Thập Niên 60: Tháo Hán Sủng Thê Như Bảo Vật

Chương 32: Đập Thình Thịch



Tất nhiên, Cố Lệ cũng nhìn thấy được ánh mắt của anh, đã làm mẹ người ta nhưng vẫn mang trong mình trái tim của một cô gái mới lớn, tất nhiên cô cũng sẽ ngượng ngùng, trên mặt cô xuất hiện dặm đỏ hây hây lan đến bên tai: “Tại sao anh lại nhìn em như vậy, thấy gì lạ trên mặt em à?”

Hàn Văn Hồng cũng đã phản ứng lại, anh ho khan một tiếng, rồi nói lảng sang chuyện khác: “Hắn ta là ai?”

"Sao em biết được hắn ta là ai chứ, thực sự giống như người điên vậy, cũng may hôm nay anh vừa vặn trở về nhà, nếu không có thể em đã gặp nguy hiểm rồi.” Trong lúc Cố Lệ vừa nói vừa lắc lắc tay, lúc vừa rồi cô tát tên kia một cái đã dùng hết sức của mình!

Hàn Văn Hồng nhớ tới hồi nãy cô cho Vương Kiến Quốc một cái tát, trong ánh mắt anh liền mang theo một nụ cười.

“Nhưng mà đã có chuyện vừa rồi, chắc chắn hồn phách của hắn ta đều bị dọa bay đi rồi, nên không dám lại đến đây nữa, có khi cũng đã trốn chạy ngay trong đêm nay, anh đã đói bụng chưa?” Cố Lệ nói chuyển đề tài khác.

Hàn Văn Hồng nói: “Có một chút rồi, bây giờ chúng ta ăn ở nhà hay muốn đi ăn ở ngoài tiệm ăn đây?”

“ Ăn ở nhà đi, anh không thường xuyên trở về, sao em có thể để anh ăn ở bên ngoài được chứ, em sẽ nấu cho anh mấy món đồ ăn ngon miệng .” Cố Lệ vừa đi ở phía trước vừa nói.

Hàn Văn Hồng đã nhịn không được nên quay lại nhìn cô, trước kia thời điểm anh trở về, thái độ của cô không nóng không lạnh, chỉ cần đem tiền lương nộp lên cho cô là được, việc anh thích ăn chỗ nào, thích ăn món nào thì cô đều lười quan tâm.

Cố Lệ như vậy là bởi vì hôm nay Vương Kiến Quốc đến đây "giúp đỡ", cho nên cô không muốn đóng giả lạnh nhạt nữa , thật sự muốn hỏi nguyên nhân mà cô thay đổi nhiều như vậy là gì? Điều này còn không rõ ràng sao, bị người lưu manh kia dọa cho sợ rồi, nên cảm thấy trong nhà vẫn nên có một người đàn ông mới được.

Một lý do vừa đơn giản vừa trực tiếp như vậy?

Cùng Hàn Văn Hồng về nhà, Cố Lệ nói: “Anh vào phòng nằm nghỉ đi, trong nhà cũng chỉ có trứng gà, em đi mua một ít đồ trở về nấu.”



“Lát nữa nấu một chén mì là được.” Hàn Văn Hồng nhìn cô nói.

“Anh muốn ăn mì à ? Thế cũng đơn giản, trước để em nhào bột mì đã .” Cố Lệ nói.

Hàn Văn Hồng nhìn cô làm việc.

Sau khi làm xong bột, Cố Lệ xách theo cái giỏ rau nói: “ Em ra ngoài một lúc.” Nói xong trực tiếp bước ra cửa.

Lúc này, Hàn Văn Hồng mới phản ứng lại, anh tự đi rót một chén nước uống, nhưng trong lòng có chút cảm giác lạ lẫm, vợ của anh đối xử với anh như thế này giống như tốt hơn trước một chút?

Không chỉ một chút, mà là rất nhiều, trước kia anh trở về đều trực tiếp xem anh như người trong suốt, hồi nào quan tâm anh như vậy ? Lúc này đây trở về, thế mà cô lại vui lòng nấu cơm cho anh ăn?

Lại nghĩ đến chuyện xảy ra vào hôm nay, chỉ sợ người đàn ông kia đã quấy rối vợ anh đã lâu rồi nhỉ? Hàn Văn Hồng nhíu mày lại, anh phải tìm thời gian đi qua hỏi đồng nghiệp của vợ anh một chút mới được.

Lại nói đến Cố Lệ, cô vừa ra cửa liền thở một hơi nhẹ nhàng, cùng Hàn Văn Hồng ở chung một chỗ khiến cô cũng không được tự nhiên, bởi vì căn bản là cô cũng không có kinh nghiệm ở phương diện này.

Lý do quan trọng nhất là, nhìn anh ở hiện tại còn đẹp trai hơn nhiều với anh ở trong trí nhớ của cô.

Ánh mắt đen láy, cái mũi cao thẳng, eo ra eo chân ra chân, ở chỗ niên đại thiếu ăn thiếu uống này nhưng anh đã cao hơn mét 8, tỉ lệ dáng người cũng đặc biệt đẹp, còn có làn da kia, làn da dãi nắng dầm mưa kia so với làn da cô cẩn thận chăm sóc cũng không hề thua kém chút nào, có một chút cảm giác thuộc về cơ địa tự nhiên , còn…… Còn quái lạ làm tim cô đập thình thịch thật nhanh.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.