Thần Y Vương Phi Bị Vứt Bỏ

Chương 1424



Chương 1424

Tô Nhu hé miệng cười, mắt xanh lưu chuyển, sóng nước say đắm lòng người. Không biết từ khi nào, trong lòng bàn tay nàng ta đã nhiều thêm một quả châu màu xanh biết. Tô Nhu thả lỏng tay, quả châu kia vừa khéo đặt ở trước hai mắt của Phượng Khương Trần, lúc ẩn lúc hiện, mà đôi mắt của Phượng Khương Trần cũng lúc ẩn lúc hiện theo nó.

Lúc này Phượng Khương Trần hệt như một con búp bê gỗ không linh hồn vậy, ngơ ngác hoang mang…

Tô Nhu cười đầy hài lòng, đôi mắt xanh kia càng quỷ dị hơn.

“Nói cho ta biết, ngươi tên là gì?” Giọng nói của Tô Nhu đã không còn sự thân thiết dịu dàng của ban nãy nữa, mà nghe như là tiếng ác ma sa đọa mê người.

“Phượng Khương Trần!” Hai mắt Phượng Khương Trần lâm vào hư không, hồi đáp đầy ngẩn ngơ, mà hương khí của lò ấm bên cạnh nàng lại càng nồng đậm hơn.

“Tên của phụ thân ngươi là gì? Tên mẫu thân ngươi là gì?”

“Cha ta là Phượng Chiến, nương ta là Lục Dĩ Mạt.” Phượng Khương Trần hệt như một đứa bé ngoan, Tô Nhu hỏi gì, nàng đáp lại cái đó.

Ban đầu Tô Nhu chỉ hỏi một ít vấn đề đơn giản, từ từ lại càng hỏi sâu hơn: “Phượng Khương Trần, người ngươi thích nhất là ai?”

“Cha và nương ta!”

Ai hỏi ngươi thứ đó chứ! Tô Nhu bất mãn, tiếp tục hỏi: “Người trong lòng thì sao?”

“Cửu Hoàng thúc!” Ai biết rõ Phượng Khương Trần cũng biết, Phượng Khương Trần thông minh, cũng đã không ít lần làm đủ chuyện điên rồ vì Cửu Hoàng thúc.

“Vậy hắn có thích ngươi không?” Hai mắt Tô Nhu vẫn nhìn Phượng Khương Trần, không dám bỏ qua biểu cảm nào của Phượng Khương Trần, dù là rất nhỏ…

Phượng Khương Trần rất ranh mãnh, nàng ta sợ bản thân không thôi miên được Phượng Khương Trần. Tuy là nói bẩm sinh nàng ta đã có khả năng như vậy, nhưng đây cũng chỉ là lần thứ hai nàng ta dùng nó trên người ai đó thôi…

Cửu Hoàng thúc có thích Phượng Khương Trần không?

Phượng Khương Trần ngã đầu, hai mắt càng thêm mê mang cùng trống rỗng, hệt như không biết phải trả lời thế nào vậy.

Tô Nhu nóng nảy, lại lên tiếng hỏi: “Phượng Khương Trần, ngươi nói cho ta biết, Cửu Hoàng thúc, hắn đấy, có thích ngươi hay không?”

Đối với bọn họ mà nói, đáp án này rất quan trọng, Tô Nhu không dám có chút lơ là nào. Chỉ cần xác định được điều này, bọn họ sẽ tìm được một cửa đột phá để đối phó với Cửu Hoàng thúc.

“Không biết, có đôi khi thích, có đôi khi không thích.” Phượng Khương Trần trả lời đầy thành thật.

“Sao lại không biết? Thích chính là thích, không thích thì là không thích!” Tô Nhu quýnh lên, giọng cao tông hơn, nghe ra lại có mấy phần bén nhọn. Phượng Khương Trần hệt như sợ hãi, có vẻ muốn tỉnh rồi.

Tô Nhu vừa thấy lại lắc quả châu trong tay, đôi mắt xanh lại xoay tròn, tình trạng của Phượng Khương Trần dần dần quay lại ban nãy, lại biến thành bộ dáng búp bê gỗ.

Tô Nhu thở phào nhẹ nhõm.

Đây có thể là cơ hội duy nhất của nàng ta, có thể sau này nàng ta sẽ không tìm ra được cơ hội nào tốt thế này nữa.

Người Phượng Khương Trần mới đi ra khỏi thiên lao, thân thể mỏi mệt, phòng bị yếu bớt, tâm thần cũng không được như trước, chưa kể là có sự giúp đỡ của An Thần hương, muốn thôi miên nàng rất dễ dàng. Nếu đổi lại bình thường, muốn thôi miên một kẻ có tâm chí mạnh mẽ như Phượng Khương Trần, cũng không phải là chuyện dễ tính.

Tô Nhu vẫn chưa chết tâm, tiếp tục hỏi: “Cửu Hoàng thúc có thích ngươi không?”

“Có đôi khi rất thích, có đôi khi không thích.” Đáp án vẫn như trước vậy, Tô Nhu có hơi bực bội, nhưng cũng hiểu sợ là Phượng Khương Trần không biết thật, rằng rốt cuộc Phượng Khương Trần có thích mình hay không.

Người như Cửu Hoàng thúc kia, tâm tư được giấu đi quá sâu, sợ là chính hắn cũng không biết bản thân đang nghĩ gì.

Tô Nhu không hề rối rắm vấn đề này, hỏi đến vấn đề tiếp theo: “Phượng Khương Trần, ván cờ ngươi bày ra, phải giải như thế nào?”

Chuyện này quan hệ đến thắng bại của Tô gia, nàng ta không dám lơ là.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.