Bạch Thủy Tiên cũng phối hợp lộ ra biểu cảm tương tự, còn hỏi thêm: “Là ai đánh thế?”
Thấy mẹ còn phối hợp với cô diễn kịch như thế, Cung Linh Lung âm thầm bật cười, trên mặt lại thay đổi lộ ra biểu cảm hoàn toàn khác.
“Nghe nói có đến hai nhóm người đánh lận, lúc đầu là hai thiếu niên lưu manh cầm gậy đánh vào đầu bọn họ, đánh đến mức mặt mũi bọn họ m.á.u me bê bết. Lúc đó người của đội điều tra chạy đến, hai thiếu niên lưu mạnh kia bỏ chạy, sau đó lại có người lao đến, tranh thủ lúc rồi loạn đó đánh gãy xương đùi của bọn họ, sau đó cũng chạy luôn.”
“Sáng nay em đến văn phòng đi làm nghe chủ nhiệm của em kể lại mới biết được, kết quả sáng nay em vừa đi họp xong, mẹ của Mạnh Hiểu Dĩnh đã chạy đến văn phòng em. Bà ta còn nghi ngờ là do em đánh gãy chân của con gái bà ta, còn gọi người của đồn công an và đội điều tra đến, làm em tức muốn c.h.ế.t luôn.”
“Cái gì? Nghi ngờ em?”
Mấy người Tưởng Á Bình đều nhướng mày, lúc này mọi người đều có biểu cảm giống hệt nhau.
“Tính ra thì cũng trùng hợp lắm, tay của mẹ em là bị chị hai của Vu Chấn làm bỏng, trước khi bà ta làm mẹ em bỏng thì đã từng gặp mặt Mạnh Hiểu Dĩnh. Lúc đó em đã nghi là bà ta cố ý làm mẹ em bỏng rồi, em còn chưa kịp đi kiếm chuyện với bọn họ, bọn họ đã bị người ta đánh thê thảm, ngược lại còn nghi ngờ lên đầu của em nữa chứ.”
“Hôm nay người của đồn công an và đội điều tra đều đến, nhưng mà bọn họ chỉ hỏi em vài câu đơn giản, cũng không đưa ra được bất cứ chứng cứ gì để chứng minh là do em đánh, hỏi xong cũng đi luôn.”
“Kết quả không bao lâu sau, tin tức thứ hai đã truyền đến.”
Bạch Thủy Tiên mở miệng hỏi đầu tiên: “Tin tức gì thế?”
“Anh của Mạnh Hiểu Dĩnh bị bắt, là cục trưởng Tần của cục công an thành phố đích thân dẫn đội đi bắt, tội danh là anh ta hợp tác với thế lực xấu đầu cơ trục lợi than đá, số tiền đầu có trục lợi vượt mức mười vạn.”
“Má ơi! Mười vạn!”
Tiếng kinh ngạc cảm thán vang lên rất đồng thanh, mọi người đều há miệng to đến mức nhét vừa một quả trứng ngỗng.”
“Hơn mười vạn, không chỉ mười vạn thôi đâu.”
Cung Linh Lung nghiêm mặt chỉnh lại cho đúng, còn dùng ngón tay để miêu tả: “Nghe nói cục trưởng Tần còn xách theo chứng cứ đi bắt người, sổ sách dày cỡ này nè, bắt người còng tay dẫn đi ngay tại chỗ, hôm nay tập thể thế lực xấu hợp tác với anh ta cũng bị tận diệt.”
Bởi vì có hai tin tức chính xác do cô mang về, tối nay trên bàn cơm của tất cả gia đình trong viện gia thuộc của bộ đội đều đang bàn tán chuyện này, đến cả tư lệnh Chu và các lãnh đạo khác cũng đều cố ý gọi điện thoại đến thành phố hỏi thăm tình hình.
Hôm nay Lục Tĩnh Xuyên đi ra ngoài làm việc, về nhà hơi mượn, đến gần tối mới về đến nhà.
Anh vừa mới vào nhà, vợ đã chủ động tặng cho anh một cái ôm thật nhiệt tình, còn có nụ hôn mê người, quyến rũ làm anh suýt chút nữa đã không khống chế được.
“Bé cưng, mẹ đang ở nhà đó.”
Lục Tĩnh Xuyên hạ giọng nhắc nhở, giọng nói lại không giấu được ý cười.
“Mẹ đang tắm.”
Cung Linh Lung cười hì hì ôm lấy anh, hôn nhẹ lên má anh một cái “bẹp”, lúm đồng tiền xinh đẹp như hoa: “Chồng của em quá tuyệt vời, vừa ra tay đã dùng diệt sạch toàn bộ.”
Có được câu khen ngợi này của vợ, Lục Tĩnh Xuyên cảm thấy cả ngày hôm nay anh chạy tới chạy lui bận rộn cũng rất đáng giá, cũng ôm lấy cô hôn vài cái: “Bất cứ người nào dám ăn hiếp, làm em và mẹ bị thương, anh đều sẽ bắt bọn họ trả giá thật đắt.”
Những lời này của anh làm cô cảm thấy ấm lòng hơn bất cứ lời ngon tiếng ngọt nào.
Giờ phút này trái tim của cô khẽ run lên, trong đầu chỉ còn lại một câu: Đời này cô có được một người chồng như thế thật sự đã quá đủ rồi.
“Linh Lung, Tĩnh Xuyên về rồi hả?”
Bạch Thủy Tiên tắm rửa xong, nghe được tiếng động ở bên ngoài nên mở miệng hỏi.
“Dạ về rồi.”
Cung Linh Lung lập tức rời khỏi vòng tay của chồng, xoay người đi vào phòng bếp: “Anh Tĩnh, anh đi rửa tay trước đi, em đi bưng thức ăn cho anh.”
Đồ ăn tối hôm nay rất phong phú, Cung Linh Lung chuẩn bị hai món chay, một món mặn, một món canh, một đĩa thịt hấp vừa thơm vừa ca, một chén canh xương sườn mực thơm nồng lại bổ dưỡng, một chén đậu hũ kho, còn có một chén cải trắng luộc.