không ngon được như con bé.”
“Con cũng đi học.” Lục Thu Cúc cũng đi qua theo.
Hai người bọn họ đến học tập, Cung Linh Lung tay cầm tay hướng dẫn xong, dứt khoát giao việc chiên thịt cho bọn họ luôn.
Tuy rằng Chu Lan Cầm không thích Nguyễn Ngọc Miên, nhưng cũng không vì bà ta mà ghét lây con của bà ta, hiện tại hai chị em Lục Thu Cúc rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, hôm nay lại là giao thừa đoàn viên, thái độ đối với hai chị em bọn họ cũng rất hiền hòa, cùng nhau tẩm bột thịt rồi chiên giòn, vừa làm vừa nói cười vui vẻ.
“Chị dâu, chiên thế này được chưa?” Lục Thu Cúc chủ động hỏi.
Cung Linh Lung nhích lại gần nhìn thoáng qua, gật đầu nói: “Được rồi, mau vớt lên đi, thịt hơi vàng như thế là ngon nhất, chờ nguội một chút rồi lại ăn, còn nóng lắm.”
Chờ thịt chiên giòn được ra nồi, Chu Lan Cầm cầm hai chén nhỏ, múc hai chén đưa ra phòng khách.
“Woa, ngon quá.”
Giang Vận cắn một phát một miếng thịt, mồm miệng không rõ thúc giục: “Cha, mẹ, Tĩnh Dương, mau ăn đi, ăn siêu ngon luôn.”