-Làm..làm gì vậy...buông ra coi chừng người ta thấy....Vân “quát” nhỏ....
Ban tay kia vẫn không buông ra trái lại còn lì lợm hơn muốn đi xa hơn nữa...
-Chị van cậu mà...coi chừng người ta thấy...
-Vậy ăn xong mình đi chổ nào để người ta không thấy nha...Đức vẫn không buông tay...hăm hở đề nghị.
-Cậu hình như rành quá ha....không biết đây là lần thứ mấy rồi?Vân rúc cục bình tỉnh lại,nói mát,phía dưới bàn,tay của tên kia vẩn táy máy có điều không xâm lấn xa hơn được khiến nàng an tâm phần nào
-Trong quan trường,lãnh đạo ai cũng có vòng tròn thế lực của mình,chị không tham vọng tiến vào trung tâm vòng tròn nhưng ở ngoài rià cũng có thể tránh mưa bảo...cậu hiểu chứ?
Đức không hiểu nhiều nhưng có lần sau khi đụ xong một trận,Nancy cao hứng có nói sơ sơ cơ cấu làm quan trong chế độ nên nó biết ít nhiều....đại khái cũng giống như xã hội đen,đại ca đầu rồng cũng cần có đàn em...Bí thư,Chủ tịch huyện hay thành phố hoặc cấp tỉnh thì cũng là thuộc một phe phái nào đó,nếu không sẻ không đứng vững trong quan trường,đối với chuyện nầy Đức không để ý lắm,nó chỉ tha thiết trong chuyện làm giàu và đụ đàn bà đẹp...nhưng gần đây,ý nghỉ thằng Đức bắt đầu thay đổi,nó ngày càng thấy quyền lực thật quan trọng,không có quyền lực thì rất dể dàng bị người ta dẫm chết như dẫm một con kiến thôi...người đàn bà nầy là Phó Chánh văn phòng ủy ban nhân dân thành phố...địa vị đối với đám dân ngu cu đen thì là cao cao tại thượng,nay cầu cạnh mình...muốn thông qua mình mà có thể tiến gần cầu cạnh nịnh bợ Nancy,như vậy coi như mình đang ở trong chùa mà không thắp vài nén nhang thì thiệt là đi chết cho rồi,còn muốn lăn lộn ngoài xã hội hay sao chứ.