Thập Niên 70: Quân Tẩu Đanh Đá Ngược Tra Vả Mặt

Chương 750



Lục Tĩnh Xuyên mới vừa quăng quần áo bẩn vào trong phòng vệ sinh, bưng một ly trà nóng đi đến, nói với bọn họ: “Ngày nào ba anh em bọn nó cũng lăn lộn trên nền tuyết, đi còn chưa vững mà đã bắt đầu đi theo huấn luyện, cũng không sợ lạnh, mặt với tay chân lạnh đến đỏ bừng cũng không chịu về doanh trướng, nhất định phải cùng tiến cùng ra với những người khác, cực kỳ có nguyên tắc và nghị lực.”

“Là ba hạt giống tốt, nhớ phải dạy dỗ cho cẩn thận đó.”

Ông cụ Hàn rất thích bọn họ, vỗ nhẹ lên m.ô.n.g cháu nội, lại nói: “Chờ Xích Xích lại lớn lên một chút, cũng quăng nó đi huấn luyện, thằng nhóc này khỏe mạnh chắc nịch, chắc là sẽ chịu được huấn luyện đó.”

“Sau này để bọn con dạy dỗ cậu út cho.” Bạn nhỏ Lục Sơ Minh chủ động nhận việc.

“Bọn con dạy hả?” Ông cụ Hàn cười nhìn về phía cậu bé.

“Nhóc con này là cậu út của bọn con, bây giờ mà không tranh thủ dạy dỗ với đánh đòn thì sau này bọn con sẽ không còn cơ hội nữa.” Lục Sơ Minh đưa ra lý do vô cùng hợp lý.

“Phụt, ha ha ha…”

Mọi người trong nhà đều cười ầm lên, Cung Vãn Đường đang nằm trong phòng nghỉ ngơi cũng đang cười: “Ba cái thằng nhóc ranh.”

Cung Linh Lung cũng vui vẻ muốn chết, ủng hộ ba đứa con trai: “Bé Minh nói đúng lắm, muốn đánh đòn cậu thì phải tranh thủ lúc còn sớm, bây giờ không đánh thì còn chờ đến khi nào.”

Giang Vận vác cái bụng to ngồi ở bên cạnh nghỉ ngơi, cười sặc sụa: “Hàn Xích Xích, em tiêu đời rồi, sau này em đánh nhau thì đánh không lại bọn họ, đầu óc cũng chưa chắc sẽ thông minh bằng bọn họ, cũng chỉ có thể ỷ vào thân phận trưởng bối để tự bảo vệ mình thôi.”

“Ít ra thì Xích Xích còn có thân phận trưởng bối, sau này nhóc con nhà chúng ta mới là thảm nhất nè.” Hiện tại Lục Tĩnh Dương đã bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh con của cậu khóc lóc sướt mướt đi mách lẻo rồi.

Giang Vận ôm bụng cười hỏi ba anh em: “Bé Minh, lúc em trai em gái còn rất nhỏ, chắc ba đứa sẽ không đánh em đâu đúng không nè?”

“Em trai thì không nhất định phải đánh lúc còn nhỏ, có thể đánh bất cứ lúc nào, cho dù em trai một trăm tuổi thì con vẫn có thể đánh em trai.” Cung Bồng Trạch trả lời cô ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-750.html.]

“Ha ha ha…”

Ba anh em thật sự quá thông minh, lại chọc cười mọi người.

“Thím ơi, thím sinh em gái đi, ba anh em bọn con sẽ không đánh em ấy, bọn con sẽ bảo vệ em ấy.” Lục Trường Khiếu vừa ăn trái cây vừa trả lời.

“Ui cha, Khiếu Khiếu của chúng ta ngoan quá.” Giang Vận cưng chiều sờ đầu cậu bé.

Bình thường người nhà họ Hàn đều bận rộn chuyện công việc, rất hiếm khi tranh thủ được thời gian rảnh để đoàn tụ với nhau, hôm nay đến đây làm khách, Cung Linh Lung mời mọi người trưa nay ở lại nơi này ăn cơm trưa, đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị cùng với chị Ngọc.

Thực đơn ngày hôm nay là do bốn cha con Lục Tĩnh Xuyên gọi món trước từ tối hôm qua, có thịt kho tàu và trứng cuộn mà ba anh em thích, cũng có thịt khô và đùi heo hong gió mà Lục Tĩnh Xuyên và Quý Duy thích, còn gói hai đĩa sủi cảo nhân thịt bò to, hầm một nồi thịt bò khoai tây, còn có hai chén tôm xào tỏi nhuyễn cay rát, tháng này là tháng của cải trắng, cũng làm vài ba món về món này.

Bên ngoài chuẩn bị ăn cơm, Hàn Tế bưng cơm ở cữ vào phòng, trên mâm có bốn năm món, mỗi món đều không quá nhiều, tất cả đều đựng trong chén nhỏ.

“Nhiều đồ ăn quá.”

Cơ thể Cung Vãn Đường khôi phục rất tốt, rửa tay rồi tự đi đến bên cạnh bàn bắt đầu ăn cơm.

“Linh Lung cố ý nấu riêng cho em đó, vị nhạt ít muối hơn.”

Còn có một nồi canh gà nhỏ, một chén tôm, một chén sủi cảo nhân thịt bò không bỏ thêm bất cứ gia vị nào, có luôn thịt kho tàu và trứng cuộn, còn có một đĩa rau nhỏ.

Cung Vãn Đường nhìn thấy lập tức thèm ăn, cầm đũa lên bắt đầu ăn, cũng giục ông ấy: “A Tế, anh cũng mau đi ăn cơm đi, chắc nhóc ranh kia sắp thức dậy đòi ăn rồi, con tỉnh thì anh ôm con đến đây.”

“Được rồi, em ăn canh trước đi.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.