Như thường lệ, Yên Hân đi đến trường. Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi cô đi vào sân trường.
Mọi người đi qua thì cứ chỉ trỏ Yên Hân, bàn tán cái gì đó. Nhưng cô cứ mặc kệ, cho người ta thích nói cái gì thì nói. Từ đằng xa, Triệu Kiều Tâm chạy đến, vồ vập lấy người cô.
“Yên Hân, mày biết chuyện gì chưa?” Kiểu Tâm thở hổn hển. Có lẽ vì cô nàng chạy đi tìm cô lâu như vậy
“À... chưa, tao có biết cái gì đâu?”
“Trời ơi, trên trang confession của trường đó, mở lên xem đi..”
Nghe Kiểu Tâm nói, cô vội lấy chiếc điện thoại của mình ra, gõ vào trang confession của trường. Đập vào mắt cô là một bài viết mới nhất cách đây 8 tiếng.
Cụ thể là:
“Mộc Yên Hân - tiểu thư nhà họ Mộc
Cô học lớp 11A1, đang hẹn hò với cậu Trương Kỳ Tuân 11A5. Mặc dù đã có người yêu, nhưng cô vẫn được bố mẹ và mọi người gán ghép với thiếu gia họ Dương - con trai nhà họ Dương mới trở về nước cách đây 1 ngày. Điều đáng nói ở đây là bố mẹ cô ta còn nhận thiếu gia họ Dương là con rể tương lai, còn chọn ngày lành tháng tốt để tính đến chuyện cưới xin.
Có thể nói rằng, đây như là 1 hình thức ‘bắt cá 2 tay’ gián tiếp của cô. Đã có hôn ước với người khác rồi, nhưng lại đi hẹn hò với 1 người khác nữa. Thật không thể nào chấp nhận được!”
Kèm theo bài viết là hình ảnh của Yên Hân hôm dự tiệc. Người bí ẩn nào đó đã lén chụp cô, may thay là hình ảnh ở phía sau, chứ không phải ảnh cận mặt.
Bài viết kết thúc, nhìn vào người viết thì họ để chế độ ẩn danh. Đọc xong mà Yên Hân bất ngờ, thảo nào từ sáng đến giờ lúc đi vào trong trường, mọi người cứ nhìn cô mà bàn tán mà nói cái gì đó, thì ra tất cả là do bài viết này.
“Nó viết cái gì vậy?”
“Trời ơi, người ta nói xấu mày đó, sao mày lại không biết hả?? Mày phải đi chửi cho cái đứa viết bài này một trận vào!” Kiểu Tâm nổi máu điên lên mà nói. Thấy bạn thân của mình bị nói xấu như vậy, cô nàng làm sao mà chịu nổi được chứ?
“Ù thôi kệ nó đi mày, nó có hiểu cái gì về tao đâu mà nói chứ!” Yên Hân vẫn thản nhiên
“Mẹ ơi, tao đến điên đầu với mày mất thôi!” Kiểu Tâm vò tóc mà mắng chửi lấy Yên Hân. Mặc dù không phải là cô, nhưng khi có cái gì đó xấu dính tới Yên Hân thì Kiều Tâm đều như vậy, đều bảo vệ cô bằng cách đó.
“Thôi đi vào trường đi. Nay tao chưa ăn sáng, xuống canteen làm cái bánh mì.” Yên Hân kéo theo Kiều Tâm đi, bất lực quá, cô đành phải kéo Kiều Tâm theo thôi, kệ những lời đồn đoán trên mạng.
Vào canteen, mọi người thấy Yên Hân vào thì bắt đầu sôi nổi hơn. Cả cái canteen ồn ào, nháo nhào hết cả lên. Yên Hân thì không làm sao, nhưng Kiều Tâm đi bên cạnh thì tức điên máu, cứ thấy cô đến là lại nói nói chỉ trỏ các thứ. Cô nàng hận không thể ra vả cho mỗi đứa một cái cho đỡ nói nhiều đi.
Yên Hân thì đứng order đồ ăn, nhưng Kiều Tâm thì đứng cứ lườm lườm mấy đứa trong canteen. Cô quay sang kêu Kiều Tâm, thấy cảnh đó thì có hơi buồn cười. Bạn thân của cô, cô hiểu rõ tính như thế nào chứ!
Đang đứng đợi cô làm bánh mì, đột nhiên có một dòng nước chảy lên áo của Yên Hân. Cô quay ngước sang, một người con gái đang cầm lấy chai nước cam
“Ôi, tôi xin lỗi nhé, tôi chỉ vô tình thôi chứ không có cố ý đâu!”
