Chỉ có người như vậy, mới xứng được lựa chọn tiến vào chiến đội tỉnh anh, chấp hành nhiệm vụ càng thêm gian nguy."Bớt nói mấy câu thôi, chỗ chúng ta còn có đồng chí nữ nữa."Tiêu Vệ Tinh nhắc nhở Lý Vệ Quốc hơi kích động.Gương mặt của Lý Vệ Quốc đỏ bừng lên, không dám nói gì nữa.Ở trước mặt đồng chí nữ vẫn phải thu liễm một chút.Lục Thanh Nghiên chỉ cười không nói một câu, không có người biết trong lòng cô chấn động cỡ nào.Vậy mà cô nghe được ba chữ Chu Cảnh Diên từ miệng những người khác, lại liên tưởng đến những lời Cố Hòa Sinh nói có người đến từ huyện Khai Bình.Cô ngốc tới mấy cũng đoán được, Chu Cảnh Diên mà bọn họ nói là chồng mình, mà không phải người trùng tên trùng họ.Lục Thanh Nghiên rất kích động, ước gì có thể lập tức tiến lên tìm kiếm Chu Cảnh Diên."Chu Cảnh Diên đâu, gọi cậu ấy tới đây."Không thấy được bóng dáng của Chu Cảnh Diên, Cố Hòa Sinh bảo người nhanh đi gọi anh."Tôi đi."Lý Vệ Quốc xung xong nhận việc, chạy vào trong doanh địa.Mấy phút sau, Lý Vệ Quốc dẫn theo một người càng cao lớn đi tới bên này.Chu Cảnh Diên mặc quần áo ngụy trang, càng khiến anh trông cao lớn, khí thế bức người.Cả người anh đều là mồ hôi, rất rõ ràng là mới huấn luyện xong.Lục Thanh Nghiên đứng phía sau Cố Hòa Sinh, đôi mắt dịu dàng nhìn anh đi tới bên này.Tầm mắt của Chu Cảnh Diên tùy ý lạnh nhạt, mãi đến khi anh thấy bóng dáng quen thuộc đứng phía sau Cố Hòa Sinh.Đồng tử co rụt lại, trong mắt hiện lên không dám tin tưởng, sâu trong đáy mắt còn có cuồng nhiệt và tưởng niệm. cười với anh.Chu Cảnh Diên lướt qua mọi người chạy như bay về phía Lục Thanh Nghiên, ôm lấy cô vào lòng trước mặt bao nhiêu người.Cố Hòa Sinh mới nâng tay lên lên định nói chuyện, không đợi ông ta mở miệng Chu Cảnh Diên đã lướt qua bên cạnh ông ta, chạy về phía sau mình."Xảy ra chuyện gì thế?"Lý Vệ Quốc trợn mắt há miệng, còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ."Đây còn là Chu Cảnh Diên không thèm để ý mọi chuyện sao?"Tiêu Vệ Tinh dò hỏi chiến hữu bên cạnh, dụi đôi mắt, xác định mình không nhìn nhầm."Đúng là cậu ta."Mấy người khác cùng gật đầu, trong lòng nghĩ thầm.Lá gan của Chu Cảnh Diên đúng là lớn, dám ôm đồng chí nữ mới tới, không biết thu liễm một chút."Chu Cảnh Diên, đồng chí nữ người ta đã có chồng."Tiêu Vệ Tinh lớn tiếng quát sau lưng Chu Cảnh Diên.Cố Hòa Sinh dùng sức đánh sau gáy anh ta: "Nói linh tinh gì đó?""Đúng vậy, nói linh tỉnh gì đó."Lý Vệ Quốc sợ mọi chuyện không loạn, che miệng cười trộm: "Nhìn tôi đây này."Hắng giọng một cái, Lý Vệ Quốc mới ngẩng đầu lên nói: "Chu Cảnh Diên, cậu nhanh buông đồng chí nữ người ta ra đi, không được chơi lưu manh."Người nào có thể nghĩ tới Chu Cảnh Diên thường ngày lạnh nhạt vô tình đối với bọn họ, vậy mà gặp đồng chí nữ xinh đẹp sẽ kích động như vậy.Nhiều người đàn ông độc thân nhìn như thế, người nào cũng không dám làm càn giống anh."Chu Cảnh Diên, buông tay."Cố Hòa Sinh nghiêm mặt, ra lệnh cho anh buông tay.Ông ta thực sự sợ Lục Thanh Nghiên sẽ tố cáo Chu Cảnh Diên chơi lưu manh, người ta là người đã chồng rồi.Chu Cảnh Diên buông Lục Thanh Nghiên ra, nhưng không buông tay cô, trái lại nắm chặt. “Nghe thấy hhay không?"Lý Vệ Quốc vui sướng khi người ta gặp họa, thường ngày ở sân huấn luyện không thể lấy lại mặt mũi, bây giờ cần phải giáo huấn Chu Cảnh Diên một trận.Chỉ đợi đội trưởng ra lệnh, anh ta đảm bảo sẽ là người đầu tiên xông lên."Cảnh Diên, quy củ một chút."Lúc này lão binh Hoàng Kính không thể không đứng về phía Lý Vệ Quốc."Cảnh Diên, tôi bảo cậu buông tay, cậu không nghe thấy sao?"Gương mặt Cố Hòa Sinh đen lại, thường ngày Chu Cảnh Diên nghe mệnh lệnh như vậy, hôm nay làm sao thế?"Cô ấy là vợ tôi!"Giọng nói của Chu Cảnh Diên lạnh nhạt, nhìn về phía đám đồng đội đang nhìn chằm chằm anh.Khi thấy ánh mắt của bọn họ thường nhìn về phía vợ mình, gương mặt của Chu Cảnh Diên âm trầm chắn trước mặt Lục Thanh Nghiên."Cậu nói linh tỉnh gì đấy, nếu cô ấy là vợ cậu tôi lập tức đi chạy 10 kilomet."Lý Vệ Quốc hừ một tiếng, không tin lời Chu Cảnh Diên nói.Mấy người còn lại cũng không quá tin, dù sao Lục Thanh Nghiên và người Cố Hòa Sinh dẫn về.