Thần Y Trở Lại

Chương 6861: Đúng vậy



Lúc này, trên chiến trường, một luồng linh quang từ mấy trăm vạn chỗ bắn lên, những linh quang này hội tụ trên bầu trời, hóa thành một luồng vận mệnh chấn động, giáng xuống Ngô Bình.

"Bùm!"

Ngô Bình cảm thấy suy nghĩ của mình trở nên vô cùng rõ ràng và anh cảm thấy cực kỳ tuyệt vời, đây là kết quả sau khi vận mệnh của anh tăng vọt!

Anh ngạc nhiên, hỏi: "Đây là vận mệnh sao?"

Trọng tài số 3: "Đây là vận mệnh của kỷ nguyên được để lại sau khi các thiên tài ở các kỷ nguyên khác nhau chết đi, được cô đọng từ vận mệnh của các kỷ nguyên khác nhau. Có được nó sẽ giúp ích cho ngươi rất nhiều."

Ngô Bình gật đầu: "Ta cảm nhận được."

Bên kia, bởi vì các tu sĩ trước đó không ngừng đầu hàng nên Lý Ngọc Hồ và Thẩm Viêm thực sự đã lọt vào top 50 trong bảng xếp hạng và nhận được phần thưởng.

Nửa ngày sau, vì số lượng tu sĩ giảm xuống dưới 500, tất cả tu sĩ đều tự động rời khỏi chiến trường kỷ nguyên.

Đám người Ngô Bình vừa đi ra liền xuất hiện trước mặt Thiên Thánh, Thiên Thánh mỉm cười, nói: "Các ngươi đã làm rất tốt, thể hiện được uy phong của Thánh Môn!"

Lý Ngọc Hồ va Thẩm Viêm không dám tham công, nhanh chóng nói: "Thiên Thánh, tất cả đều là công lao của Lý công tử, nếu không chúng ta đã chết trên chiến trường kỷ nguyên từ lâu rồi."

Thiên Thánh gật đầu: "Lý Huyền Bình có công lao lớn nhất, xứng đáng được khen thưởng."

Chỉ thấy ông ta vung tay lên, năm lá cờ bay xuống trước mặt Ngô Bình. Năm lá cờ này lần lượt có màu vàng, trắng, đen, đỏ và xanh lục, lần lượt tượng trưng cho ngũ hành.

Có một số quy tắc vượt qua mọi kỷ nguyên, chẳng hạn như Ngũ hành, Bát quái, chúng có thể tồn tại ở bất kỳ kỷ nguyên nào. Lá cờ này có thể sử dụng ở bất kỳ kỷ nguyên nào, có thể lập tức tạo thành trận pháp ngũ hành, uy lực cực kỳ mạnh mẽ.

Thiên Thánh: "Bộ trận kỳ này có thể lập tức hình thành một sát trận ngũ hành chính phản, ngươi có thể nghiên cứu cẩn thận."

Ngô Bình cầm lá cờ lệnh, nói: "Cám ơn Thiên Thánh.”

Thiên Thánh: "Ngươi nên sớm tìm hiểu những gì ngươi đã học được từ Thánh Sơn."

Trong lòng Ngô Bình chuyển động, nói: "Đúng vậy."

Sau khi rời khỏi Thánh Điện, Ngô Bình đi đến nơi ở của Đại điện hạ trước, một ngôi nhà rộng lớn, nơi này rất yên tĩnh và rất thích hợp cho việc tu luyện.

Thiên Thánh bảo anh phải nhanh chóng tìm hiểu chân lý tối thượng, không chỉ là nói một cách tùy tiện, anh lập tức dốc sức tu luyện. Chân lý tối thượng đó không hề tầm thường, anh vẫn chưa thể hoàn toàn kiểm soát được.

Anh vừa tìm hiểu trong chớp mắt đã kéo dài hơn một tháng, có thu hoạch rất lớn


Ngô Bình: "Ta đi xem thử."

Phía tây bắc của Huyền Kinh hiện tại cũng là phạm vi của Thánh quốc Tử Thanh, nơi này là một thảo nguyên vô tận. Lúc này, một thiếu niên đang cưỡi một con ngựa trắng chạy như bay trên thảo nguyên, phía sau có một đám kỵ binh hoang dã đang đuổi theo. Hóa ra con ngựa mà thiếu niên đang cưoi là một con ngựa thần trên thảo nguyên, không thể cưỡi được. Người cưỡi ngựa trắng là Lý Tôn, hắn còn nhỏ tuổi nhưng đã cao tới 1,5 mét, không ai có thể ngờ được hắn vẫn là một đứa trẻ.

Lý Tôn cười "haha", ngựa trắng chạy càng lúc càng nhanh, người phía sau dần dần không đuổi kịp.

Lúc này, một ky binh cầm cung tên lên và bắn một mũi tên về phía Lý Tôn. Mũi tên xẹt qua một luồng ánh sáng trắng và bay đi như một viên sao băng.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.