Thần Y Trở Lại

Chương 6853: Sinh vật cảnh giới thứ 23



Sinh vật cảnh giới thứ 23

Lão tổ Cửu Khúc cực kỳ ngạc nhiên, ông ta ngơ ngác nhìn Ngô Bình và nói: "Ngươi làm thế nào được?"

Ngô Bình không trả lời, đi về phía cánh cửa bằng đồng, hỏi: "Thứ mà ngươi nói ở trong này đúng không.”

Lão tổ Cửu Khúc im lặng một lúc rồi nói: "Đúng vậy, nhưng ta muốn nhắc nhở ngươi rằng sinh linh đó cực kỳ mạnh mẽ, ta cảm thấy có lẽ những cường giả kỷ nguyên bình thường không thể sánh được với sức mạnh của nó."

Ngô Bình duỗi tay phải ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một bóng dáng thu nhỏ của trận pháp, đó là trận pháp Thiên Sát Cửu Khúc, anh nhẹ giọng nói: "Ngươi còn chưa nắm vững trận pháp này, cho nên không thể phát huy được sức mạnh của nó. Bây giờ, ta sẽ sử dụng sức mạnh của trận pháp này để trấn áp thứ bên trong."

Nói xong, anh đưa tay đẩy ra, một bàn tay to lớn ấn lên cửa, chỉ nghe một tiếng động lớn, cánh cổng bằng đồng từ từ mở ra. Bên trong âm u lạnh lẽo, tối đen như mực, một cơn gió thổi qua khiến mọi người rùng mình.

Lão tổ Cửu Khúc hiển nhiên đã từng đi vào, ông ta theo bản năng lùi lại vài bước, cách xa cửa.

'Thi Nô, ngươi đợi bên ngoài đi." Ngô Bình bước vào.

Phía sau cánh cổng, bóng tối dày đặc đến nỗi ngay cả ánh sáng cũng không thể xuyên qua. Sau khi Ngô Bình bước vào, đôi mắt của anh khó khăn lắm mới có thể nhìn rõ trong phạm vi mấy chục mét.

Anh khẽ cau mày, bình tĩnh nói: "Tan đi!"

Đại đạo nổ vang, trật tự rung chuyển, bóng tối dày đặc trong không khí tan biến ngay lập tức. Dù sao đây cũng là Thiên Đạo ở kỷ nguyên này, uy lực của nó vẫn rất mạnh.

Bóng tối tiêu tán, phía trước xuất hiện một cái hố thật lớn, trong hố bốc lên một luồng khí đen nồng nặc, có lẽ bóng tối trước đó là do nó gây ra.

Trước khi Ngô Bình đi vào trong hố, anh phát hiện ra một sinh vật hình người đang ngồi xếp bằng trong hố, thân cao hàng ngàn trượng, cái đầu khổng lồ gần như ngang bằng với mép hố. Trong hố có một chất sền sệt màu xanh lam không tới phía dưới ngực của sinh vật hình người, nó có độ bám dính cực mạnh, khiến đôi tay của sinh vật hình người hoàn toàn dính vào trong đó, không thể tự thoát ra được.

Cảm nhận được có người đến gần, sinh vật hình người hơi ngẩng đầu lên, nó không có mắt, vị trí của hai mắt là hai vật hình chữ thập, bên trong có ánh sáng nhấp nháy.

Sức mạnh của nó dường như không thể rời khỏi hố, nhưng sức mạnh tinh thần đáng sợ đó vẫn có ảnh hưởng tới Ngô Bình. Anh cảm nhận được một sức mạnh trật tự từ sinh vật hình người này, rất giống với máu thịt mà anh từng thấy trước đó.

Chẳng lẽ đống thịt máu đó thuộc về sinh vật này sao? Anh thầm nghĩ trong lòng.

"Hãy để ta đi, ta sẽ ban cho ngươi sự sống vĩnh cửu." Một giọng nói vang lên trong đầu Ngô Bình.

Ngô Bình cười lạnh: "Cho ta sự sống vĩnh cửu sao, ngươi mà cũng xứng à!"

Sinh vật hình người: "Từ chối ta thì vận rủi sẽ ập đến với ngươi."

"Ta không tin." Ngô Bình cười lạnh: "Ở kỷ nguyên này, không ai có thể nguyền rủa ta."

Ngô Bình quan sát nó một lát, phát hiện tu vi của nó thật sự bị áp chế, liền đưa tay giat ra một sợi toc trắng của nó. Sau khi sợi toc trắng rời khỏi cơ thể nó thì lập tức lấy lại sức sống và biến thành một sợi dây to bằng cánh tay, vung về phía anh như một cây roi dài.

Ngô Bình lập tức lùi lại và vùng Thần Tiêu Kiếm lên chém thật mạnh, sợi tóc kia không hề bị tổn thương mà còn khiến tay anh bị tê dại vì bị bắn ngược lại. Anh ngạc nhiên, một sợi tóc lại mạnh như vậy sao?

"Suy yếu!"

Anh quát khẽ một tiếng, sức mạnh của sợi tóc đã bị mất đi chín phần, sau đó bị thanh kiếm của anh cắt đứt.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.