Hai người mẹ con bọn họ nói chuyện thoải mái với nhau, hoàn toàn không biết rằng Cung Linh Lung đang ẩn thân đứng ở bên cạnh lắng nghe, cô cũng nhìn thấy rõ vẻ ác độc trong mắt Bành Ngọc Ni, nghe đến đây lập tức xoay người về ký túc xá gặp mẹ.
Cô vừa về đến ký túc xá lập tức hỏi ngay: “Mẹ, trong khoảng thời gian này Tiết Hải Lâm thường xuyên đến tìm mẹ lắm hả?”
“Tuần này mẹ chỉ gặp ông ta hai lần, trưa thứ hai không hiểu sao ông ta chạy đến đây thay mặt Tiếu Hồng Mai xin lỗi con, nói là con đến huyện Tân Giang cứu tế rồi, nhờ mẹ chuyển lời xin lỗi của ông ta. Hôm qua ông ta lại đến đây thăm mẹ vợ, mẹ gặp được ông ta ở cửa, chỉ chào hỏi đơn giản vài câu, cũng không nói chuyện quá nhiều.”
Mỗi lần gặp Tiết Hải Lâm, Bạch Thủy Tiên đều phải cực lực đè nén nỗi hận thù trong lòng mình, thật ra bà rất muốn cầm đao thọc chế ông ta cho xong, nhưng mà lại nghĩ đến chuyện người chân chính hại c.h.ế.t người nhà chính là Tiết Hải Huy, đ.â.m c.h.ế.t ông ta cũng không thể báo thù được, chỉ có thể tạm thời nhịn xuống, cố gắng hạn chế không gặp mặt hai vợ chồng bọn họ, để tránh cho bà không khống chế được mà xúc động báo thù.
Cung Linh Lung nói tóm gọn lại những gì cô nghe được cho bà nghe, nói ngay: “Mẹ, sớm muộn gì hai mẹ con nhà họ Bành cũng sẽ kiếm chuyện ngáng chân mẹ, hay là mẹ xin nghỉ luôn cho rồi.”
Bạch Thủy Tiên đến nơi này làm việc vốn dĩ cũng chỉ là vì muốn tiếp cận Tiết Hải Lâm, với lại đến nơi này để hỏi thăm một chút tin tức.
Hiện tại bà đã hỏi thăm chuyện nhà họ Tiết rõ ràng rồi, cũng đã bắt đầu âm thầm trả thù nhà họ Tiết, bà cũng không cần thiết ở lại nơi này làm việc nữa.
Bà lại nghĩ đến chuyện con rể đã đi công tác, thường xuyên vắng nhà, con gái ở nhà một mình buổi sáng phải đi làm vất vả, tối về nhà còn phải làm việc nhà nấu cơm, còn phải bận rộn chuyện đồng áng trong không gian, cả ngày đều quần quật bận rộn như con quay.
Bà xin từ chức công việc này, có thể yên tâm ở nhà giúp đỡ nấu nướng một ngày ba bữa, còn có thể xử lý không gian giúp cô, lúc rảnh rỗi tranh thủ thời gian phiên dịch kiếm tiền, một công đôi ba chuyện.
Cho nên bà quyết đoán đồng ý ngay: “Được rồi, mẹ xin nghỉ việc ngay.”
Bà là một người rất chú trọng hiệu suất, chuyện ngày hôm nay là một cơ hội tốt cho bà có lý do từ chức vô cùng hoàn mỹ, nói xong lập tức đứng lên ngày: “Linh Lung, con ở đây sửa soạn đồ đạc cho mẹ, mẹ đi tìm lãnh đạo từ chức, hôm nay chúng ta đi luôn.”
“Dạ được.” Cung Linh Lung gật đầu đồng ý.
Bạch Thủy Tiên đột nhiên đến từ chức, lãnh đạo có chút kinh ngạc, vội vàng khuyên nhủ: “Đồng chí Bạch Thủy Tiên, tôi cũng đã nghe nói chuyện phát sinh lúc nãy rồi, tuy rằng nó đã tạo ra một ít ảnh hưởng không tốt lắm, nhưng mà đây không phải là vấn đề của cô, tôi sẽ lén nói chuyện riêng với chủ nhiệm Bành.”
“Viện trưởng Tần, tôi đã làm việc ở nơi này ba bốn tháng, chuyện nên hiểu tôi cũng đã hiểu hết rồi.”
“Lần này chủ nhiệm Bành đột nhiên giới thiệu đối tượng cho tôi, trong lòng tôi cũng biết rõ cô ta không có ý tốt gì, có lẽ là vì tôi làm việc không tốt, chọc cho cô ta khó chịu, cho nên cô ta mới cố ý làm thế để làm tôi mất mặt.”
“Ông cũng biết rồi đó, con rể của tôi là quân nhân, con gái lại là nhân viên của chính phủ, tôi cũng không hi vọng mình vô tình chọc phải chuyện gì đó, ảnh hưởng đến công việc và tương lai của bọn nhỏ.”
“Ngoài ra hôm nay con gái của tôi còn đánh phó chủ nhiệm Liêu kia một trận, cũng coi như vả mặt chủ nhiệm Bành, trải qua chuyện này, bà cụ Bành chắc chắn cũng sẽ có chút khó chịu về tôi, tôi ở lại nơi này làm việc cũng không còn phù hợp nữa.”
Viện trưởng Tần nghĩ đến địa vị của nhà họ Bành ở thành phố Hán, còn có quyền thế địa vị của sui gia nhà họ Tiết, cuối cùng cũng không khuyên nhủ bà nữa: “Được rồi, tôi phê duyệt.”
Bạch Thủy Tiên cong khóe môi, cười nhẹ nói: “Viện trưởng Tần, mấy tháng nay tôi làm việc rất thuận lợi, cũng rất vui vẻ, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông, nhưng hiện tại tôi phải phụ lòng tin của ông rồi, thật sự rất xin lỗi.”
“Đồng chí Bạch, cô làm việc vô cùng nghiêm túc và có trách nhiệm, các lãnh đạo trong viện điều dưỡng đều vô cùng tán thành năng lực làm việc của cô, chỉ tiếc…”
Ông ấy không nói tiếp nữa, Bạch Thủy Tiên mỉm cười lễ phép nói: “Được rồi, không nói nữa, tôi chủ động từ chức là quyết định tốt nhất rồi, như vậy thì mọi người đều sẽ không bị khó xử.”