Thần Y Trở Lại

Chương 755: Ngô Đức Khải giành lấy chiếc hộp.



Đợi biết lai lịch của cô em này, nhà ở đâu thì tối nay dẫn người bắt cô ta về biệt thự cho tôi".

Ngô Đức Khải vẫn nhìn chằm chằm Hứa Mộc Tình đứng cách đó không xa. Cô em này hắn càng nhìn càng thích, càng nhìn càng thấy ngứa ngáy.

"Vâng ạ!"

Ngô Đức Khải còn cố tình bày ra nụ cười tự tin với Hứa Mộc Tình.

Hắn nói với Hứa Mộc Tình: "Người đẹp, chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại thôi".

"Đến lúc đấy tôi sẽ để cô nếm thử sự lợi hại của tôi".

Ngô Đức Khải nhanh chóng đến một nông trại trồng rau.

Cái nông trại này cũng là tài sản của nhà họ Tiền.

Người quản lí tên Trương Gia Lương.

Sau khi gặp mặt, hai người lập tức ngồi trong văn phòng.

Ngô Đức Khải vắt chéo chân, ngồi trên bộ trường kỷ làm bằng gỗ lim.

"Ông Trương, cậu của tôi gọi điện làm tôi vội vàng chạy qua đây luôn".

"Rốt cuộc là có chuyện gì mà cậu tôi lại để ý như vậy?"

Trương Gia Lương vội nói.

"Tôi cũng không rõ lắm mọi chuyện thế nào".

"Sáng nay chủ tịch gọi điện bảo tôi xử lý nhà hàng Hải Giác và một nhà hàng chuẩn bị khai trương tên Bách Vị Nguyên".

Ngô Đức Khải nhếch mày.

"Nhà hàng Hải Giác này tôi biết, lúc trước cậu tôi đã xử lý nó rồi".

"Giờ cái nhà hàng đấy chắc cũng sắp đóng cửa rồi".

"Nhưng sao tôi chưa từng nghe thấy cái tên 'Bách Vị Nguyên' nhỉ?"

"Từ khi nào mà khu phía Nam lại có một nhà hàng dám đối đầu với cậu tôi thế?"

Chương 553: Xem cô ta chạy kiểu gì

Trương Gia Lương cười nói.

“Mặc dù thủ đô là đất ngọa hổ tàng long, nhưng trong ngành dịch vụ nhà hàng vẫn chưa có ai xứng đáng trở thành đối thủ cạnh tranh với nhà họ Tiền”.

“Chống lưng cho gia tộc chúng ta là nhà họ Sở ở Kinh Châu”.

“Cho dù là bốn đại gia tộc ở thủ đô cũng không dám thách thức nhà họ Sở!”

Trong khi nói chuyện, Trương Gia Lương lấy một hộp trà từ trong ngăn kéo ra.

Anh ta đưa lá trà này cho Ngô Đức Khải.

Ngô Đức Khải liếc nhìn hộp trà này rồi sau đó bực dọc hất chiếc hộp ấy đi.

“Hộp trà tồi tàn này của ông tôi không có hứng thú”.

“Ông không biết thường ngày tôi đều uông một ly cà phê có giá hai nghìn tệ sao?”

Trương Gia Lương vẫn mỉm cười, các cơ trên khuôn mặt siết chặt vào nhau.

Trước mặt Ngô Đức Khải, ông ta cố tình lắc hộp trà vài lần.

Lúc này, nghe thấy tiếng ‘tinh tinh tang tang’ phát ra từ hộp trà.

Sau đó, Trương Gia Lương mở hộp trà ra.

Ngô Đức Khải liếc mắt nhìn vào bên trong, ngay lập tức hai mắt hắn trợn trừng lên!

Đồng thời, trong mắt hắn hiện lên vẻ tham lam!

Thì ra, hộp trà nhìn có vẻ bình thường này, bên trong ngoại trừ vài lá trà ra thì còn có mấy thỏi vàng!

Ngô Đức Khải giành lấy chiếc hộp.

Hắn tiện tay bỏ vào trong túi của mình, cười nói: “Hai người chúng ta cũng quen biết nhau lâu rồi, ông không cần phải khách sáo như vậy”.

“Lần sau nếu ông lại có trà ngon như vậy thì cứ trực tiếp gửi thẳng đến nhà tôi”.





— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.