Thì ra đó là Mạc Lý, là đàn chị 12. Yên Hân chỉ nghe thoáng qua là chị ta đã thích Trương Kỳ Tuân từ lâu, luôn tìm cách để đến gần, để thể hiện ra, nhưng toàn bị phũ và bị từ chối. Thấy cô và Kỳ Tuân đang hẹn hò với nhau thì chị ta ghen tức lắm, không có cơ hội để làm gì.
Và người đăng bài viết ẩn danh trên trang confession đó chính là Mạc Lý.
Thấy chị ta, Yên Hân chẳng nói gì, lấy cái giấy để lau lại áo thôi, chứ cứ đứng mà đôi co mãi cũng không có hay.
“Này chị kia, chị vô tình là sao? Vô tình trùng hợp đến mức thế à?” Kiểu Tâm bên cạnh ngứa cả mắt, biết rõ là chị ta cố tình đổ vào áo của Yên Hân, nhưng cứ làm bộ là không làm rồi vô tình
“Này em, tôi chị vô tình thôi, đâu có cố ý đâu mà sao phải quát lên làm gì?” Mạc Lý cũng chẳng vừa, tiến đến nói lại vài câu
“Chị đừng tưởng tôi không biết cái mục đích của chị nhá. Chính mắt tôi đã nhìn rõ chị cố tình đổ lên áo của Yên Hân, vô tình cái khỉ gì chứ?”
“Rồi sao? Mày làm gì được tao?” Lúc này, Mạc Lý thay đổi cách xưng hô, vì thái độ của Kiểu Tâm cũng khiến chị ta tức giận mà lòi đuôi cáo
“Ui dời, giờ thì lộ ra cái bộ mặt của chị nhá. Gớm, người như chị chỉ xứng đáng làm trà xanh thôi. Không có được tình yêu của Trương Kỳ Tuân là ghen ghét Yên Hân nhà tôi hả? Chị tưởng nó hiền mà nhiều lần tính hãm hại nó nhưng không được hả? Tội chị quá à, người như chị thì không có xứng đáng nổi một người để yêu thương đâu.” Kiểu Tâm nói ra một tràng dài, dường như nó đã đụng trúng tim đen của Mạc Lý nên chị ta đanh mặt lại, muốn cãi lại nhưng không được.
Bấy giờ mọi người trong canteen lại quay sang nói Mạc Lý sau khi nghe câu nói của Kiều Tâm. Chị ta cứng họng không nói lên được câu nào, bởi vì sao? Bởi vì Kiểu Tâm nói quá đúng
“Ơ kìa, sao lại không nói nữa, không cãi lại tôi nữa? Chắc do tôi nói đúng quá còn gì. Làm sao mà cãi lại nổi tôi được. Chị thì mãi mãi vẫn là thua cuộc thôi..”
“Mày...” chị ta giơ tay lên định tát cho Kiểu Tâm một phát, nhưng cùng lúc đó, Yên Hân bỗng giơ chân lên, đá ngang qua mặt chị ta một cước khiến Mạc Lý dừng lại mà xanh mặt.
“Chị đừng có đụng đến bạn tôi!”
Chỉ một câu nói đó thôi cũng khiến Mạc Lý im bật, dừng mọi hành động lại. Thấy được cú đá ngang qua mặt mình ấy thì hoảng sợ. Cứ đứng im, nhìn hai người chằm chằm
Yên Hân không nói gì, tay với lấy cái bánh mì, sau đó kéo theo Kiều Tâm đi
“Đi thôi mày!”
“Chị cẩn thận cái mặt của bọn tôi đấy!” Trước khi đi, Kiểu Tâm còn không quên liếc Mạc Lý mà cảnh cáo, điều này không chỉ khiến cho Mạc Lý hoảng sợ, mà tất cả mọi người trong canteen cũng một phen đứng hình.
Trước giờ, mọi người thấy Yên Hân bị nói xấu thì không có lên tiếng gì, vẫn dửng dưng mà sống yên ổn. Nên họ tưởng rằng Yên Hân là một con người hiền lành, nhút nhát. Đâu thể tin được cô lại trái ngược lại đâu. Sau cú đá và câu nói đó, họ dường như có suy nghĩ khác về Yên Hân.
Yên Hân và Kiều Tâm đi lên lớp học. Trên đường đi, Kiểu Tâm không ngừng càu nhàu mãi
“Mày phải để tao dạy cho chị ta một bài học. Bực cả mình!”
“Thôi kệ đi mày..”
Yên Hân và Kiểu Tâm đều biết võ, cả hai đã cùng nhau đi tập võ với nhau từ nhỏ rồi. Điều đặc biệt là 2 cô nàng này đều rinh về cho mình 2 chiếc đai đen Taekwondo. Yên Hân chỉ là giấu nghề thôi, vì khi gặp nguy hiểm cô mới dùng đến nó, còn Kiều Tâm thì dùng nó hằng ngày.