Thấy mặt của Tiếu Hồng Mai càng lúc càng đen, Bành Ngọc Ni nhíu mày nói: “Chị Hồng Mai, chuyện của Hiểu Hàng ảnh hưởng quá lớn, chúng tôi thật sự bất lực, nhưng mà chị cứ yên tâm, nhà họ Bành sẽ không trơ mắt nhìn gia đình chị gặp chuyện rồi nghèo túng, sau này chúng tôi sẽ giúp đỡ nhà chị một ít về mặt kinh tế.
Nghe những lời này của bà ta, Tiếu Hồng Mai cười cười, nụ cười cực kỳ lạnh nhạt, giọng nói khá nhỏ lại vô cùng rõ ràng: “Ngọc Ni, nếu để người ngoài biết em và em chồng nhà em cùng nhau hợp tác đầu cơ trục lợi vải dệt, còn lén biến thành của riêng, số tiền tham ô cũng chẳng thua kém gì con số mười ba vạn, em nói coi em sẽ có hậu quả như thế nào?”
“Vèo!”
Bành Ngọc Ni đột nhiên nhảy cẫng lên, chén cháo trong tay cũng đổ hết xuống đất, chén cơm tráng men rơi xuống đất tạo ra tiếng vang trong trẻo.
“Chị Hồng Mai, chị có biết chị đang ăn nói bậy bạ cái gì không?”
Mặt ngoài Bành Ngọc Ni còn coi như bình tĩnh, nhưng thật ra trong lòng lại hốt hoảng muốn chết, bàn tay giấu trong ống tay áo đã siết chặt lại thành nắm đấm.
“Tôi có ăn nói bậy bạ hay không thì trong lòng em biết rất rõ ràng.”
Nhìn thấy ánh mắt của hai mẹ con bọn họ đã thay đổi vô cùng rõ ràng, Tiếu Hồng Mai thầm khinh bỉ trong lòng.
Bà ta đã nói đến nước này, chẳng khác nào trở mặt với nhau, bà ta cũng không muốn nói thêm cái gì nữa, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt: “Dì họ, Ngọc Ni, con trai chính là tính mạng cả tôi, nó làm sai chuyện đều do tôi dạy con không tốt, tôi cũng không chờ mong nó có thể an toàn lành lặn rút khỏi chuyện này, hi vọng duy nhất của tôi chính là mong có thể giữ được tính mạng của con trai, cố gắng làm nó bớt phải chịu khổ trong lao ngục.
“Dì họ, Ngọc Ni, tôi biết nhà họ Bành không muốn dính phải chuyện dơ bẩn này, tôi có thể thông cảm, nếu không đến mức bất đắc dĩ hết cách thì tôi cũng không muốn thêm phiền phức cho hai người.”
“Tôi nghĩ nhà họ Bành cũng đã điều tra chuyện này rồi, chắc là cũng không điều tra ra được lần này là ai ra tay với nhà họ Mạnh.”
“Nhà họ Bành phát triển chủ yếu ở kinh độ, em rể họ cũng là người có quyền cao chức trọng ở kinh đô, có lẽ hai người còn hiểu rõ tình hình hiện tại hơn chúng tôi, hiện tại là thời khắc các phe phái đấu tranh kịch liệt nhất, đột nhiên có người muốn ra tay với nhà họ Mạnh ở thành phố Hán, không lẽ hai người thật sự cho rằng là do nhà họ Mạnh đắc tội người nào sao?”
Bành Ngọc Ni nheo mắt lại nói: “Chị Hồng Mai, chị muốn nói cái gì?”
“Tôi muốn nói là nếu có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, thật ra chúng ta là người trên cùng một chiếc thuyền, nhà họ Mạnh sụp đổ, có lẽ nhà của hai người sẽ là mục tiêu tiếp theo.”
Tiếu Hồng Mai đã nói rất rõ ràng, thấy hai người bọn họ đã nghe hiểu, lại nhắc đến yêu cầu của mình lần nữa: “Ngọc Ni, chỉ cần em bảo vệ được tính mạng của Hiểu Hàng, cố gắng làm nó bớt chịu khổ, tôi bảo đảm tôi sẽ mang những lời mình vừa nói lúc nãy vào trong quan tài, tuyệt đối sẽ không làm cho em và nhà họ Tiết rơi vào hoàn cảnh như nhà họ Mạnh ngày hôm nay.”
Bà ta uy h.i.ế.p rõ ràng, Bành Ngọc Ni giận đến nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt lạnh lùng hơn bao giờ hết: “Chị Hồng Mai, chị làm tốt lắm.”
“Ngọc Ni, em đừng trách tôi không nghĩ đến tình thân, tôi là một người mẹ, tất cả những gì tôi làm cũng chỉ là vì muốn bảo vệ con trai mà thôi.” Tiếu Hồng Mai nói xong lập tức rời đi.
Bà ta vừa đi, bà cụ Bành lập tức hạ giọng mắng: “Uổng công lúc trước chúng ta đối xử tốt với nó như thế, lại là một thứ vô ơn nữa.”
Nói xong bà ta lại hạ giọng mắng con gái: “Ngọc Ni, con cũng thật là, sao làm việc lại bất cẩn như thế, để nó nắm được điểm yếu, hiện tại còn bị nó lấy ra uy h.i.ế.p nữa.”
“Mẹ, chắc chị ta không có chứng cứ gì đâu.” Sắc mát của Bành Ngọc Ni trở nên vô cùng khó coi.
“Chỉ cần có người bắt tay điều tra thì chứng cứ gì đó đều có thể tìm được một cách dễ dàng.”
Bà cụ Bành có chút bực bội trước sự ngây thơ của bà ta, xụ mặt nói: “Con cho rằng hai vợ chồng nhà nó không biết chuyện Mạnh Hiểu Hàng đã làm sao. Nói không chừng bọn họ còn ở phía sau âm thầm giật dây giúp đỡ nữa kìa. Dựa theo sự khôn khéo của hai vợ chồng nó, không lẽ còn không biết xử lý hết chứng cứ sao?”
Bành Ngọc Ni hiểu ý của bà ta, vội vàng đứng lên: “Mẹ, con đi về xử lý chuyện này.”