Cung Linh Lung ở bên cạnh lắng nghe, đưa ra một kiến nghị: “Mẹ, hiện tại con đường tuyên truyền chính đều là báo chí và phát thanh, con cảm thấy bộ công an có thể chế tạo một chuyện mục kịch phổ biến pháp luật, thông qua phát thanh tuyên truyền, để chính phủ các nơi phối hợp, mỗi ngày cư tuyên truyền phổ biến pháp luật nửa tiếng, không cần nói quá văn vẻ, tốt nhất là dùng trường hợp thực tế để nêu ví dụ, như vậy người dân mới dễ tiếp thu, hiệu quả tuyên truyền cũng là tốt nhất.”
“Ý kiến hay đó.”
Ông cụ Lục là người đầu tiên đồng ý: “Cách này của Linh Lung hay đó, đại đa số người dân đều chưa từng đi học, chữ viết trên báo cũng không biết, nhưng phát thanh thì đại đa số mọi người đều nghe hiểu.”
“Những điều lệ pháp luật đó ngoại trừ những người đọc sách nghe hiểu, nghe xong còn nhớ ra thì những người dân bình thường khác đều không hiểu. Bọn con nói những thứ quá chuyên nghiệp thì người ta nghe được cũng chẳng hiểu ra sao, nghe vài lần không hiểu là sẽ không có hứng thú gì nữa.”
“Bọn con cứ lấy trường hợp ví dụ thực tế ra nói, kể như kể chuyện xưa đó, đừng nói quá hoa hòa, dùng ngôn từ đơn giản đời thường thôi.”
“Như thế thì người dân mới nghe hiểu, học sinh con nít đều nghe được, cũng sẽ rất thích, như vậy mới có thể nhanh chóng mở rộng tuyên truyền, có thể nhận được hiệu quả với tốc độ nhanh nhất.”
Chu Lan Cầm nghe nhớ rõ những lời con dâu và ông cụ nói, cười gật đầu: “Ý kiến này khác hay đấy, chờ đến khi con đến đơn vị mới nhận chức sẽ lập tức thực hàn ngay.”
“Bà nội, bọn con muốn nghe kể chuyện.” Ba anh em đều đi đến trước mặt bà ấy.
Chu Lan Cầm ôm ba anh em lên để bọn nhỏ ngồi lên đùi mình, duỗi tay ôm lấy ba đứa cháu ngoan, cười vui vẻ nói: “Ba cục cưng nhà chúng ta vừa mới sinh ra đã thích nghe radio rồi, mỗi ngày nghe phát thanh tin tức cũng nghe rất nghiêm túc, bà nội sẽ nhanh chóng lên kế hoạch chuyên mục phổ biến pháp luật, đến lúc đó mỗi ngày các con đều có thể nghe được ví dụ thực tế, đi theo đó mà học tập, sau này lớn lên trở thành một công dân tốt tuân thủ pháp luật.”
“Chờ bọn con trưởng thành rồi, con sẽ giúp bà nội, cha và chú bắt người xấu.” Miệng Lục Trường Khiếu rất ngọt.
“Ui cha, ba cháu nội ngoan của bà nội ngoan quá đi mất.”
Chờ đến khi mọi người đi làm đều về nhà rồi, bà cụ Lục mới thông báo ăn cơm, món chính ngày hôm nay là sủi cảo, một nồi trứng cuộn, một nồi to gà hầm thuốc đông y, còn có một nồi tương thịt và bánh bột bắp.
Hôm nay hầm ba con gà, sáu cái đùi chia cho hai ông bà cụ nhà họ Lục và bốn đứa cháu cố, những người khác cũng đều có một chén canh gà bổ dưỡng.
Ở nhà họ Lục ăn cơm xong lập tức về nhà, lúc gần đi, Cung Linh Lung cũng tranh thủ thời gian thương lượng một việc với mẹ chồng.
“Mẹ, lần trước chúng ta đã nói chờ có thành tích sẽ tổ chức tiệc chúc mừng, dạo gần đây bận quá, không có thời gian chuẩn bị đồ ăn, chúng ta không tổ chức tiệc liên hoan. Sau này con lại nhờ bạn chuẩn bị một ít đồ ngon chia cho mỗi gia đình một chút, coi như là cùng nhau chúc mừng, có được không ạ?”
Trong nhà có rất nhiều bà con họ hàng, làm một bữa tiệc tiếp đãi bọn họ quá vất vả, trong nhà còn phải chăm sóc mấy đứa nhỏ, Cung Linh Lung thật sự không có thời gian rảnh.
Chu Lan Cầm không có ý kiến gì, đồng ý với sự sắp xếp của cô: “Vậy cũng được, cứ quyết định như thế đi. Hiện tại đã đến cuối năm rồi, mọi người đều bận rộn, cho dù chúng ta có tổ chức tiệc chúc mừng, bọn họ cũng không có thời gian rảnh đến tham dự. Cứ làm theo ý của con, phân loại quà tặng rồi đưa cho các gia đình, để bọn họ tự nấu tự ăn.”